Mí mắt Tôn Phi hung hăng giật giật.
Đây là một động tác theo thói quen, mỗi lần Quốc Vương Bệ Hạ tức giận đều sẽ có động tác vô thức như vậy.
Đúng vật, hiện tại Tôn Phi đang rất tức giận.
Bởi vì hắn nghe ra được, nữ hài tử vừa mới bị tát vừa rồi chính là Ellen Page mà dẫn hắn lên lầu ban nãy, đối với tiểu nha đầu nhanh nhẹn, thiện lương, linh khí bắn ra bốn phía như tinh linh khiến trong lòng Tôn Phi rất có hảo cảm, nghĩ không ra còn chưa kịp cảm tạ một phen đã bị người đánh cho như vậy.
Đám người trong đại sảnh nhìn Tôn Phi và Kane đi tới.
- Mau tránh ra, kia chính là chủ quản, nhìn thấy không, cái lão đầu tóc hoa râm kia chính là chủ quản “Chú Đỉnh Hào”, Solomon Kane, nghe nói là một vị đại Ma Pháp Sư ngũ Tinh cấp, cũng không phải là dễ chọc vào, có trò hay để xem rồi…
- Hắc, Kane tới cũng không có cách nào a, lần này lão cáo già Glazer chẳng kiêng nể gì tìm tới cửa, vừa đến đã đập phá đánh người, rõ ràng đã có chuẩn bị kỹ càng, chỉ sợ lần này “Chú Đỉnh Hào” sẽ bị thua thiệt lớn, có thể tiếp tục kinh doanh ở thành Đức Luân hay không cũng chưa biết được.
- Đúng vậy, thấy mấy quan quân mặc áo giáp phía sau Glazer không, đều là thân binh phủ thành chủ, là chỗ dựa của lão cáo già Glazer này, xem ra thành chủ đều đứng về phía Glazer để thanh tẩy “Chú Đỉnh Hào” a!
- Ngươi biết cái gì? Lão cáo già Glazer lũng đoạn thị trường, không có thành chủ ngầm đồng ý, hắn nào dám làm như thế? Hắn chính là một con chó mà thành chủ Henry nuôi, “Chú Đỉnh Hào” đoạt sinh ý của “Tẩy Phong Hào” đã hơn một năm nay, rốt cuộc thành chủ đã bắt đầu vào cuộc…
- Di? Thanh niên áo bào trắng kia là ai? Vì sao ta không thấy rõ hình dạng của hắn lắm? Hình như có thứ gì đó che mặt của hắn, bất quá, nhìn bộ dạng của Kane, tựa hồ địa vị của người kia rất cao, không biết là thế nào? Chẳng lẽ là viện quân mà “Chú Đỉnh Hào” mời tới?
- Còn trẻ như vậy, làm đc gì chứ? Hiện tại coi như là thần linh hạ phàm cũng không cứu đc “Chú Đỉnh Hào” !
- Ài ài, thực sự là đáng tiếc a, kỳ thực những hướng dẫn viên mua hàng này của “Chú Đỉnh Hào” da thịt thật mềm mịn a, bất quá, sau khi “Chú Đỉnh Hào” ngã xuống, chỉ sợ lão cáo già Glazer này sẽ ko bỏ qua cho các nàng, mỗi người đều sẽ bị chà đạp a...
Đoàn người bàn luận xôn xao, nghị luận sôi nổi.
Rất nhiều người đều đã ở thành Đức Luân nhiều năm, đã sớm rõ ràng sự việc, trên cơ bản đều biết tình tình của lão cáo già Glazer, hắn ẩn nhẫn thời gian dài như vậy mới chính thức tới làm khó dễ, tuyệt đối đã có chuẩn bị, ngày hôm nay trừ phi phát sinh kỳ tích, bằng không “Chú Đỉnh Hào” thật sự là lành ít dữ nhiều!
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn, năm nữ hài tử hướng dẫn mua hàng bị đánh ngã xuống đất, bị mấy tên Vũ sĩ mặc áo giáp hồng sắc vây lại nhe răng cười không có ý tốt.
Gương mặt trắng nõn của tiểu cô nương tóc ngắn hồng sắc Ellen Page hiện lên dấu bàn tay đỏ tươi nhìn thấy mà giật mình, khuôn mặt sưng lên như hai cái bánh màn thầu, khóe miệng thấm ra tiên huyết đỏ sẫm nhưng vẫn hiện lên vẻ quật cường, như là đại tỷ giang hai tay bảo vệ mấy vị muội muội ở sau, căm tức nhìn lão Glazer đầu hói gầy còm.
Vừa đến dưới lầu, Tôn Phi liền vận dụng lực pháp tắc thiên địa che đi khuôn mặt, cường giả thực lực dưới Tôn giả Đại Nhật cấp căn bản không thể thấy được rõ ràng khuôn mặt của Tôn Phi. Quốc Vương Bệ Hạ làm như vậy cũng là vì để tránh phiền phức cho ‘Tín Phóng Bạn”, dù sao hiện tại mình cũng mang trên mình tội danh phản nhân tộc, một khi bị người khác phát hiện mình có quan hệ với “Tín Phóng Bạn”, như vậy chỉ sợ sinh ý của “Tín Phóng Bạn” sẽ bị hủy hoại trong vòng một đêm.
Ý bảo chủ quản Kane trước tiên đi xử lý mấy kẻ đang đập phá, còn Quốc Vương Bệ Hạ từng bước đi tới chỗ mấy nữ tử đang bị mấy tên Vũ sĩ mặc áo giáp hồng sắc bao vây.
- Ai? Đứng lại, con mẹ nó nói ngươi a! Cút ngay…Đáng chết a, ai u, ngươi muốn chết? !
Hai tên Vũ sĩ như lang như hổ thấy Tôn Phi đi tới, theo bản năng muốn động võ ngăn cản, ai biết vừa mới ra tay, trên thân thanh niên áo bào trắng này như có một lực co giãn khó lường, khiến lực lượng của bọn hắn đều bị bắn trở về, từng tên ngã ngược lại, lồm cồm bò qua một bên.
Bốn, năm nữ hài tử khóc lóc thảm thương, nhắm mắt trốn phía sau Ellen Page đã bị đánh đến sưng hai má lên, các nàng đều là những nữ hài tử bình thường, mỗi người đều bị sợ hãi, chỉ có tiểu cô nương Page là kiên cường đè nén sợ hãi của mình, mở rộng cánh tay như nhược, run rẩy đem các tỷ muội bảo hộ phía sau.
Mấy nữ hài tử này giống như là những đóa hoa bị bão tố dọa sợ đến bất lực, khiến cho người ta sinh lòng thương cảm.
- Còn đau không?
Tôn Phi thở dài một hơi, ngồi xổm xuống đỡ từng nữ hài tử đứng dậy, đứng lên nhìn thấy dấu vết bàn tay đỏ ửng trên má của Ellen page, nhịn không được một trận yêu thương, người ra tay rất nặng, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ hầu như bị thay đổi hình dạng.
Page mờ mịt ngẩng đầu, nhìn Tôn Phi.
Sau một hồi lâu thiếu nữ mới phục hồi lại tinh thần từ trong bối rối, đoàn lực pháp tắc trên mặt Tôn Phi tựa hồ được triệu hồi hơn một ít đối với tiểu cô nương, Page rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt của Tôn Phi, một đôi mắt tỏa ra ánh sáng ngọc mà nàng say mê lúc trước lúc này lộ ra thân thiết và yêu thương không chút che giấu, ánh mắt và ngữ khí đều ôn nhu như mật.
- A, là ngài…
Page rốt cuộc nhận ra Tôn Phi.
Vừa mới nói được hai chữ khiến tác động đến khuôn mặt sưng đỏ, nước mắt nàng rơi xuống như mưa, gương mặt đều thay đổi hình dạng, cũng không phát ra được âm thanh nào nữa.
Tôn Phi ý bảo nàng không cần nói, bàn tay nhẹ nhàng đặt trên mặt của thiếu nữ xinh đẹp, một chỗ quang diễm kim sắc từ trên bàn tay hiện lên, thoáng vuốt một chút.
Ellen Page há to miệng kinh ngạc, bất khả tư nghị nhìn Tôn Phi.
Nàng có thể cảm giác được từng đợt cảm giác khoan khoái truyền đến, gương mặt đã đau đến sắp mất đi tri giác, thế nhưng trong nháy mắt liền không cảm thấy đau đớn nữa.
- Là ai đánh ngươi?
Tôn Phi thu tay về.
- A…Ngài…ngài…Không có chuyện gì, ngài đi nhanh đi, chuyện nơi đây không có vấn đề gì đến ngài.
Ellen Page như đột nhiên nghĩ tới cái gì, giục Tôn Phi nhanh chóng rời đi, người thông minh như nàng tự nhiên biết, sự tình hôm nay tuyệt đối khó có thể tốt, lão cáo già Glazer kia chọn đập phá trước mặt mọi người, chắc chắn là có chuẩn bị mà đến, “Chú Đỉnh Hào” có thể sống qua một kiếp này hay không còn khó nói, nàng không muốn liên lụy Tôn Phi phải gặp tai ương.
Thế nào mà Tôn Phi không biết lo lắng của tiểu cô nương cho được, trong lòng thở dài một tiếng, mỉm cười, ôn nhu nói:
- Không sao, không phải sợ, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, vừa rồi là ai đánh ngươi?
- Là ta, thế nào? Tiểu tử, muốn anh hùng cứu mỹ nhân? Chết rồi cũng không biết chết thế nào!
Một đạo âm thanh từ bên cạnh truyền đến.
Một tên thanh niên từ trong đám vũ sĩ mặc áo giáp hồng sắc đứng ra, tên thanh niên này cũng có tướng mạo coi như là anh tuấn, đáng tiếc mũi ưng, khí chất tà ác khiến người ta không có ấn tượng tốt, bất quá thực lực của hắn cũng không thể coi thường, ít nhất cũng ở đấu khí ngũ Tinh cấp.
- Là hắn?
Tôn Phi nhìn về phía Page.
Tiểu cô nương chăm chú nhìn Tôn Phi, như là minh bạch cái gì, kiên định gật đầu.
- Ha ha ha, ta phi! Ta nói tất cả là ta là, tiểu tử, thế nào chứ? Thế nhưng xuất đầu vì một nữ tử đê tiện? Ta xem ngươi thực sự là không biết chữ chết viết thế nào, ha ha ha, tốt, vậy thì để đại gia ta dạy cho ngươi biết a, ha ha ha…A…Ngươi?
Thanh niên mũi ưng hung ác nham hiểm cuồng tiếu trêu tức, còn muốn nói cái gì, đột nhiên, chỉ thấy đối thủ vừa nghiêng đầu, liếc mắt nhìn qua, còn chưa động thủ, một cỗ lực lượng không ai có thể chống đối được tuôn ra khiến tất cả lời định nói đều phải nuốt về trong bụng, đấu khí thổ hệ ngũ Tinh cấp của hắn căn bản không kịp thi triển, hai chân mềm nhũn, một tiếng ầm vang liền quỳ rạp trên mặt đất, âm thanh tiếng xương bánh chè bị nghiền nát truyền đến răng rắc!
Trong đám người truyền đến một trận tiếng kinh hô.
- Ngươi…Ngươi…Ngươi rốt cuộc…
Thanh niên mũi ưng dùng hai tay chống đỡ, liều mạng vận chuyển đấu khí trong cơ thể, đem hết sức bình sinh chậm rãi ngẩng đầu, mở to hai mắt bất khả tư nghị nhìn Tôn Phi, đây là cường giả dạng gì a, chỉ là một ánh mắt khiến cho chính hắn thân là cao thủ ngũ Tinh cấp thân bất do kỷ ngã quỳ trên mặt đất.
Quá cường đại!
Cao thủ!
Cao thủ tuyệt đối!
Trong nháy mắt này, trong lòng thanh niên mũi ưng chỉ có vô tận sợ hãi, hắn biết, hắn đụng phải chính là một cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ tuyệt thế như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Xong rồi!