Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 931 - Chương 827: Hỏi Đáp Trong Điện

Quoc vuong van tue Full
Chương 827: Hỏi Đáp Trong Điện
 

Sâu trong đại điện như tòa thư viện, trên đài chủ tọa thật cao, một nam tử thân hình cao lớn, hai tay chắp sau lưng, ánh đèn ma pháp từ phía sau hắn chiếu xạ ra khiến cả người hắn phản quang, tóc dài cuồng loạn như thác nước đổ xuống lưng, diện mục có chút mơ hồ không rõ, thế nhưng có một cỗ khí khái đẹp đẽ quý khí uy nghiêm không được nhìn gần từ trên thân thể khôi ngô của hắn tràn ra toàn bộ đại điện, khiến người ta cảm thấy áp lực hít thở không thông.

Đây là đại đế Juninho đế quốc Lyon.

Loris không dám ngẩng đầu nhìn, bước nhanh tiến lên, cung kính hành lễ, hô to vạn tuế.

Tôn Phi chậm rãi đi tới, đứng bên người Loris, ngẩng đầu không chút sợ hãi nhìn vị nam nhân tôn quý nhất nhất trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm này.

Đây là một nam nhân thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, lông mày rậm mắt to, góc cạnh rõ ràng, thần thái nghiêm nghị, là một nam tử cực kỳ uy mãnh, nếu như từ tướng mạo mà nhìn thì giống như một trưởng binh đoàn dong binh lỗ mãng hay một thiên kiêu tung hoành chiến trường, thậm chí là càng giống một du hiệp một mình đến một mình đi, rất khó đem hình tượng trước mắt này liên tưởng đến quân vương vô tình lãnh khốc, tâm cơ thâm trầm, nắm đế quốc Lyon trong tay vô số năm, trải qua vô số lần phong bạo không ngã kia.

Juninho hiển nhiên là chú ý tới ánh mắt tràn đầy tính xâm lược kia của Tôn Phi, con ngươi hắn càng thêm sáng ngời, giống như tinh quang lóe ra khỏi màn đêm đen kịt, hàn quang lóe ra, mang theo ánh mắt châm chộc đánh giá Tôn Phi một trận từ trên xuống dưới, tựa hồ có thể xuyên thấu đối phương, xuyên thấu qua lớp hóa trang và tóc dài bạch sắc của lão nhân tóc bạc để nhìn thấy diện mạo chân chính mà Tôn Phi che giấu.

- Đứng lên đi.

Juninho nhẹ nhàng trở về trên hoàng tọa, ngữ khí bình thản nói với Loris.

- Bệ hạ, ta…

Loris cung kính đứng lên, muốn nói cái gì.

- Khổ cực Hán Vương Bạch Kim rồi, sự tình ngươi muốn nói, trước tiên chờ một chút đi!

Juninho mang trên mặt mỉm cười, khoát khoát tay, ý bảo Loris ngồi vào ghế đá hai bên, nhìn Tôn Phi, nói:

- Vũ Thánh hộ quốc Zenit, Hương Ba Vương đại giá tự mình đến Thiên Điện đơn sơ của ta, thật là làm cho ta cảm thấy có chút ngoài ý muốn, chậm trễ không kịp tiếp đón khách quý!

Tôn Phi mỉm cười, vẫn không kinh hoảng, nói:

- Thì ra bệ hạ đã sớm nhận ra ta.

- Ta tính đi tính lại, trong vòng phương viên trăm vạn dặm, có thể ngăn trở được một kích vội vàng xao động của D’Alessandro, có thể mang Hugo nhẹ nhàng đi lại trong hoàng cung như chỗ không người, tựa hồ là không có, ta cũng chưa từng nghe qua Hán Tộc Bạch Kim có đặt quan hệ với một vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp nào, kết hợp với những lời đồn đại sục sôi trong thời gian gần đây, người nguyện ý xuất đầu vì Hán Tộc Bạch Kim cũng chỉ có thể là Hương Ba Vương Alexander!

- Bệ hạ chí lý, đích xác khiến người ta bội phục.

Tôn Phi chậm rãi ngồi đến bên người Loris, bình tĩnh triệt hồi lớp ngụy trang trên người mình, một thần nữa trở lại bộ dạng thiếu niên anh tuấn, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn.

Juninho khen ngợi gật đầu, bao nhiêu năm chưa từng thấy thiếu niên nào có phong thái trác tuyệt như vậy, vốn cho là Hán Vương Bạch Kim Loris là đệ nhất thiếu niên phong lưu phóng khoáng trong đế quốc Lyon, vì vậy hắn vẫn có lòng tin đối với Loris, thế nhưng hiện tại so sánh ra, Loris so với nhân tài mới xuất hiện của đế quốc Zenit này còn kém hơn rất nhiều.

Trong lòng Juninho cảm thấy hơi tiếc nuối, một nhân tài mới xuất hiện chói mắt như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác xuất hiện ở đế quốc Zenit mà không phải là đế quốc Lyon ta, nhiều năm tranh đấu như vậy nhưng thật ra gia hỏa kia vẫn chiếm chút thượng phong.

Hắn gật đầu, tán dương:

- Đúng thật là thiếu niên anh hùng, chỉ là ta nghĩ không ra, vì sao hai người các ngươi vốn nên là địch nhân nhưng lại trở thành bằng hữu chung chí hướng, mà ta càng nghĩ không ra chính là, dưới tình hình như thế, các ngươi còn dám hiện thân ở thành Gerland, còn dám nháo ra động tĩnh lớn như vậy, thậm chí ban đêm xông vào Hoàng cung, lẽ nào các ngươi thực sự không sợ chết?

Tôn Phi mỉm cười.

- Được rồi, xem ra vấn đề này sau này Loris sẽ nói rõ với ta, ta rất hiếu kỳ, hiện nay tình cảnh như vậy, ngươi có thể nói là hãm sâu vào tử địa, trở thành đối tượng công kích của toàn bộ đại lục Azeroth, D’Alessandro sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi chuẩn bị ứng đối thế nào?

Juninho đổi một chủ đề khác.

- Ai tìm ta gây phiền phức thì ta giết kẻ đó.

Tôn Phi đưa ra đáp án rất đơn giản.

Cái đáp án đơn giản này khiến sau khi hơi sững sờ, Juninho không khỏi vỗ bàn cười cười ha ha:

- Tốt, rất tốt, đáp án này của ngươi thật là làm cho ta hoàn toàn không ngờ tới, nhưng từ trong miệng ngươi nói ra tựa hồ lại là biện pháp tốt nhất, thanh niên có ý tứ!

Cười xong, thần sắc đại đế Lyon nghiêm túc, nói:

- Đáng tiếc, trên đại lục này, cao thủ cường giả dường như hằng hà sa số, nhiều không kể xiết, ngươi tuy là người trẻ tuổi đệ nhất mà ta từng thấy, nhưng muốn một mình chống lại toàn bộ đại lục, đây chẳng qua là nghĩa khí nói như vậy mà thôi, cho dù ngươi có thể thong dong vượt qua tất cả các thế lực đó, thế nhưng bằng hữu của ngươi, huynh đệ của ngươi, người yêu của ngươi, con dân của ngươi, thần tử của ngươi…Ngươi có thể bảo đảm bọn họ đều không vì ngươi mà gặp họa sát thân sao? Ngươi có thể bảo hộ mỗi người bọn họ sao? Bằng hữu của ngươi, nếu bởi vì những lời đồn này mà rút đao với ngươi, vậy ngươi có thể nói không chút do dự nào mà giết bọn họ sao?

Sắc mặt Tôn Phi bất biến, mỉm cười chắc chắn nói:

- Ta đương nhiên nắm chắc sẽ bảo hộ được mỗi người bọn hắn, về phần chuyện phía sau mà bệ nói, tuyệt đối sẽ không xảy ra.

Juninho cười lạnh nói:

- Phải không? Thế nhưng theo ta được biết, trong khoảng thời gian này, hoàng thất Zenit đối mặt với áp lực cực lớn, các đại đế quốc liên hợp tạo nên áp lực, muốn hoàng thất Zenit hủy bỏ tất cả vinh quang của ngươi, đem thân nhân và thần tử Hương Ba thành, toàn bộ đều bắt giữ lại, muốn đuổi tận giết tuyệt, mặc dù hoàng tộc Zenit cũng tỏ thái độ, thế nhưng trong tập đoàn quý tộc Zenit cũng xuất hiện vô số lời bàn tán rồi.

Tôn Phi cười ha ha:

- Ta cũng không phải là kim tệ, không có khả năng khiến tất cả mọi người yêu mến ta. Có người thích ta, đương nhiên có người ghét ta, loại tình huống này, ta đã sớm đoán được, một ít tiểu nhân không biết tự lượng sức, bọn họ không nhảy ra ta mới cảm thấy kỳ quái.

- Kim tệ? Thí dụ này thật ra có ý tứ.

Juninho cúi đầu trầm tư, nói:

- Lẽ nào ngươi không lo lắng đến một ngày hoàng thất Zenit không chịu nổi áp lực của toàn bộ nhân tộc, bỏ qua ngươi, hi sinh Hương Ba thành?

- Hoàng thất Zenit sẽ không làm ra quyết định như vậy!

Trong lúc nói chuyện, Tôn Phi không khỏi nhớ lại thân ảnh cao ngạo kia, chỉ cần người này tọa trấn Saint Petersburg, Hương Ba thành tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm.

Chính trong lúc nói chuyện, đột nhiên trước người Juninho chợt lóe quang hoa ngân sắc, một quyển văn điệp xuất hiện trên bàn.

Juninho khẽ nhíu mày, cũng không cố kỵ Tôn Phi ở đó, mở văn điệp ra, đột nhiên trên mặt nhiều hơn một dáng tươi cười nghiền ngẫm, dương tay, văn điệp bay tới trước người Tôn Phi, nói tiếp:

- D’Alessandro vừa rời khỏi thành Gerland, đi theo bên cạnh hắn còn có hơn bốn mươi vị cường giả Nguyệt cấp Vũ Thánh sơn, ngươi đoán xem bọn họ đi nơi nào?

Tôn Phi đem văn điệp nhìn một lượt, rốt cuộc sắc mặt hơi đổi:

- Đi Zenit?

- Đúng vậy, D’Alessandro tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh, tự đại tới cực điểm, thế nhưng không phải là kẻ ngu dốt, đêm nay ngươi nháo như thế, hắn tự nhiên cũng nhận ra gì đó, muốn đi thăm dò một ít suy oán, hiện nay hắn cũng là cưỡi hổ khó xuống, hắc hắc, có ước thúc của “người mạnh nhất đại lục” Maradona, hắn không dám đại náo đế đô Lyon ta, nhưng còn đế quốc Zenit, dù sao cũng chỉ là một đế quốc nhất cấp mà thôi, hắc hắc, chờ hắn tới Zenit rồi, chỉ sợ là một hồi đại nạn.

Tôn Phi đem văn điệp trả lại đại đế Lyon, trầm mặc không nói.

Yashin đại đế tuy rằng bí hiểm, làm cho người ta không thể nắm bắt, thế nhưng không nhất định là đối thủ của môn đồ đệ nhị Vũ Thánh sơn D’Alessandro, hơn nữa còn có hơn bốn mươi danh cường giả Nguyệt cấp, một cỗ lực lượng như vậy, đế quốc Zenit tuyệt đối không có khả năng chống lại được, nếu như bọn họ thực sự tìm đến đế quốc Zenit, mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào, Zenit nhẹ thì nguyên khí tổn thương nặng nề, nặng thì cả nước bị diệt.

- Người thanh niên, Zenit đã không thể bảo hộ ngươi, không bằng góp sức với đế quốc Lyon ta, bổn hoàng đảm bảo, nhất định có thể bảo hộ ngươi và thân nhân của ngươi an toàn.

Juninho động lòng mến tài, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói ra lời mời.

- Ha ha ha.

Tôn Phi vươn người đứng dậy, cười to nói:

- D’Alessandro đây là tự chịu diệt vong, nếu hắn gây sự, vậy ta sẽ khiến hắn hối hận với quyết định của mình ngày hôm nay!

Nói xong, ngân quang chợt lóe, Tôn Phi trực tiếp biến mất tại chỗ, cười cười to vang vọng toàn bộ hoàng cung như tiếng sấm, trong nháy mắt đã tiêu thất phía xa xa.

Juninho vươn người đứng dậy, trong đôi mắt lóe ra hàn quang.

Hộ vệ và cao thủ hoàng cung nghe tiếng cười to, nhanh chóng chen chúc đến Thiên Điện như thủy triều, bảo hộ hoàng đế.

- Lui ra, trở về vị trí!

Còn chưa tiến nhập vào trong đại điện, âm thanh của Juninho đã vang lên.

Trong nháy mắt tiếp theo, đoàn người như thủy triều lặng yên không một tiếng động thối lui, toàn bộ hoàng cung trở nên trống trải, khó có thể tưởng tượng, vừa rồi nhiều cao thủ như vậy, rốt cuộc là chui ra từ chỗ nào.

- Loris, nói đi, tất cả sự việc sau khi ngươi xuất chinh lần này đều kể lại từ đầu chí cuối cho ta một lần.

- Vâng, bệ hạ….

Bình Luận (0)
Comment