- Cái này…Page ở trong cửa hàng vẫn biểu hiện rất tốt, ta cũng đang suy nghĩ cho nàng tăng lương, thế nhưng, tự ý mang khách nhân đến phòng làm việc của chủ quản là vi phạm quy định, đáng ra nên bị trừng phạt theo quy tắc mà “Lão nhân” đại nhân đặt ra.
Kane thân là chủ quản, mặc dù là đối mặt với vị chưởng khống giả cực kỳ thần bí, thế nhưng vẫn giữ chính kiến của mình như trước.
Tôn Phi thỏa mãn gật đầu, đối với vị chủ quản trước mắt này đã xem trọng hơn vài phần, cũng không nói nhiều lời.
Ý của mình đã biểu đạt rất rõ ràng, nếu như Kane là người khôn khéo, tự nhiên sẽ cân nhắc, nguyên tắc vẫn phải giữ, thưởng phạt phân minh, thế nhưng Ellen Page cũng sẽ không vì vậy mà thoát được tội, sau khi bị trừng phạt nho nhỏ, tất nhiên sẽ là trọng dụng thật lớn.
…
…
Trong đại sảnh dưới lầu một.
Tới đêm là thời điểm thành Đức Luân ồn ào náo nhiệt nhất, đèn đuốc sáng trưng, dòng người đi lại trên đường phố ngày càng tấp nập.
Sinh ý trong cửa hàng vũ khí cũng rất tốt.
Tâm thần Ellen không yên lòng giới thiệu các loại vũ khí trong điếm cho các khách nhân, trong lòng còn đang suy nghĩ về người xa lạ anh tuấn kia, cái tư thế oai hùng bừng bừng khí chất của hắn trong khoảng thời gian ngắn đã khắc sâu trong nội tâm thiếu nữ, ước chừng hơn bốn mươi phút đã qua, không biết thiếu niên anh tuấn kia và chủ quản đại nhân nói chuyện gì, thế nhưng lâu như vậy rồi còn chưa xuống?
Page cảm thấy trên thân người trẻ tuổi kia có một loại ma thuật, con ngươi tỏa ra ánh sáng ngọc mê người đủ để cho bất luận tiểu cô nương nào đều bị hãm sâu vào trong đó.
Nàng cảm giác trong khoảng thời gian ngắn như vậy mình không có cách nào kiềm chế được mà lâm vào đó.
Ban đầu từ một khất cái lưu lạc đầu đường ăn bữa nay lo bữa mai cho tới một người hướng dẫn mua hàng chủ chốt trong cửa hàng vũ khí đắt khách nhất thành Đức Luân, kinh lịch qua cuộc sống như thế, đối với người khác mà nói cũng không tính là tiến bộ thoát thai hoán cốt gì, thế nhưng đối với Page mà nói, đó chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất, trải qua cuộc sống gian khổ làm cho không biết từ khi nào mà nàng đã rèn luyện được một loại trực giác cực kỳ chuẩn xác.
Loại trực giác này làm cho nàng có một loại phán đoán cực kỳ chuẩn xác đối với những người ngay từ lần đầu gặp mặt, chính là loại trực giác này khiến nàng có thể nắm bắt được chuẩn xác nhu cầu của khách hàng, thành công đẩy mạnh tiêu thụ vũ khí, mà hôm nay, cũng chính là loại trực giác này khiến cho nàng cảm thụ được một loại khí chất xuất trần bất phàm trên người thiếu niên anh tuấn xa lạ kia, hoàn toàn lâm vào khí tràng của đối phương.
Làm một nhân viên lâu năm trong điếm, Ellen Page biết rõ vi phạm quy định tùy tiện mang người lạ đến quấy rầy chủ quản đại nhân nhất định sẽ bị phạt tiền, thế nhưng không biết vì sao, trong lòng nàng không có một chút hối hận nào. Nếu như thời gian quay ngược lại, nàng vẫn sẽ chọn mang người thiếu niên anh tuấn xa lạ kia lên đến lầu bốn để gặp chủ quản đại nhân như cũ.
Ngay khi tâm thần Ellen Page đang không yên, phương hướng cửa điếm đột nhiên truyền đến một trận tiếng huyên náo ầm ĩ, tiếp theo là tiếng kêu kinh hãi của những tỉ muội bán hàng cùng, khách nhân đang mua vũ khí trong cửa hàng chạy ra hai bên, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mười mấy Vũ sĩ trẻ tuổi mặc áo giáp hỏa hồng sắc hùng hùng hổ hổ đi vào, sau đó đập loạn đồ đạc trong tiệm lên…
Phía sau các Vũ sĩ chính là một lão đầu gầy còm hói đầu, thân cao hơn hai thước, còn có mấy vị quan quân mặc quan phục đế quốc…
- Là bọn hắn? Thực sự là quá phận, lại tới nháo sự!
Ellen Page nhìn lão đầu gầy còm, là Glazer, một đại thương nhân buôn bán vũ khí khác trong thành Đức Luân.
Một năm trước, Glazer điều khiển “Tẩy Phong Hào”, là một trong những tác phường vũ khí lớn nhất thành Đức Luân, cũng coi như là một trong những nhân vật thượng lưu trong thành, đáng tiếc người này tâm tư ác độc, lại cực kỳ tham lam, làm ra không ít hành động tham nhũng, lũng đoạn thị trường, danh tiếng không được tốt lắm.
Sau này cửa hàng vũ khí “Chú Đỉnh Hào” do “Tín Phóng Bạn” chống lưng đặt chân tới thành Đức Luân, lấy chất lượng phục vụ tốt, chất lượng vũ khí hoàn mỹ và giá cả hợp lý, lập tức đứng vững trong thành, đồng thời trong khoảng thời gian ngắn liền đánh bại được “Tẩy Phong Hào”, trở thành thương gia vũ khí đệ nhất thành Đức Luân.
Điều này tự nhiên là khiến lão cáo già Glazer ghen ghét, hắn chiếm giữ thành Đức Luân nhiều năm, tuyệt đối không cam lòng bị một thế lực mới đè ép xuống như vậy, hắn dùng không ít biện pháp xấu xa đối phó với “Chú Đỉnh Hào”, khiến “Chú Đỉnh Hào” gặp không ít tổn thất, nhân viên trong điếm cũng bị đả thương, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng chẳng kiêng nể gì mà đánh tới tận cửa, xem ra là chuẩn bị ám chiêu gì.
- Nina, nhanh đi mời chủ quản đại nhân!
Ellen Page phân phó một câu với một tiểu cô nương đang thất kinh bên người, sau đó cắn răng, cố nén sợ hãi, nhanh chóng hướng về phía mấy tên Vũ sĩ đang đập phá đồ ngăn cản bọn họ lại.
Nàng muốn trước khi chủ quản đại nhân xuống có thể tranh thủ ít thời gian, ngăn trở những tên Vũ sĩ như sài như hổ này.
…
…
Hao tốn hơn bốn mươi phút, trên cơ bản Tôn Phi đã biết tất cả tin tức mình muốn biết.
Sau khi từ chối lời đề nghị dùng bữa và nghỉ chân ở lại của Solomon Kane, Tôn Phi đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, đúng lúc này, một trận tiếng bước chân dồn dập truyền đến, tiếp theo là tiếng đập cửa gấp gáp, còn không đợi Kane nói “Mời vào”, một tiểu cô nương mặc trang phục của cửa hàng thở hồng hộc đẩy cửa tiến vào.
- Chủ quản đại nhân, mau…mau…cái tên cáo già Glazer kia lại dẫn người đến quấy rối, đả thương người của chúng ta…
Tiểu cô nương thần sắc kinh hoảng nói.
Kane nhíu mày, trong lòng thầm mắng sao ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, bất quá hắn cũng không dám tự chủ trương, mang theo ánh mắt lúng túng nhìn Tôn Phi một chút.
- Di? Xem ra kẻ đối đầu với chúng ta cũng không ít a, đi xuống xem một chút đi, vẫn có kẻ dám đến đây đập phá a!
Tôn Phi cười cười, đứng dậy đi về phía cửa.
Kane thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên trán, nhắm mắt theo sau.
Ở cùng một chỗ với vị chưởng khống giả trẻ tuổi này, không giờ khắc nào hắn không cảm thụ được một loại áp lực cực lớn, loại cảm giác bị đè nén này, coi như là khi hắn đối mặt với hai vị truyền kỳ đứng đầu tổ chức “Lão nhân” và “Thiếu niên” cũng không từng cảm thấy như vậy, bất quá, nói không chừng ngày hôm nay vị chưởng khống giả thần bí ra tay có thể giải quyết triệt để tên giảo hoạt thâm độc Glazer, đúng là lão hồ ly âm hồn bất tán, xóa đi một cái tâm bệnh của “Chủ Đỉnh Hào”.
Tiểu cô nương mặt tàn nhang ngây ngốc theo sát phía sau hai người.
Nàng có chút hồ nghi, vì sao vị chủ quản đại nhân cao cao tại thượng thường ngày, ở trước mặt thiếu niên anh tuấn này tựa hồ lại có bộ dạng cung kính sợ hãi như vậy.
Rất nhanh ba người liền đi tới đại sảnh lầu một.
Trong khoảng thời gian đi tới lầu một, Kane đã dùng ngôn từ tối giản nhất để đem mọi chuyện nói ra một lần.
Lúc này, trong đại sảnh lầu một đã đầy ắp người, đều là một số khách hàng hiếu kỳ không chê chuyện lớn đứng xem náo nhiệt, vốn đều là những gia hỏa thích dùng đao kiếm để giải quyết vấn đề, không sợ loại tràng diện ẩu đả đánh nhau, hơn nữa trong khoảng thời gian này bọn họ đã quen xem “Tẩy Phong Hào” và “Chú Đỉnh Hào” tranh đấu gay gắt, chẳng những không rời đi mà còn tụ lại xem náo nhiệt.
Ngay cả đường phố ngoài đại sảnh cũng đều tụ tập đông người xem náo nhiệt.
Ba!
Tiếng bạt tai vang lên, tiếp theo là tiếng kêu thảm thiết của một nữ hài tử, sau đó là một âm thanh hung ác nham hiểm hét lớn:
- Một tỳ nữ đê tiện, cũng dám nói chuyện trước mặt ta, cút, kêu lão chủ quản Kane của các ngươi ra đây, mấy người các ngươi, không cần lo lắng, tiếp tục đập cho ta, mấy thứ này đều là hàng giả, đều đập hết cho ta, khiến mọi người nhìn xem, “Chú Đỉnh Hào” bán đều là một ít đồng nát sắt vụn mà thôi…