Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 896 - Chương 792: Tiên Cảnh Nhân Gian

Quoc vuong van tue Full
Chương 792: Tiên Cảnh Nhân Gian
 

Thần điện nằm trong tòa thành hải tộc này hiển nhiên chính là nơi hải tộc dùng để phục sinh Tà Thần, hơn nữa nhìn người đứng đầu hải tộc kia trăm phương ngàn kế để mình tiến vào trong đó, có lẽ ngoại trừ Tà Thần ra thì trong đây vẫn còn một bí mật đáng sợ nào đó, vì vậy Tôn Phi không dám có chút đại ý khinh địch nào, cả người bao phủ trong quang diễm kim sắc, lực lượng vòng bảo hộ mở ra tới cực hạn, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đi tới.

Trong đại điện có từng cây thạch trụ thật lớn điêu khắc hoa văn, những thạch trụ này có độ cao thấp và lớn nhỏ khác nhau, như là cây cối chủng loại khác nhau sinh trưởng trong rừng rậm, cao lớn sừng sững, tràn đầy lực lượng và cảm giác áp bách.

Mặt đất hắc sắc lộ ra một loại cảm giác sáng bóng, áp lức mà lại thâm trầm.

Tôn Phi tỉ mỉ quan sát, phát hiện mặt đất trơn bóng giống như thủy tinh, phía trên là một tầng thủy tinh trong suốt dày chừng một ngón tay, xuyên qua lớp thủy tinh trơn bóng có thể thấy được từng đường cong huyết sắc giống như mạch máu trong cơ thể con người, lan tràn phía dưới, thậm chí còn hơi rung động, phảng phất như có sinh mệnh, vô cùng quỷ dị.

Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!

Tôn Phi toàn lực ứng phó, trên thân đã mặc vào sáo trang “Immortal King”, giầy lính đạp lên mặt đất nhất thời tạo thành từng tiếng vang thanh thúy, ở bên trong thần điện càng làm tăng thêm vẻ cô tịch âm lãnh.

Tinh thần lực giống như thủy triều vô thanh vô tức tràn ra. Sắc mặt Tôn Phi rất nhanh liền biến đổi. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện, ở trong thần điện quỷ quái này, tinh thần lực của hắn chỉ có thể lan ra năm trăm thước, trong khi ở bên ngoài có thể kéo dài đến năm, sáu dặm, khoảng cách rút xuống còn một phần mười, toàn bộ pháp tắc không gian và thời gian trong thần điện hoàn toàn khác với ở bên ngoài, làm cho người ta không phân rõ được đông tây nam bắc, bốn phía hỗn loạn, không khí sềnh sệch mà lại tà ác, toàn bộ không gian giống như một cái ao đầm hôi thối cực lớn, làm cho người ta không thể tự chủ được, bị hãm sâu trong đó!

Dị tượng như vậy khiến Tôn Phi có thể khẳng định, tế đàn phục sinh Tà Thần khẳng định là ở trong thần điện này.

Đem “Immortal King’s Stone Crusher” triệu hoán đến trong tay, vẫn duy trì mười phần cảnh giác, Tôn Phi bước từng bước tiến sâu vào trong thần điện.

Loại tình huống này khiến cho Tôn Phi có ảo giác như từng quen thuộc, giống như ở trong thế giới Diablo, một mình đối mặt với đại Boss cường đại tà ác vậy.

Dần dần Tôn Phi phát hiện thần điện càng thêm quỷ dị. Từ bên ngoài nhìn vào, tòa thần điện này tuy rằng rộng lớn thế nhưng tuyệt đối không vượt quá ngàn thước, thế nhưng thân ở trong đó, chính mình đã đi ít nhất bốn, năm ngàn thước rồi, thế nhưng vẫn không nhìn thấy chỗ cuối cùng của thần điện đâu, bên người vẫn là vô số thạch trụ thật lớn, tựa hồ như vô cùng vô tận, hợp thành một mê cung kỳ dị, mà phía trước vẫn là một mảnh hắc ám, không nhìn thấy tận cùng đâu.

Không gian ma pháp? Hay là ảo trận?

Tôn Phi nhắm mắt lại, không hề dùng mắt bình thường để nhìn hoàn cảnh xung quanh là dùng tinh thần lực thuần túy để tìm đường.

Cứ như vậy lại đi về phía trước hơn mười phút, tiếng nước chảy lúc trước tựa hồ càng ngày càng rõ ràng.

Tôn Phi dừng bước, mở mắt.

Hắn thấy phía trước xuất hiện một dòng dịch thể suối nhỏ, nói là suối nhỏ nhưng thật ra chỉ là một vũng sâu mà thôi, hai bên trơn tuột, lấy một lộ tuyến quỷ dị khảm nạm trên mặt đất thủy tinh, chỗ quỷ dị chính là trong đó chảy xuôi một loại dịch thể kim sắc, chỉ có một luồng tinh tế, nhưng lại bất khả tư nghị phát ra tiếng ầm ầm dâng trào như là sông lớn vậy.

Trên mặt Tôn Phi một lần nữa lộ vẻ kinh dị. Sau khi hơi quan sát, hắn đã hiểu rõ lai lịch của vũng dịch thể này.

Là máu!

Là máu kim sắc!

- Đây là máu của nữ nhân hải tộc kia…

Tôn Phi nhớ lại, ở bên ngoài thần điện, sau khi bị một kích “Hoàng Quyền Bất Bại” của mình làm cho bị thương, dưới mặt nạ hoàng kim của người đứng đầu hải tộc chảy ra tiên huyết kim sắc, bất luận là màu sắc, khí tức hay là mùi hương đều giống dòng dịch thể kim sắc đang chảy này như đúc.

- Lẽ nào kẻ đứng đầu hải tộc kia, thế nhưng điên cuồng tới mức lấy máu trong cơ thể chính mình để nuôi dòng suối dịch thể kỳ dị này?

Mày kiếm Tôn Phi nhướng lên, trên khuôn mặt anh tuấn lộ vẻ suy tư.

Hắn ngồi xổm xuống, duỗi ngón tay ra, dính nhẹ một điểm dịch thể kim sắc, nhẹ nhàng ngửi ngửi, tỉ mỉ cảm thụ một phen, trong máu kim sắc này có lực lượng khí tức nhàn nhạt, tính chất cực cao, một đạo thiểm điện đột nhiên xẹt qua đầu hắn, mâu quang toát ra vẻ chợt hiểu:

- Thì ra là như vậy, ta nghĩ ta đã hiểu là chuyện gì xảy ra, người đứng đầu hải tộc này, mặc dù là một nữ nhân nhưng lại đáng sợ như vậy, quả nhiên là tâm tư ác độc, ác với người ngoài, đối với mình còn ác hơn, vì nhanh chóng phục sinh Tà Thần mà bỏ ra đại giới lớn như vậy!

Đứng dậy, Tôn Phi không chút chần chừ nào mà đi theo vũng máu chảy xuôi trên mặt đất, nhanh chóng đi tới.

Quả nhiên, sau vài phút, mê cung đã xuất hiện nơi tận cùng.

Phía trước rốt cuộc xuất hiện một đạo tia sáng. Một cánh cửa ánh sáng thật lớn xuất hiện ở cuối thần điện.

Hô!

Thân hình Tôn Phi chợt lóe, vọt vào trong cánh cửa.

Trước mắt nhất thời quang hoa đại tác.

Ánh sáng chói mắt bất thình lình khiến Tôn Phi vừa mê man trong bóng tối có chút u mê, thế nhưng đầu óc của hắn lại phi thường sáng suốt, “Immortal King’s Stone Crusher” bảo hộ trước thân thể trong nháy mắt, dưới chân phát lực, thân hình điên cuồng mà lóe ra, gấp gáp thay đổi phương vị, để tránh đụng phải tập kích bất ngờ của địch nhân.

Dù sao ở đây cũng có khả năng lớn là có một Tà Thần sắp phục sinh.

Thế nhưng, tập kích như đã đoán trước cũng không có đến. Cũng không phải là tràng diện núi thây biển máu như địa ngục.

Bên tai truyền đến một trận tiếng chim hót thanh thúy dễ nghe, chóp mũi ngửi được mùi hoa thơm mát thấm vào ruột gan, gió mát thổi đến, phả một luồng khí lạnh vào mặt.

Tôn Phi chậm rãi mở mắt ra, nhất thời ngẩn người tại chỗ.

Hắn bất khả tư nghị thấy, trước mắt xuất hiện cây cỏ và cổ thụ xanh biếc, thời không chuyển hoán, xa xa là chim chóc líu lo xinh đẹp, trên cành cây là những con thú nhỏ chuyền cành, một dòng suối nhỏ trong suốt có thể nhìn thấy đáy chảy qua rừng cây, mấy con cá vẫy đuôi, thỉnh thoảng còn bật nhảy khỏi mặt nước.

Trong không gian mỹ lệ nơi này, một thanh niên nhân loại mặc bạch y, thân hình khôi ngô, mặt như ngọc, con mắt như sao, mày kiếm bay xéo, anh khí bừng bừng đứng đón gió trong rừng, trên vai là mấy chú chim nhỏ xinh đẹp, mỉm cười nhìn Tôn Phi.

- Đây…Là chuyện gì xảy ra?

Trong lòng Tôn Phi cực kỳ kinh ngạc.

Con mẹ nó, đây là sao chứ!

Dựa theo những truyện cổ dũng sĩ diệt ma vương bình thường, hẳn sau cánh cửa ánh sáng kia phải là tế đàn phục sinh Tà Thần, tuy rằng chỗ tế đàn không nhất định phải là núi thây biển máu, bạch cốt như núi, thế nhưng chí ít cũng phải là một mảnh âm trầm cô tịch, tràn đầy khí tức tang thương cổ xưa, Tà Thần ở trạng thái nửa sống lại, nhất định sẽ điên cuồng mà công kích tất cả người từ ngoài đến, đặc biệt là nhân loại đối với hải tộc chính là thức ăn như vậy chứ!

Thế nhưng…Trước mắt là một phiến tiên cảnh nhân gian, con mẹ nó rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? !

Bình Luận (0)
Comment