Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 911 - Chương 807: Tham Kiến Đại Nhân

Quoc vuong van tue Full
Chương 807: Tham Kiến Đại Nhân
 

Trải qua hơn một năm phát triển, tổ chức tình báo thuộc về Hương Ba thành đã sớm đem xúc tua của mình đến các quốc gia ngoài đế quốc Zenit, trong vòng phương viên trăm vạn dặm, đế quốc Lyon là đệ nhất địch nhân của đế quốc Zenit, tự nhiên trở thành đối tượng chiếu cố đặc biệt của “Tín Phóng Bạn”.

Dưới sự chủ trì của lão nhân Zola, các chi nhánh của “Tín Phóng Bạn” đã trải rộng toàn bộ các chủ thành và trọng trấn quân sự quan trọng của đế quốc Lyon.

Ôm tâm hiếu kỳ, Tôn Phi đi vào trong cửa hàng.

Trong đại sảnh phi thường rộng lớn, trên vách tường treo đủ loại binh khí tạo hình khác nhau, hàn quang um tùm, ngân quang lóng lánh, rất là uy vũ, sinh ý cửa hàng rất tốt, dong binh, quan quân, các Vũ sĩ lưu lạc ra ra vào vào, cũng có một số thương nhân cùng bọn quý tộc vào chọn vũ khí.

Tôn Phi đi tới trước “kiếm bích”, tiện tay tháo một thanh khoái kiếm trên tường xuống.

Đây là một thanh khoái kiếm tạo hình khá nhẹ, thân kiếm giống như là lưu quang, kiếm phong đã mở, Tôn Phi lướt tay qua thân kiếm, hàn khí um tùm, sắc bén dị thường, nhìn ra được công nghệ rèn cực kỳ xuất sắc, tuy rằng không phải đấu binh nhưng cũng coi là thần binh lợi khí trong những binh khí phổ thông.

Trên kiếm bích còn giắt các loại bảo kiếm khác, trên cơ bản đều là tiêu chuẩn như thanh kiếm này, sinh ý rất náo nhiệt.

- Xin chào, xin hỏi ngài cần một thanh bảo kiếm phòng thân sao? Thế nào, đối với thanh kiếm này có hài lòng không? Nếu như có vấn đề gì, ngài cứ việc nói ra loại binh khí ngài cần, trong điếm chúng ta có đủ tất cả các loại binh khí, luôn luôn làm quý khách vừa lòng đẹp ý a!

Làn gió thơm thổi qua, một đạo bóng hình xinh đẹp xuất hiện ở bên người Tôn Phi.

Đây là một nhân viên hướng dẫn mua người mặt trang phục tương tự với sườn xám, một đầu tóc ngắn hồng sắc nhẹ nhàng khoan khoái lưu loát, ngũ quan thanh tú, mày liễu thon dài, môi đỏ mọng khéo léo, vóc người xinh xắn lanh lợi, bộ ngực không tính là lớn, thế nhưng mặc bộ sườn xám bó sát lại lộ rõ được đường cong duyên dáng của cơ thể, trên miệng nở nụ cười nhu hòa nhìn Tôn Phi.

Tôn Phi mỉm cười.

Đây là một loại chế phục từ sườn xám, chính tay hắn thiết kế ra lúc còn rảnh rỗi, toàn bộ thiết bị lắp đặt trong cửa hàng, bao gồm cả những nhân viên hướng dẫn mua và những sư phụ rèn thô kệch đều là một ít kiến nghị mà Tôn Phi nghĩ ra lúc rảnh.

Lão nhân Zola này đúng là một cái thiên tài chân chính.

Hắn đem hầu như toàn bộ các kiến nghị của Tôn Phi đều chấp hành, biến thành hiện thực, đồng thời lĩnh vực kinh doanh của “Tín Phóng Bạn” phi thường pha tạp, những sản nghiệp của “Tín Phóng Bạn” bao gồm vũ khí, ma pháp thạch, lương thực, chuyển phát…những sản nghiệp này không chỉ giúp “Tín Phóng Bạn” che giấu thân phận chân chính mà còn không ngừng cung cấp lượng lớn tài phú cho Hương Ba thành.

Đem khoái kiếm trên tay thả lại chỗ cũ, Tôn Phi đi một vòng cửa hàng quan sát một phen, lấy giọng điệu nhà giàu mới nổi, lên giọng nói:

- Nga, như vậy a, ta muốn mua vũ khí quý giá nhất trong điếm các ngươi, không biết cần bao nhiêu kim tệ?

Nữ tử tóc ngắn hồng sắc vẫn giữ nụ cười trên mặt, tỉ mỉ đánh giá Tôn Phi một phen, thoạt nhìn người trẻ tuổi trước mắt kia, tuy rằng tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, nhất là đôi mắt kia, sáng như ngọc, nữ hài tử đơn thuần sẽ mê say trong dó, nhưng lại nhìn không giống có nhiều tiền, ai biết khẩu khí cũng không nhỏ.

Nàng hơi nhíu mày, bất quá vẫn cực kỳ kiên nhẫn giải thích như trước:

- Chọn vũ khí chủ yếu vẫn là căn cứ vào thói quen và tiêu chuẩn thực lực của mình, mỗi một chuôi vũ khí đều có đặc tính của chính mình, chỉ cần thích hợp với mình chính là tốt nhất, những vũ khí quý giá lại chưa chắc thích hợp.

- Nga?

Tôn Phi thật có chút ngoài ý muốn.

Hắn biết, dựa theo quy củ “Tín Phóng Bạn”, nhân viên hướng dẫn mua lấy tiêu thụ đặt lên hàng đầu, điều này chính là quy củ mà Tôn Phi đúc kết được từ kiếp trước, Quốc Vương Bệ Hạ vốn cho là mình mở miệng nói muốn vũ khí quý giá nhất, tiểu cô nương này nhất định sẽ dẫn chính mình đến gặp chủ quản phụ trách ở đây, sau đó mình có thể nhân cơ hội nói ra thân phận, tìm hiểu một ít tin tức trên đại lục gần đây…Thế nhưng hiện tại, tiểu cô nương này lại cho Tôn Phi một ít ngoài ý muốn.

- Ngươi tên là gì?

Tôn Phi lại tiện tay cầm lên một thanh kiếm, bấm tay khẽ xem.

Trên gương mặt trắng nõn của nữ hài tử xuất hiện vẻ ửng đỏ, bị một nam tử anh tuấn xuất trần như vậy hứng thú hỏi tên, đây có lẽ là biểu hiện chung của các thiếu nữ đi, thấy Tôn Phi vẫn chưa chú ý đến mình mà là xem xét thanh kiếm trong tay, lúc này nữ hài tử mới mỉm cười giấu đi thất thố của chính mình, nói:

- Ellen Page.

Sau khi nói xong, trên mặt Page lại nóng rần lên.

Đây là thế nào, trong lòng Ellen Page tự hỏi mình, trước đây chưa từng xuất hiện qua tình huống như vậy, vì sao đầu nàng cảm giác mơ mơ màng màng, nhất là khi thấy đôi mắt sáng quắc của nam nhân anh tuấn kia thì không tự chủ được mà tim đập từng đợt gấp gáp.

- Ellen Page? Tên rất dễ nghe, được rồi, Page, ta muốn gặp chủ quản của các ngươi, có được không?

Tôn Phi đem đại kiếm trong tay đặt trở lại vách.

- Ách…Cái này, đương nhiên có thể.

Ellen Page giả vờ trấn định mỉm cười.

Thế nhưng rất nhanh nàng lại bị đáp án của mình làm cho hoảng sợ, chết tiệt, ngươi đang nói cái gì a Page, lẽ nào ngươi bị choáng váng, chủ quản đại nhân có biết bao nhiêu công việc bận rộn không phải ngươi không biết, cho tới bây giờ đều không dễ gì mà tiếp các khách nhân bình thường, vừa rồi rõ ràng nàng muốn cự tuyệt, thế nhưng không biết xảy ra chuyện gì, lời nói tới bên mép rồi nói ra lại hoàn toàn ngược lại.

- Vậy thực sự là cảm tạ, mời dẫn đường đi!

Tôn Phi mỉm cười.

- A…Đây…Cái kia… Được rồi…

Xong đời rồi, Page cấu tay chính mình, cảm giác nhất định mình trúng ma pháp gì rồi, vừa rồi lại một lần nữa lời nói đến bên mép nói ra lại hoàn toàn tương phản, mơ mơ màng màng đi đáp ứng yêu cầu của người xa lạ này.

Vòng qua đại sảnh đi lên cầu thang tới tầng ba, trong ánh mắt kinh ngạc của bọn tỷ muội, Ellen Page lấy một loại tâm tình bi tráng dẫn Tôn Phi đi tới một căn phòng trung tâm lầu bốn.

- Đương đương đương!

- Mời vào!

Một âm thanh uy nghiêm từ bên trong truyền đến.

Ellen Page hầu như muốn khóc lên, run rẩy mở cửa phòng ra, dẫn Tôn Phi đi vào, trong phòng là một vị lão nhân râu tóc hoa râm ngồi trước bàn, chân tay nàng luống cuống dẫn Tôn Phi tới:

- Kane chủ quản, vị khách nhân này…Hắn…Hắn muốn gặp ngài.

Kane chủ quản tóc bạch kim, khuôn mặt thanh quắc, nhưng nhìn cũng không quá già, trên người mặc quần áo lưu hành trên đế quốc Lyon, đeo kính mắt thủy tinh, có vẻ văn nhã mà lại tinh thần, có một loại khí chất quý tộc rõ ràng, thế nhưng ẩn dưới con mắt tinh quang mơ hồ dưới phiến kính kia là một cỗ vị đạo khôn khéo.

Hắn nghe vậy ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Tôn Phi một chút, lại cúi đầu nhìn Page sắc mặt đỏ bừng, trên mặt lộ ra một tia hơi giận nhưng cũng không biểu lộ ra, cúi đầu suy tư chốc lát, trên mặt đổi lại là dáng tươi cười, phất tay ý bảo Page đi ra ngoài, sau đó lại tự mình đứng lên bắt chuyện với Tôn Phi, giả vờ nghi ngờ hỏi;

- Xin hỏi các hạ là…

Trong toàn bộ hệ thống “Tín Phóng Bạn”, ngoại trừ lão nhân Zola, thiếu niên Modric cùng số ít cao tầng ra, những người khác của tổ chức đều không biết tổ chức mình lệ thuộc vào Hương Ba thành, càng không biết đại lão bản chính là Tôn Phi, Kane tuy rằng là chủ quản công tác trong toàn bộ thành Đức Luân, thế nhưng cũng không thể nhận ra Tôn Phi được.

Tôn Phi mìm cười ngồi trên ghế bạch đàn quý giá, cũng không nói lời nào.

Tinh thần lực lặng yên không một tiếng động lan tràn ra như vằn nước.

Trong gian phòng này có ẩn dấu ít nhất sáu tòa ma pháp trận đẳng cấp Nguyệt cấp, còn có hai tòa truyền tống trận loại nhỏ, hai cơ quan ngầm, hơn nữa sau ám bích gian phòng còn có sáu gã cao thủ ngũ Tinh cấp, đem toàn bộ gian phòng bảo hộ như tường đồng vách sắt, coi như là có lượng lớn quân đội chính quy đến công phá cũng có thể đảm bảo Kane có thể tiêu hủy hết tất cả tư liệu trước, sau đó thong dong đi qua truyền tống trận ma pháp mà rời đi.

Trình độ chuyên nghiệp của “Tín Phóng Bạn” đã xa xa vượt ra khỏi dự liệu của Tôn Phi.

- Các hạ, ngài tìm ta có chuyện gì? Mời nói thẳng đi!

Kane khẽ nhíu mày,

Người xa lạ trẻ tuổi trước mắt này cho hắn một loại cảm giác phi thường cường đại và nguy hiểm, hắn vắt chéo tay sau lưng, lặng lẽ làm ra một cái thủ thế, sau một khắc, một khi phát hiện cái gì không thích hợp, ma pháp trận trong phòng sẽ lập tức khởi động, các cao thủ ẩn thân phía sau cũng sẽ đột hạ.

Tôn Phi tự nhiên đã sớm chú ý tới mờ ám của Kane, lập tức mỉm cười, giơ tay đưa ra một cái lệnh bài hắc sắc tinh xảo hình đại hắc cẩu, toàn bộ lệnh bài do “Hắc thiết chi tinh” tạo thành, do thủ tịch rèn sư Fara đích thân chế tạo, trông rất sống động, khiến người ta có một loại cảm giác sinh mệnh quỷ dị, dường như vật còn sống.

- A, ngài là…

Kane thất kinh, có tự trấn định tỉ mỉ quan sát lệnh bài, sau khi xác nhận không có lầm, lập tức quỳ một chân trên đất, cung kính nói:

- Solomon Kane tham kiến đại nhân!

Bình Luận (0)
Comment