- Hừ, một đám gia hỏa ngu xuẩn đế quốc thấp cấp, cũng dám ở chỗ này uy hiếp ta, sớm muộn có một ngày ta sẽ đem toàn bộ bọn ngươi giết sạch!
Trong dịch quán đẹp đẽ nhất thành Gerland, ngày ngày hưởng thụ mỹ thực mỹ tửu người Lyon cung cấp, nhưng thần sắc lại nham hiểm hung ác hất bể chén rượu, lật ngược cái bàn trước mặt, đem vài đạo khí tức vừa xuất hiện trong thành ghi tạc lại, dưới chín phần kiêu ngạo, D’Alessandro vẫn còn lại một phần lý trí, không có động thủ ngay lập tức.
Đây cũng không phải là hắn sợ mấy lão giả này liên thủ lại mà chủ yếu là do cỗ khí tức trong Hán Phủ Bạch Kim khiến hắn cảm thấy một tia khí tức nguy hiểm.
Lại nói chính hắn cũng kinh ngạc, từ khi võ đạo của chính mình đại thành đến nay, ngoại trừ mấy sư huynh đệ và đám quái vật sư tôn, hắn vạn vạn không ngờ tới, ở trong bắc vực thâm sơn cùng cốc này thế nhưng cũng có thể gặp được một cường giả vô danh, khiến hắn cảm thấy hoang mang và hồ nghi.
- Theo lý mà nói, hai gia hỏa đáng chết vạn lần kia lúc này đã chết trong tay Tà Thần hải tộc Kluivert, Tà Thần khát máu như mạng, tuyệt đối sẽ không buông tha nhân tộc, vì vậy cao thủ vô danh lúc này xuất hiện trong Hán Phủ Bạch Kim hẳn không phải là tên tiểu tặc tóc đen kia, ngay cả khí tức lực lượng cũng hoàn toàn không giống, thế nhưng…
D’Alessandro đột nhiên nghĩ đến một màn bất khả tư nghị phát sinh lúc mình thoát khỏi biển sâu, bỗng nhiên ý thức được, ngay cả Thần Đấu Binh “Đoạn Nhận” cũng không thể giết chết hai nhân loại kia, trong lòng bắt đầu có một tia lo sợ bất an, nếu có thể đánh bay Thần Đấu Binh, hai người kia cuối cùng cũng có thể tránh được truy sát của Tà Thần hải tộc cũng không chừng.
- Nếu quả thực như vậy, vậy thì phiền toái rồi, một khi chân tướng sự việc nơi đáy biển bị vạch trần…
Nghĩ tới đây, D’Alessandro không lạnh mà run.
Một khi sự việc nơi đáy biển bị vạch trần, đó chính là ngày diệt vong của mình đến, bị toàn bộ người trên đại lục này phỉ nhổ là việc nhỏ, nếu như sư tôn Maradona biết chuyện này, vậy chính mình sẽ gặp phải trừng phạt đáng sợ khó mà tưởng tượng nổi.
- Phải làm gì đó!
Trong lòng D’Alessandro nảy sinh ác độc, dần dần quyết định.
…
…
Trong lòng Loris càng ngày càng khiếp sợ.
Hoàng cung đế quốc Lyon được xưng là thủ vệ nghiêm ngặt trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm, cao thủ nhiều như mây, tinh nhuệ như mưa, phòng bị cẩn trọng, thế nhưng trước mặt Hương Ba Vương quả thực buồn cười tựa như con nít với lão nhân, hai người cùng đi vào, không cần ẩn thân thế nhưng không hề quấy nhiễu đến đạo phòng tuyến, dễ dàng tiến nhập vào trong nội viện hoàng cung.
Thực lực Hương Ba Vương đã không chỉ một lần khiến hắn cảm thấy kinh hãi và theo không kịp.
Bất quá suy nghĩ một chút, gia hỏa trẻ tuổi bên người mình này đã từng phá hủy một tay của Tà Thần hải tộc, một màn trước mắt này cũng có thể tiếp nhận rồi.
Tôn Phi đi ở bên người Loris, kỳ thực trong lòng cũng cảm thấy hơi có chút ngoài ý muốn.
- Đế quốc Lyon được xưng là bá chủ đệ nhất trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm, đất rộng của nhiều, tài phú vô địch, quy mô thành Gerland rộng gấp mười lần đế đô Saint Petersburg, thế nhưng trang sức bố trí trong hoàng cung Lyon không một chút xa ha, giản lược trang nghiêm, xem ra hoàng thất Lyon cũng không phải là phù phiếm xa hoa lãng phí như ta tưởng tượng khi trước, trách không được bọn họ có thể sừng sững trên bảo tọa bá chủ bắc vực bấy lâu!
Xem ra phải có cách nhìn khác về đế quốc Lyon.
Lợi dụng khả năng biến đổi ánh sáng và không gian của thực lực Tôn giả Đại Nhật cấp, ngăn trở các cao thủ hộ vệ hoàng cung, Tôn Phi dưới sự chỉ dẫn của Loris, dọc theo đường đi vô cùng nhàn tản, nhanh chóng đi tới trước một thạch điện có vẻ yên tĩnh.
- Mỗi tối Juninho bệ hạ nhất định sẽ xuất hiện ở tòa Thiên Điện này phê duyệt văn kiện.
Loris ngẩng đầu nhìn thạch điện, trong lòng có chút kích động.
Nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ, chính mình rốt cuộc đã đứng trước tọa Thiên Điện, trong lòng Loris phi thường rõ ràng tầm quan trọng của lần bước vào Thiên Điện này, vì rửa tội danh cho gia tộc Hán Bạch Kim là thứ hai, quan trọng nhất là đem tất cả sự việc phát sinh dưới đáy biển kể ra, khuyên bảo Juninho đại đế sớm ngày chuẩn bị chiến tranh, chuẩn bị cho loạn thế và hải tộc xâm lấn.
Đương nhiên, còn muốn đem thực lực chân chính của Hương Ba Vương phân tích rõ ràng, khuyên bảo hoàng thất đế quốc buông tha chiến tranh với đế quốc Zenit, bằng không, một khi chọc giận Hương Ba Vương, hậu quả thật không thừa nhận nổi.
- Đợi xác nhận ngươi không gặp nguy hiểm, ta sẽ dựa theo biện pháp của ngươi, đi tìm vị cường giả thần bí kia.
Tôn Phi đem một tấm quyển trục giao vào tay Loris, dặn dò:
- Bất quá, nếu như sau khi đem tất cả giải thích rõ ràng vẫn không thể thuyết phục hoàng đế như trước, vậy thì triển khai quyển trục này, nó có thể đem ngươi về trong Hán Phủ Bạch Kim trước tiên.
Ai biết Loris khẽ mỉm cười từ chối quyển trục của Tôn Phi.
- Bệ hạ nhất định sẽ tin tưởng lời ta nói, nếu như vạn nhất…
Loris cười khổ một tiếng, nói tiếp:
- Nếu như vạn nhất ta gặp nguy hiểm, vậy chính là sự tình đã không thể vãn hồi được, số của bộ tộc Hán Bạch Kim đã hết, cuối cùng, coi như là ta an toàn về tới trong phủ vẫn khó có thể chạy khỏi truy sát của đế quốc, thực lực của ngươi tuy cao tuyệt, nhưng lực lượng một người vô pháp mang theo mấy ngàn người trong phủ rời khỏi thành Gerland, ta càng không thể bởi vì chuyện này mà tạo thành tổn thất càng lớn, cũng không muốn liên lụy ngươi ở chỗ này, thời gian cấp bách, ngươi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
- Biết ngươi lâu như vậy, thật ra ngươi cũng trở nên ngày càng thân thiết, yên tâm đi, chỉ cần ngươi an toàn về tới phủ, ta khắc có biện pháp cho ngươi và một ngàn người trong phủ ngươi an toàn dễ dàng rời khỏi đế quốc Lyon.
Tôn Phi không nói thêm gì, đem quyển trục nhét vào tay Loris.
Tiếp xúc thời gian lâu như vậy, Tôn Phi đã dần dần đem Thân Vương quốc địch này trở thành bằng hữu của mình.
- Ngươi…Hắc, cái gia hỏa này…
Loris bất đắc dĩ cười mắng một câu, kỳ thực hắn vốn định mắng một câu hỗn đãn.
Vừa lúc đó…
- Ha ha ha, Loris, thật vất vả đã trở về nhưng lại đứng ở ngoài cửa lâu như vậy, vì sao không mang vị cường giả bên cạnh ngươi cùng vào, lẽ nào còn khiến ta mở miệng mời sao?
Một đạo âm thanh vừa dày vừa nặng tràn đầy từ tính đột nhiên từ trong đại điện truyền ra.
- Là Juninho bệ hạ!
Loris thất kinh.
Trong lòng Tôn Phi cũng hơi khẽ động, thì ra cái đại đế Lyon này thế nhưng đã sớm phát hiện hai người mình.
Nghe đồn hơn hai mươi năm trước Juninho đại đế cũng đã tấn chức cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp, là cường giả số một trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm, hôm nay vừa thấy, quả nhiên bất phàm.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tôn Phi đối với địch nhân lớn nhất của Yashin đại đế càng thêm hiếu kỳ, nguyên bản hắn vốn định đưa Loris đến cửa điện, chờ một lát xác nhận hắn an toàn mới rời đi, thế nhưng hiện tại, Tôn Phi lại muốn tiến vào xem phong thái của vị đại đế này!
- Vào đi thôi.
Hai người theo bậc thang đi tới cửa điện, liếc mắt nhìn nhau, nhấc chân tiến vào cửa điện.
Trước mắt trở nên sáng ngời, hắc sắc bên ngoài cửa điện biến mất, sắc trắng nhu hòa từ đèn ma pháp chiếu rõ không gian đại điện, khiến cho Tôn Phi cảm thấy ngoài ý muốn chính là, trong đại điện không có một chút đồ trang trí dư thừa nào, toàn bộ bốn phía đều là giá bày đủ loại hồ sơ và văn điệp, như là một tòa thư viện thật lớn, làm người ta thấy quáng mắt.