Tiến vào trong tầng bảo hộ, nhất thời cả người là một trận dễ dàng, áp lực nước biển bàng bạc như núi đột nhiên biến mất, thì ra là không gian trong vòng bảo hộ này dĩ nhiên là không có sự tồn tại của nước biển.
Không khí tươi mát đến cực điểm ập tới trước mặt, một cảm giác tươi mới mát mẻ khiến cho tinh thần Tôn Phi đại chấn, mặc dù đối với cường giả ngoài Nguyệt cấp trở đi mà nói thì không thở trong khoảng thời gian nhất định cũng không tính là gì, thế nhưng cảm giác không khí trong lành quen thuộc ập đến cũng khiến Tôn Phi vui sướng.
Thân hình Tôn Phi như thiểm điện, không dừng lại chút nào, hướng về phía tế đàn xa xa mà bay đi.
Đây là một tòa thành cổ xưa đến cực điểm, trong lúc đi qua Tôn Phi có thể thấy được một số dấu vết tu sửa, nếu như Tôn Phi đoán không sai thì kỳ thực tòa thành mỹ lệ này là sau khi hải tộc thức tỉnh tu kiến lại từ một mảnh di tích viễn cổ.
Trong thành vắng vẻ một mảnh, không có bất kỳ tung tích hải tộc nào.
Tôn Phi một đường đi tới, không có bất cứ người nào ngăn trở, phi thường thuận lợi.
Trong nháy mắt Quốc Vương Bệ Hạ đã đi tới phía dưới quang trụ lực lượng màu xám kia. Nơi đây chính là một tòa thần điện phi thường to lớn, bốn phương thần điện là bốn dẫy bậc thang, thoạt nhìn giống như là một ngọn núi cao vót, đầy dẫy một loại cảm giác uy nghiêm khó có thể hình dung.
Nơi trung tâm thần điện chính là nơi quang trụ lực lượng màu xám đang phóng lên cao.
Mà đỉnh bậc thang thần điện là một đạo thân ảnh lả lướt tỏa ra quang diễm kim sắc, lẳng lặng đứng thẳng, tóc dài tử sắc, diêm dúa quỷ dị, từ trên cao nhìn xuống Tôn Phi.
Là người đứng đầu hải tộc hải vực Phiêu Hương Chi Hải.
Hưu! !!
Một đạo lưu quang kim sắc giống như tên nhọn phóng lên cao, mặt đất bị lực lượng khổng lồ tản ra tạo thành một cái hố sâu, Tôn Phi không có bất kỳ ý tứ nói chuyện nào, ra tay trong nháy mắt, từng dấu quyền kim sắc lớn nhỏ vẽ ra trên không trung, giống như cuồng phong bạo vũ hướng về phía công chúa hải tộc tập kích tới.
Bang bang bang bang!
Dấu quyền hoàng kim vẽ ra độ cung mị hoặc trên không trung, quang cầu kim sắc đem thân thể của vị công chúa đeo mặt nạ hoàng kim hoa lệ kia bao phủ trong đó.
Dấu quyền mang theo lực lượng vô cùng khổng lồ giống như lưu tinh nện trên mặt đất, phát ra một tiếng vang inh tai nhức óc, hỏa tinh văng khắp nơi, thân thể mềm mại của người đứng đầu hải tộc đẩy một cái, thế nhưng lại vô lực chống lại, bị cỗ lực lượng khổng lồ này thúc lui về phía sau liên tiếp, đụng bể thạch trụ thật lớn phía sau, lại thối lui mấy trăm thước nữa, hầu như đụng đến cửa lớn của thần điện mới dừng lại được!
Một đạo tiên huyết hoàng kim sắc theo mặt nạ hoàng kim chảy xuống mặt đất.
Thân hình Tôn Phi bay đến cửa thần điện, trong ánh mắt toát ra một tia hồ nghi:
- Ngươi trở nên yếu đi, suy yếu bất kham!
Trong cuộc chiến với hải tộc bảy ngày trước, người đứng đầu hải tộc này từng khiến Tôn Phi bị áp lực thật lớn, làm cho hắn không thể không sử dụng “Immortal King’s Stone Crusher” mới có thể chống lại được “Hải Thần trừng phạt” của nàng ta, ngày hôm nay, chỉ qua một chiêu thăm dò Tôn Phi liền phát hiện, thực lực của nữ hải tộc mang mặt nạ hoàng kim này đã ngã xuống trình độ mà Tôn Phi thật không thể ngờ tới được.
Đây tuyệt đối không phải là bởi vì thực lực của Tôn Phi được đề thăng quá nhanh. Nói chính xác ra, tựa hồ thân thể của nàng ta đột nhiên già đi vô số lần, huyết khí suy kiệt, lực lượng ngã xuống vô số bậc!
Người đứng đầu hải tộc chậm rãi đứng lên, tay trái nhự nhàng mà lau đi vết máu trên cằm, ngón tay tinh tế ưu mỹ, trắng nõn như dương chi ngọc diệp, lưu chuyển một tầng quang thải khiến người ta không thể nhìn gần, dưới phụ trợ của tiên huyết kim sắc trở nên dị thường mỹ lệ.
Đây hiển nhiên là một hải tộc đã tiến hóa tới cực hạn, nhìn từ biểu hiện mà xem, nàng cùng nhân loại đã không có gì khác nhau, không để lại một chút đặc thù của hải tộc nào, cũng không biết rốt cuộc nàng là thuộc chủng loại hải tộc nào.
- Không nói lời nào, vậy thì chết đi!
Tôn Phi vừa động tâm niệm, còn chưa làm ra động tác gì, vô số dấu quyền kim sắc đột nhiên xuất hiện, gào thét bắn ra như bão tố, ầm ầm xé trời, hướng về phía thân thể mê người kia mà oanh giết đi, cùng lúc đó, cả người Quốc Vương Bệ Hạ hóa thành một đạo lưu quang, nương theo yểm hộ của dấu quyền, trùng kích nhanh như tia chớp, nắm chặt tay tung ra chiêu thức mở đầu của “Hoàng Quyền Bất Bại – Một kích tất sát” !
Có lẽ dưới tấm mặt nạ hoàng kim chính là một khuôn mặt tuyệt thế khuynh thành, thế nhưng Quốc Vương Bệ Hạ không có một chút dự định thương hoa tiếc ngọc nào cả!
Thừa dịp ngươi bệnh, liền lấy mạng ngươi!
Nếu đã không biết vì nguyên nhân gì mà vương hải tộc này trở nên suy yếu như vậy, vậy thì yên lặng giết chết nàng là được rồi, đối với nhân tộc mà nói, đây tuyệt đối là một tin tức cực kỳ tốt.
Đối diện, cảm thụ được sát cơ không gì ngăn trở được từ phía trước ập đến, kích thứ nhất đã khiến người đứng đầu hải tộc này bị thương không nhẹ, thế nhưng nàng chẳng những không có ý tứ né tránh, ngược lại, trong mâu quang tử sắc kia còn lưu chuyển một tia ý trêu tức, trong nháy mắt khi dấu quyền kim sắc đụng đến thân thể, cả người nàng giống như là bọt biển tan đi, “ba” một tiếng, nghiền nát, tiêu thất ngay tại chỗ.
ầm ầm!
Giống như là cự thú tiền sử mở miệng to như chậu máu ra, cửa lớn thần điện nguy nga vẫn luôn đóng chặt đột nhiên mở ra, tiếng gió thổi gào thét, từ bên trong truyền tới một cỗ lực hấp dẫn không ai có thể chống đối nổi!
Tôn Phi nắm tay, xẹt qua tàn ảnh mà thân thể người đứng đầu hải tộc lưu lại, thời điểm phát hiện có điều không thích hợp, đang muốn đình chỉ cước bộ lại bị cỗ lực hấp dẫn kia cuốn đi, trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị đã bị cuốn vào trong thần điền đen kịt một mảnh.
Ầm!
Cùng lúc đó, cửa thần điện đột nhiên mở ra kia chợt đóng lại trong nháy mắt.
Tôn Phi đã bị giam trong thần điện!
Ba!
Lại là một tiếng vang rất nhỏ vang lên, thân ảnh người đứng đầu hải tộc vừa biến mất kia lại xuất hiện bên ngoài cửa thần điện đang đóng chặt.
Từng giọt tiên huyết kim sắc trong suốt giống như giọt nước mưa từ dưới mặt nạ hoàng kim chảy xuống như trân châu, rơi vào bậc thang hắc sắc bên dưới thần điện, lấy một tốc độ cực kỳ quỷ dị dung nhập vào trong thềm đá.
- Nhân loại đáng sợ, lẽ nào sau ngàn năm, nhân tộc đại lục đã cường đại đến trình độ này sao?
Ngón tay trắng nõn ôn nhu nhẹ nhàng mà vuốt ve cửa lớn băng lãnh của thần điện, người đứng đầu hải tộc này không có chút ý tứ lau đi vết máu lưu lại trên mặt nạ hoàng kim chút nào, mặc cho chúng rơi xuống từng giọt rồi dung nhập vào trong thềm đá, nàng rơi vào một mảnh trầm tư.
- Bốn quyền giết chết bốn cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp hải tộc…Nhân tộc, ngươi tuy rằng cường hãn, cũng là người đầu tiên xúc phạm tới nam nhân của ta, thế nhưng, ha ha, hiện tại chính là lúc ngươi phải trả giá thật đắt, tại “Thánh điện hy sinh” này, bất luận kẻ nào cũng sẽ trở thành vật hiến tế, ha ha ha, ha ha ha ha, để ngươi trở thành cống phẩm đầu tiên sau khi Ma Thần Kluivert đại nhân thức dậy đi, hải tộc vĩ đại sống lại vinh quang, ai có thể ngăn trở? Chờ khi hiệp ước hoàn thành, chủ nhân chân chính trên phiến đại lục này sẽ thay đổi, tới thời điểm của tiên đoán vĩ đại rồi!
…
…
Bốn phía đen kịt một mảnh. Trong không khí tràn ngập một loại vị đạo như là tiên huyết, rồi lại có chút vị thơm nhè nhẹ.
Đương nhiên, nhiều nhất vẫn là khí tức giết chóc bạo ngược khiến người ta hít thở không thông, giống như có một chuôi Thần Binh kề trên cổ, nếu không phải là hình thức Barbarian của Tôn Phi vô cùng cứng rắn, chỉ sợ đã sớm bị loại khí tức này làm cho phân thân toái cốt.
Trong thần điện lưu chuyển lực lượng pháp tắc thần kỳ, tuyệt nhiên bất đồng với bên ngoài, lấy thị lực lúc này của Tôn Phi, thế nhưng cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy cảnh vật trong vòng mười thước, ở phía xa xa hoàn toàn là một mảnh đen kịt.
Bên tai truyền đến tiếng nước chảy rất nhỏ.