- Ngươi phát hiện thế nào?
Thanh niên bạch y nhíu mày hỏi.
Trên người hắn lúc này đã không còn khí tức nhàn nhã như trước mà là một cỗ khí tức giết chóc bạo ngược khó có thể che giấu, tóc dài hắc sắc của hắn không biế khi nào trở nên đỏ tươi như máu, giống như có một đoàn dịch thể tiên huyết lưu động, bạch y trên thân hắn bị lực lượng màu xám thẩm thấu, bị nghiền nát từng mảnh, ướt sũng dính trên người.
Càng nhìn thấy mà giật mình chính là, trên người hắn chính là từng dấu quyền rõ ràng đến cực điểm, giống như là dùng đao khắc lên, sống động vô cùng, hầu như trải khắp thân thể hắn, ngoại trừ dấu quyền ra còn có vô số ấn chuy, thậm chí ngay cả hoa văn trên cự chuy chiến tranh cũng đều khắc rõ ràng trên người hắn.
Nhiều dấu vết như thế khiến tầng da thịt trên thân thể thanh niên bạch y cơ hồ là bị đập thành thịt nát, từng đoạn xương cốt mọc ra như là gai nhọn của con nhím, nhìn thấy mà giật mình.
Khó mà tin được, khi thân thể huyết nhục bị trọng thương tới trình độ này mà một kích tiện tay của thanh niên bạch y có thể đem Tôn Phi làm thành bóng, thoải mái đá bay ra bên ngoài như vậy.
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha….
Tôn Phi lung la lung lay đứng tại chỗ, đắc ý ngửa đầu cười to, tuy rằng hắn bị thương không nhẹ, bộ dạng máu chảy đầm đìa hết sức thê thảm, nhưng lại không có chật vật như đối thủ vậy.
Tôn Phi nhìn thương thế trên người đối thủ, giống như là thưởng thức một kiệt tác điêu khắc mà chính mình làm ra, nói:
- Thế nào phát hiện? Tuy rằng ngươi giả bộ phi thường hoàn mỹ, kỳ thực ta cũng không phát hiện ra cái gì, thế nhưng, ở chỗ này duy trì cảnh giác tuyệt đối cũng là không quá phận, cho dù ngươi thật sự là môn đồ thứ nhất của Vũ Thánh Maradona ta cũng phải đánh cho ngươi tàn phế rồi hãy nói, thói quen của ta là phải nắm giữ tất cả trong tay mình, bất quá, trong nháy mắt khi ta đem lực lượng oanh nhập vào trong cơ thể ngươi, ta biết ngươi không phải là Saviola, bởi vì cấu tạo thân thể ngươi không phải là nhân loại!
- Thì ra là như vậy a!
Thanh niên bạch y nhẹ nhàng gật đầu:
- Thực sự là một tên nhân loại giảo hoạt a!
- Hiện tại ta nên xưng hô với ngươi thế nào, Saviola? Ha ha, hay là Ma Thần Kluivert đại nhân?
Tôn Phi cười lạnh, lúc này đã có thể hoàn toàn xác định, thanh niên bạch y trước mắt này chính là Tà Thần Kluivert hải tộc, ngoại trừ hắn ra, hải tộc trong hải vực Phiêu Hương, không ai có thể dưới tình huống bị Tôn Phi áp chế hoàn toàn còn có thể phản kích đắc thủ như vậy.
- Bản tôn là một trong bảy mươi hai trụ thần vực sâu hải dương, đại tôn Kluivert!
Kluivert gật đầu, mâu quang hồng sắc mang theo ngạo ý khó có thể hình dung, nói:
- Bất quá vẫn là mượn thân thể của tên Saviola ngu xuẩn kia mà thôi, một tên nhân loại nho nhỏ, thế nhưng dám vọng ngôn giết Thần, vừa lúc chiếm cứ thân thể hắn, để bản tôn hoàn thành phục sinh.
Tôn Phi khẽ nhíu mày:
- Saviola đại nhân chân chính đã tới nơi đây?
- Không sai, cái tên ngu xuẩn kia được cái tên nhân tộc Vũ Thánh Maradona chó má gì đó phái tới, ba ngày trước đi tới Phiêu Hương Chi Hải, muốn trấn áp bản tôn, tự cho là đúng, ngu xuẩn cực độ, tự tìm đường chết, ha ha ha, bản tôn vừa lúc đã đem giết hắn, dung hợp lực lượng của hắn, hấp thụ trí nhớ của hắn, chiếm cứ thân thể hắn, vốn cho là lấy cái thân phận này có thể lừa gạt được ngươi, ai biết…Ha ha, bất quá cũng không sao cả, nếu trò này bản ton không thể thực hiện được, vậy thì đổi biện pháp khác là được rồi, bản tôn lấy thực lực chân chính giết ngươi cũng không sai!
Thì ra là thế!
Trong lòng Tôn Phi rốt cuộc cũng có chút minh bạch, vì sao cái tên Tà Thần Kluivert này qua ngàn năm mới phục sinh, thế nhưng đã có lý giải đối với tình thế trên đại lục Azeroth hiện nay, còn biết tên mấy người Maradona và Saviola, thì ra là vì nguyên nhân này.
Bất quá, vì sao Vũ Thánh đại lục Maradona biết hải vực Phiêu Hương Chi Hải có Tà Thần xuất hiện? Lại phái môn đồ thủ tịch đến trấn áp, đáng tiếc là không có hiệu quả, ngược lại còn khiến môn đồ Saviola táng thân trong tay Tà Thần, bất quá, trong chuyện này hẳn là có sai lầm gì đó mới đưa đến sự phán đoán lệch lạc của Vũ Thánh Maradona như vậy.
Nếu như Tôn Phi đoán không sai, biến cố trong đó hắn là từ trên thân người đứng đầu hải tộc.
Dựa theo phát hiện trong thần điện khi trước, người đứng đầu hải tộc kia dĩ nhiên là lấy máu ẩn chứa Thần tính trong thân thể mình để đẩy nhanh tốc độ Tà thần sống lại, thế cho nên Kluivert sống lại nhanh hơn dự tính bình thường, mới đưa đến sự việc Saviola khinh thường bỏ mình nơi đáy biển, bị Tà Thần hải tộc chiếm cứ thân thể.
Kluivert bước từng bước một tới gần, khí cơ tập trung Tôn Phi, nói:
- Từ ngàn vạn năm trước, ngươi là người thứ hai dám xúc phạm tới bản tôn, ngươi đủ để tự ngạo!
- Phải không?
Tôn Phi ngoài cười nhưng trong không cười, lặng lẽ khôi phục thương thế trong cơ thể mình, hắn đã sớm ngậm dược tề trong miệng, cảm thụ được cỗ dược lực trong thân thể, không có một chút thành ý hỏi ngược lại:
- Nói như vậy, ta hẳn là nên cảm thấy vinh hạnh?
- Nhân loại, chú ý ngữ khí nói chuyện của ngươi, ngươi là đang cùng nói chuyện với một tôn Thần Linh đó!
Tôn Phi nở nụ cười:
- Thần Linh? Xin hỏi Thần Linh các hạ, ngài hiện tại rốt cuộc khôi phục mấy thành thực lực?
Lúc này Quốc Vương Bệ Hạ đã phát hiện một ít chuyện thú vị.
- Người xúc phạm, tất chịu sự trừng phạt của Thần!
Kluivert bị giọng điệu coi rẻ này của Tôn Phi làm cho tức giận rồi.
Hắn nhẹ nhàng mà xoay cổ, xương cốt hắn phát sinh một trận tiếng vang giòn hưởng, một tầng quang diễm lực lượng màu xám quỷ dị từ trên cổ hắn bắt đầu tràn ngập ra, trong lúc đó, thương thế trên thân Kluivert thế nhưng khỏi triệt để, không để lại chút dấu vết nào, vết máu trên thân bị bốc hơi lên, tay áo bạch sắc tung bay, triệt để khôi phục lại trạng thái khi trước.
Thần thuật đáng sợ đến cực điểm!
Thành quả nỗ lực đánh lén khi trước của Tôn Phi triệt để hóa thành vô ích trong nháy mắt này.
Đây là lực lượng Thần Linh sao?
Năng lực hồi phục đáng sợ khiến cho bất kỳ đối thủ nào cũng cảm thấy tuyệt vọng.
Kluivert làm xong hết thảy đây, trên mặt lộ ra nụ cười khinh miệt, khiêu khích nhìn Tôn Phi.
Tiếu ý trên mặt Tôn Phi vẫn không thay đổi, vết thương trên người hắn cũng trong nháy mắt này đột nhiên khôi phục. Trước lúc đi vào đây Tôn Phi đã uống vào “dược tề khôi phục sinh lực”, hiệu lực của dược tề rốt cuộc đã hóa khai toàn bộ, cỗ lực lượng hư trứ bạo ngược trong cơ thể đã được xua tan.
Một màn này khiến dáng cười khinh miệt của Kluivert đông cứng lại, nói:
- Có ý tứ, thế nhưng có thể trị liệu thương thế do thần lực tạo thành, nhân loại, ngươi đúng là khiến ta ngoài ý muốn a…
Nói đến đây, hắn lăng nhiên giơ tay lên, một đạo tia sáng màu xám từ trong tay hắn bạo bắn ra, mang theo khí tức hủy diệt, mau tới cực điểm, hầu như vượt qua cực hạn phản ứng của nhân loại, bắn nhanh về hướng Tôn Phi.
Thần Linh thế nhưng cũng đánh lén?
Trên mặt Tôn Phi lộ ra vẻ mỉm cười.
Đánh lén, đây là biểu hiện của không có lòng tin a!
Tôn Phi không cậy mạnh mà đón đỡ, thân hình lóe ra một cái, tránh được quang trụ màu xám, trong nháy mắt đi tới phía sau Kluivert, hình thức Barbarian là chuyên gia cận chiến, lựa chọn đầu tiên của Tôn Phi dĩ nhiên là cận chiến, quang diễm kim sắc tràn ngập tay hắn, nắm tay khua ra xé rách hư không.
Oanh!
Không gian kịch liệt chấn động.
Một quyền của Tôn Phi đem thân thể trước mặt nổ nát, nhưng lại không có huyệt nhục văng ra, nắm tay cũng không có cảm giác vừa dày vừa nặng của huyết nhục, một mảnh huyễn ảnh vỡ văng khắp nơi, phía sau đã là một luồng kình khí sắc bén oanh giết mà đến, thì ra vừa rồi Quốc Vương Bệ Hạ chỉ là đánh trúng huyễn ảnh sau khi Kluivert di chuyển tốc độ cao tạo thành mà thôi.
Kluivert chân chính dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, thuấn di đến phía sau Tôn Phi, huy quyền tấn công.
Hai người hóa thành hai đạo lưu quang, không ngừng biến hóa dây dưa trong không gian, tốc độ nhanh tới cực điểm, năng lượng điên cuồng va chạm, không ngừng mà bạo dật ra, dưới khí lãng do va chạm, thanh sơn lục thủy bốn phía không ngừng rung động tiêu thất, giống như một bức tranh thủy mặc không ngừng bị xé nát, cuối cùng cảnh vật xung quanh biến đổi, về tới trong thần điện đen kịt khi trước.
Bốn phía vẫn là thạch trụ vô tận, mặt đất trơn tuột, từng gốc đại thụ bị gẫy khi trước kỳ thực chính là mỗi cây thạch trụ này.
Trong khoảng thời gian ngắn, thế nhưng Tôn Phi và vị Tà Thần này thế nhưng ngang sức.
- Ha ha ha, cái gọi là lực lượng Thần Linh là đây sao? Thật là làm cho ta thất vọng a!
Tôn Phi một bên kích đấu, một bên cười ha ha, trong lòng hắn lúc này đã yên ổn triệt để, hoàn toàn xác định, tôn Tà Thần trước mắt đây kỳ thực cũng chưa triệt để hoàn thành phục sinh, chỉ là tỉnh lại một phần năng lượng mà thôi.
- Kẻ xúc phạm, phải chết!
Trong hài tròng mắt của Kluivert bắn ra mâu quang băng lãnh màu xám, cả người hắn như một cỗ xác ướp, rít gào liên tục, không ngừng mà diễn biến các loại thần thuật quỷ dị sắc bén, lực lượng Thần Linh kéo lên không ngừng, muốn đem nhân loại ghê tởm trước mắt này tuyệt sát, thế nhưng nhiều lần không có hiệu quả, khiến hắn khiếp sợ chính là, tên nhân loại trước mắt này tựa hồ có kinh nghiệm chiến đấu với Thần Linh cực kỳ phong phú, không ngừng rút ngắn khoảng cách, cùng mình triền đấu một chỗ.
- Lúc này chỉ có một phần mười lực lượng chân chính, nếu như hoàn thành phục sinh, con kiến hôi như ngươi, một tay của bản tôn có thể giết chết năm mươi tên như vậy, thật là đáng chết a a a a!
Chiến đấu như vậy khiến tôn nghiêm của Kluivert thân là Thần Linh bị kích thích cực đại.
- Nếu như nói đây là lực lượng Thần Linh, vậy ngày hôm nay, ta sẽ giết Thần!
Tôn Phi khí thế mười phần, chuẩn bị bắt đầu dùng một ít thủ đoạn.