Trên thân thanh niên bạch y anh tuấn không có một chút khí tức tà ác bạo ngược nào, hắn cấp cho Tôn Phi cảm giác điềm tĩnh đến cực điểm, giống như là một người ở ẩn không tranh đoạt quyền thế, đưa thân vào trong bức tranh phong cảnh, cùng hoa cỏ tiểu thú làm bạn, ngâm thơ vẽ tranh, không nhiễm khói lửa nhân gian, giống như là nhàn vân dã hạc, tuyệt đối khó có thể liên hệ hắn với Tà Thần tuyệt thế đang sống lại của hải tộc được.
Trong toàn bộ không gian cũng không có một chút khí tức tà ác bạo ngược nào, gió nhẹ thổi đến, hoa thơm cỏ mát, làm người ta vui vẻ thoải mái.
- Tiểu huynh đệ, ngươi từ đâu tới đây? Tới tìm ai?
Thanh niên bạch y mang trên mặt vẻ mỉm cười đạm nhiên, thanh âm của hắn thư chậm, ôn nhuận như ngọc, làm người ta không kìm lòng nổi mà sinh ra cảm giác thân thiết.
Tôn Phi dừng một chút, thu hồi “Immortal King’s Stone Crusher” trong tay, thần thái dễ dàng xuống, nhãn thần quét bốn phía một vòng, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười, gãi gãi ót, nói:
- Ách, ta tìm nhầm chỗ rồi…Nga, được rồi, ngươi là ai, tại sao lại ở chỗ này?
- Ta?
Thanh niên bạch y vỗ về sủng thú bên người, khóe miệng đột nhiên chảy ra một tia vết máu đỏ sẫm, nhiễm đỏ cả thân bạch y, hơi do dự một chút, thần sắc chán nản nói:
- Ta là môn đồ thứ nhất của Vũ Thánh đại lục Azeroth, Vũ Thánh Maradona, Vũ Thánh đại nhân thấy hải vực Phiêu Hương Chi Hải có dị dộng, lệnh ta đến đây xem xét, nhưng lại trúng phải quỷ kế của hải tộc, bản thân bị trọng thương, bị nhốt ở trong hoàn cảnh này…A, thật sự là xấu hổ a!
Vũ Thánh đại lục Maradona?
Tôn Phi thật sự là quá mức bất ngờ rồi.
Đây chính là tồn tại ngang với Thần Linh, hô phong hoán vũ không gì không làm được trên đại lục Azeroth, khác với Vũ Thánh hộ quốc của các đế quốc, Vũ Thánh đại lục có thể nói là người mạnh nhất trên toàn bộ đại lục, được xưng là Thủ hộ thần của nhân tộc, tung hoành trên trời dưới đất không người nào có thể địch lại, coi như là hoàng đế các siêu cấp đế quốc, trước mặt vị cường giả như Thần Linh này cũng không khỏi cúi đầu trước hắn, thậm chí ngay cả Thần Thánh Giáo Đình ương ngạnh kiêu ngạo như vậy cũng không dám khiêu khích tôn nghiêm của vị Vũ Thánh đại lục này.
Ở trên đại lục Azeroth, Vũ Thánh Maradona là tồn tại độc nhất vô nhị, lỗi lạc không quần, lấy vũ lực cá nhân, nắm trong tay quyền lên tiếng tuyệt đối nơi thế giới luật rừng băng lãnh này.
Tôn Phi đã nghe qua vô số truyền kỳ về vị Vũ Thánh đại lục này, đồ đệ tọa hạ của Vũ Thánh Maradona đích thật là có không ít người thiên tư trác tuyệt, kinh thái tuyệt diễm, bọn họ đều là siêu cấp cường giả tung hoành thiên địa, xưng hùng một phương, mà Saviola chính là môn đồ thứ nhất của vị Vũ Thánh đại nhân này.
Nghe đến đây, trên mặt Tôn Phi lộ ra vài phần biểu tình thoải mái, bước nhanh tiến lên, trên mặt mang theo biểu tình thân thiết:
- Soviola đại nhân, ngài bị thương? Xảy ra chuyện gì? Lấy thực lực của ngài, trong hải tộc, ai có thể làm ngài bị thương được?
Khóe miệng thanh niên bạch y tràn ra tiên huyết nhiều hơn, cả người đột nhiên lay động bất định, chậm rãi ngồi xuống, miễn cưỡng vận hành đấu khí, trên mặt mang theo vẻ ngượng ngùng nói:
- Hải tộc phổ thông sao có thể là đối thủ của ta, đáng tiếc, trong hải vực Phiêu Hương phong ấn một vị Tà Thần Kluivert hải tộc từ thời đại Thần ma đã huyết nhuộm thiên hạ, những hải tộc này sống lại, không biết sử dụng bí pháp gì, thế nhưng mở ra phong ấn Thần Linh mà vô số Chiến Thần tộc Ải Nhân khi xưa bố trí, phóng thích hắn ra ngoài, ta ỷ vào thực lực cường đại, không nghe theo lời chú ý của sư tôn, nhất thời đại ý, bị tính kế…
Tôn Phi nghe đến đó, thần sắc chần chờ trên mặt biến mất, hắn bước nhanh tới phía trước, đi tới bên người thanh niên bạch y, lo lắng nói:
- Vậy làm sao bây giờ? Tà Thần Kluivert ở nơi nào? Tà Thần cường đại như thế, nếu nhưng, ta mang ngài nhanh chóng rời khỏi nơi này đi?
Thanh niên bạch y chăm chú nhìn Tôn Phi một chút, trong đôi mắt lộ ra vẻ cảm kích, lắc đầu nói:
- Thực lực của ngươi vẫn còn quá thấp, cả hai chúng ta hợp sức cũng khó có thể chạy trốn khỏi truy sát của Tà Thần, trước tiên ngươi giúp ta trị liệu thương thế, đợi thực lực của ta khôi phục một chút, có thể phá tan huyễn cảnh chỗ này, mang theo ngươi rời đi!
- Được! Lập tức bắt đầu đi!
Tôn Phi đi tới phía sau thanh niên bạch y, cả người lóng lánh quang diễm kim sắc, nhẹ nhàng xòe bàn tay ra, dán lên lưng thanh niên bạch y, nói:
- Trước tiên ta thử giúp ngươi đả thông thông đạo đấu khí bị tắc, xem có thể giúp ngươi được hay không!
- Được, vậy thì tốt quá!
Thanh niên bạch y gật đầu.
Đúng lúc này, Tôn Phi không có chú ý tới, trên mặt thanh niên này lộ ra một nụ cười quỷ dụ, ở trên tay phải của hắn đột nhiên nổi lên một tia lực lượng màu xám quỷ dị, khóe miệng hiện lên một tia dữ tợn.
Thanh niên bạch y muốn làm gì đó, đột nhiên sắc mặt đại biến, vừa sợ vừa giận, phát ra một trận hét toáng điên cuồng, há miệng, một chùm vết máu màu xám từ trong miệng hắn phun ra.
- Ngươi…Làm gì?
Thanh niên bạch y lui nhanh, phẫn nộ điên cuồng hét lên.
Trên mặt Tôn Phi mang theo nụ cười nhạt, cũng không nói lời nào, thân hình như thiểm điện, như bóng với hình, từng đạo quang trụ dấu quyền kim sắc từ tay hắn không ngừng lóe ra, hung hăng đánh vào trên thân thanh niên bạch y kia, liên tiếp va đập khiến thanh niên bạch y vô lực giãy dụa, hắn không ngừng rút lui, không biết đập vào bao nhiêu cây đại thụ.
Thanh niên bạch y mất đi tiên cơ, lập tức rơi vào bị động, không có sức hoàn thủ.
Làm người ta kinh ngạc chính là, không biết hắn đã trúng bao nhiêu quyền của Tôn Phi, lực lượng trong mỗi một quyền đều đủ để miểu sát một vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp, thế nhưng thanh niên bạch y chẳng những không có chuyện gì, không bị quyền kình kinh khủng kích bạo, thậm chí trên thân ngay cả một vết thương cũng không xuất hiện, còn có dư lực giãy dụa rống giận.
Quang diễm ám hồng sắc chợt lóe, “Immortal King’s Stone Crusher” xuất hiện trong tay Tôn Phi.
- Toàn Phong Trảm!
- Khiêu Dược Trảm!
- Một kích trọng lực!
- Chiến hào!
Lực lượng cực mạnh cấp độ 42 độ khó địa ngục của hình thức Barbarian, toàn bộ đều công kích trên thân thanh niên bạch y kia.
“Immortal King’s Stone Crusher” quả không hổ là vũ khí Thần cấp, dưới toàn lực thôi động của Tôn Phi, ký hiệu ám hồng sắc trên thân thanh chuy nhất thời như sống lại, có sinh mệnh lực, từng sợ ký hiệu ám hồng sắc từ thân và chuôi chuy bắn ra, như là từng con rắn lớn hiện lên xung quanh Tôn Phi và cự chuy chiến tranh.
Răng rắc răng rắc!
Thân thể thanh niên bạch y không ngừng truyền ra từng đợt âm thanh xương cốt gãy nát.
“Immortal King’s Stone Crusher” rốt cuộc đã phá được phòng ngự của thanh niên bạch y, khiến cho thân thể cường đại đến biến thái của hắn bị thương tổn nghiêm trọng!
Lúc này Tôn Phi đã hóa thân thành một cuồng ma bạo chiến, dã tính và cuồng bạo của Barbarian phát huy tới trình độ vô cùng nhuần nhuyễn, toàn thân toàn tâm đều vào trong trạng thái giết chóc và chiến đấu, cả người như một cỗ máy giết chóc, không chút bảo lưu, đem toàn bộ lực lượng cường đại, chiến kỹ cường đại nhất, thủ đoạn ngoan độc nhất của mình oanh kích trên thân của thanh niên bạch y kia! Giống như là thanh niên bạch y này có mối thù giết cha diệt tử với hắn vậy!
Đến cuối cùng, hai người một đuổi một chạy, hóa thành hai đạo lưu quang, trong nháy mắt bay ra xa.
Rốt cuộc….
- Được rồi, nhân loại!
Trong hai mắt thanh niên bạch y nổ bắn ra quang diễm màu xám không hề có tình cảm nhân loại, một tầng màu đỏ sậm lan tràn ra hai tay trắng nõn nhẵn nhụi, một loại lực lượng bất khả tư nghị từ hai cánh tay hắn bộc phát ra, hắn phẫn nộ rít gào một tiếng, huy quyền đánh vào tâm đầu chuy “Immortal King’s Stone Crusher”.
- Ách…Phốc!
Thân thể Tôn Phi run lên, ngửa đầu phun ra một ngụm tiên huyết, cự chuy chiến tranh rời tay bay ra, hóa thành một quang điểm ám hồng sắc, biến mất trong bầu trời xa xa.
Mà cả người hắn giống như một quả bóng bị người ta hung hăng đá ra, không tự chủ được mà bay vụt về phía sau.
Ước chừng ngã hơn ngàn thước, Quốc Vương Bệ Hạ mới hung hăng ngã đập xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu trăm thước, giãy dụa một trận, từ trong hố sâu bò lên, chỉ là hai cánh tay nhễ nhại tiên huyết, xương cốt trắng hếu lộ ra dưới da, khóe miệng tràn ra lượng lớn tiên huyết, cả người ngay cả đứng cũng không vững.