Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 156 - Chương 156 - Hắn? (2)

Chương 156 - Hắn? (2)
Chương 156 - Hắn? (2)

“Sau đó trong lần tụ họp tiếp theo, ta gặp lại hắn, không, người kia lần đó đã là nàng, một cô gái thật xinh đẹp thật quyến rũ.”

“…” Lumian lập tức không lời nào để nói.

Aurora cười tủm tỉm nhìn hắn:

“Về sau, ngươi đến danh sách 5, nếu như không lấy được tài liệu danh sách 4 của con đường thợ săn, có thể cân nhắc danh sách 4 của con đường ma nữ, đúng, con đường thích khách còn được gọi là con đường ma nữ…”

Nàng tỏ vẻ nhìn xem náo nhiệt không chê lớn chuyện.

Ma nữ… Lumian cảm nhận sâu sắc cái tên thích khách này thật sự rất có tính mê hoặc.

Thế giới thần bí học nguy hiểm khắp nơi!

Hắn vội vàng kéo đề tài quay trở lại quỹ đạo:

“Như vậy xem ra phu nhân Puares thật sự có thể là tay ăn chơi Pulitzer.”

Kể cả thích khách đều có thể biến thành ma nữ, một con đường có thể để cho đàn ông sinh con tỷ lệ lớn cũng có thể khiến cho đàn ông biến thành phụ nữ.

Aurora gật đầu, cảnh giác nhìn ra ngoài cửa sổ:

“Ta hoài nghi phu nhân Puares cũng đến danh sách cụ thể mới biến thành phụ nữ, không thể không lấy phương thức mất tích rời khỏi gia tộc, miễn cho bị bên chính phủ phát hiện khác thường, ừm, dựa theo cách nói của cô gái thần bí kia, sức mạnh của Thần linh ban ơn cũng có thể dùng danh sách để phân chia.”

“Con đường không bình thường này của nàng có lẽ còn bao hàm sức mạnh xúc tiến sinh dục, lợi dụng tính mạng, khống chế vong linh.”

Lợi dụng tính mạng, khống chế vong linh là nàng đoán ra được qua quá trình chiến đấu giữa đám người Lumian với bà đỡ kia.

Điều này cũng nhất trí với biểu hiện của Dạ phu nhân thế giới bên kia được phần lớn vong linh tùy tùng, dáng vẻ của vị kia lại rất giống với phu nhân Puares.

Nói đến đây, Aurora đột nhiên a một tiếng.

“Sao vậy?” Lumian cẩn thận hỏi.

Chị gái sẽ không nghĩ đến chân tướng dọa người nào đó chứ?

Aurora nhíu mày nhìn em trai nói:

“Khi trà chiều, phu nhân Puares đột nhiên nói cái gì tình yêu khó có thể suy nghĩ, rõ ràng bởi vì hắn mắc lỗi, hy vọng hắn đi chết, nhưng khi hắn thật sự đối diện với cái chết, lại không nhịn được đi cứu, còn không chịu nói cho đối phương biết.”

“Khi đó ta thật sự không hiểu, nhưng không để ý nhiều, hiện giờ hồi tưởng lại, có phải nàng có ý tứ giấu giếm, cố ý nói như vậy không?”

Lumian cũng nghi ngờ:

“Nàng cứu người, nàng cứu người khi nào chứ…”

Đột nhiên, hắn dừng lại, nhìn Aurora.

Hai chị em đồng thời nhớ lại chuyện ở trong thế giới bên kia, Dạ phu nhân mang vong linh đi, gián tiếp cứu bọn họ.

“Nhưng đó là chuyện trong lần tuần hoàn trước…” Lumian vừa định phủ định, nhưng lại không nói tiếp.

Hắn và Aurora nhìn nhau, phát hiện trong ánh mắt của đối phương đều tràn ngập khiếp sợ và hãi hùng.

Nếu như phu nhân Puares đang nhắc đến chuyện đó, như vậy có ý nghĩa rằng nàng có thể giữ lại trí nhớ trong tuần hoàn, ít nhất là một phần trí nhớ!

“Không thể nào…” Aurora thấp giọng tự nói: “Thôi bỏ đi, tạm thời cho là thật, tình nguyện nghĩ kẻ địch lợi hại một chút cũng không thể khinh thường.”

Lumian tỏ vẻ đồng ý, tiếp theo lại nghĩ đến một chuyện:

“Aurora, a, chị gái, kết hợp với điểm phu nhân Puares vốn có thể là đàn ông, người nàng yêu là ngươi?”

“Ta lại không làm chuyện gì sai, rõ ràng là ngươi rình coi Lewis Lund sinh con, người Puares yêu là ngươi mới đúng.” Aurora lập tức phản bác lại.

Lumian nói theo bản năng:

“Khả năng nàng cho rằng ta bị ngươi sai sử.”

“Bình thường ta không có tiếp xúc gì với nàng, chỉ trong lần dẫn người phá vỡ yêu đương vụng trộm giữa nàng và linh mục giáo xứ nên bị nàng trêu đùa một chút, còn ngươi thường xuyên thảo luận tác phẩm văn học, xu hướng thịnh hành với nàng, thỉnh thoảng còn đến nhà nàng mượn ngựa con.”

“Hả…” Aurora lên giọng, lộ ra vẻ ghét bỏ: “Vậy vì sao nàng lại giới thiệu đối tượng kết hôn cho ta? Không phải ngươi nói đều là hạng không ra gì, thậm chí rất kém sao?”

Lumian suy ngẫm nói:

“Khả năng nàng định lợi dụng phương thức này để phá hủy hứng thú đối với đàn ông của ngươi, lại chậm rãi dụ dỗ ngươi nghiêng về phía nàng…”

“Bình thường ngươi đều xem mấy thứ kỳ quái gì vậy?” Aurora tức giận trừng mắt liếc nhìn em trai.

Lumian không chỉ lý thẳng, còn có khí hùng:

“Tiểu thuyết của ngươi đó.”

“Ngươi có quyển tiểu thuyết viết tình tiết tương tự.”

“Vậy sao…” Aurora rơi vào trầm tư.

Qua hồi lâu, nàng ngó ra ngoài cửa sổ nói:

“Lâu như vậy, phu nhân Puares còn chưa đến tìm chúng ta gây phiền toái, tuần hoàn cũng không lặp lại…”

“Khả năng nàng không muốn giết ba người xứ khác kia, nhân viên điều tra do chính phủ phái ra như vậy, một khi bị giết chết chân chính, có lẽ sẽ có phiền toái lớn hơn nữa đến.” Lumian suy đoán: “Mà nàng không hề biết ta có tham dự, nên không hoài nghi đến ngươi.”

Người chứng kiến đã chết, những người khác đều không phát hiện ra hắn.

Aurora gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra, tự giễu một câu:

Bình Luận (0)
Comment