Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 158 - Chương 158 - Thông Linh

Chương 158 - Thông Linh
Chương 158 - Thông Linh

Pierre Craig đã tìm hiểu, biết lời Lumian nói là thật, bằng không hắn hoài nghi thằng nhóc thúi tha này xúi giục Raymond trốn đi, định xế chiều nay đến cửa chất vấn đối phương rồi.

“Buổi chiều hai ngày trước, bọn họ nói là ngày 29, sau khi Raymond rời khỏi đây, vẫn chưa quay về.” Pierre Craig ủ dột nói: “Bọn ta vẫn luôn tìm hắn, hai anh em của hắn còn đang ở bên ngoài tìm hắn, ngươi cảm thấy hắn sẽ đi đâu?”

Lumian ngẫm nghĩ nói:

“Bình thường hắn luôn nói không muốn đi học chăn cừu, vừa vặn trên tay lại không có tiền, không thể tự mình rời đi, ta xem hắn có lưu lại cái gì không…”

Hắn vừa nói vừa vô cùng tự nhiên đi ra đằng sau các thùng gỗ ở tầng một, xuyên qua khe hở giữa chúng, đi đến trước giường ngủ của Raymond.

Giường ngủ này thật đơn sơ, giống như được ghép thành từ các mảnh gỗ, nhưng drap giường màu xanh xám trải bên trên, gối đầu với lõi nhồi rơm thân cây các thứ, chăn có dấu vết may vá đều thật sạch sẽ, vừa thấy đã biết thường xuyên được giặt giũ.

Đây là bởi vì Aurora rất yêu sạch sẽ, không cho phép trong nhà và trên người xuất hiện con rận các loại, dẫn đến Lumian cũng dưỡng thành thói quen này, vì thế, khi chung đụng với các người bạn vẫn thường xuyên cùng nhau chơi đùa, hắn luôn có ý thức đốc thúc bọn họ làm tốt vệ sinh cá nhân, không cho phép mấy thằng cha kia cả ngày bẩn thỉu dơ dáy, có tiếp xúc với con rận bọ chó.

Nếu như có khoảng thời gian đám người Raymond lười biếng, bị hắn phát hiện trên người lại có con rận, nhất định sẽ bị khổ đùa dai, thậm chí có thể bị ép đẩy vào trong sông, không tắm giặt cũng phải tắm giặt.

Trải qua áp bách vài năm, khi trở về nhà Raymond cũng sẽ theo thói quen hỗ trợ dọn dẹp xung quanh.

“Bọn ta không tìm thấy nhắn lại.” Pierre Craig đi theo đến khu vực này, vẻ mặt khổ não nói.

Lumian ngồi xuống bên giường Raymond, thò tay xuống dưới gối.

Nơi đó có hai món đồ, theo thứ tự là bút máy bơm mực nước màu đỏ sậm có vết nứt và quyển sách bài tập được viết rất nhiều chữ.

Raymond rất khao khát tri thức, nhưng không có cơ hội được nhận giáo dục.

Ở niên đại Russell Đại Đế, nông thôn như Cordu đều có thành lập trường học thị trấn nhỏ bắt buộc, địa điểm ở ngay tòa nhà hiện giờ là nơi làm việc của quan hành chính – nó còn có văn phòng gọi nhập ngũ, ủy ban kiểm tra sức khỏe tân binh vân vân, chính là nhân viên tới lui chỉ có vài người.

Đến mười mấy năm gần đây nhất, rất nhiều nông thôn đã không còn trường học, dân cư nhiều hơn chút, giáo hội còn có thể tổ chức lớp học chủ nhật, nơi như thôn Cordu chỉ có thể dựa vào các bậc cha chú vốn đã được tiếp nhận giáo dục tranh thủ thời gian chỉ dạy con cái, nhiều đời xuống, có người trẻ tuổi lại trở thành thất học.

Khi Lumian vui vẻ, luôn tuyên bố mình muốn tích cóp tiền uống rượu, vì thế lấy giá thấp bán bút máy và sách bài tập cũ cho đám người Raymond, Ava, tiện thể dạy cho bọn họ một vài chữ.

Mỗi lần học tập, Raymond đều vô cùng nghiêm túc, giống như hắn luyện tập chiến đấu và lên núi giúp người chăn cừu làm phô mai kiếm thù lao vậy.

Hắn nỗ lực muốn thay đổi vận mệnh của mình như vậy.

Lumian lấy cây bút máy và quyển sách bài tập kia ra, liếc nhìn chúng nó, hồi lâu không có động tác.

“Ta tìm linh mục giáo xứ nhìn xem rồi, hắn nói chữ viết trong đó đều là chữ thật đơn giản, không tạo thành câu.” Pierre Craig thở dài nói.

Lumian lật xem quyển sách bài tập kia, chỉ thấy chữ viết trên đó theo biến hóa của số trang, từ lộn xộn, khó coi dần dần trở nên coi như có thể nhận ra.

“Thật sự không có nhắn lại.” Đầu tiên hắn phụ họa Pierre Craig một câu, lại nói tiếp: “Nhưng ta không xác định đây có phải mật mã không, có thể chuyển dịch thành một câu nào đó không. Có lẽ ngươi đã từng nghe nói đến chuyện xưa tương tự rồi nhỉ, Aurora đều từng kể cho rất nhiều đứa bé trong thôn nghe, bọn họ về nhà có nhắc đến không?”

Những người này bao gồm cả em trai và em gái của Raymond.

“Có kể lại.” Pierre Craig gật đầu.

Nếu như thôn dân của thôn Cordu không có tiền đi quán rượu, ban đêm thường xuyên sẽ tụ họp ở phòng bếp, tán gẫu nói giỡn chuyện xưa, lần đầu tiên nhận được lời mời, người tới cửa làm khách cần phải mang theo một bình rượu có thể thật rẻ tiền dựa theo lễ tiết không khác lắm của mỗi một nơi trong Intis.

Pierre Craig nghe thấy con trai út kể lại chuyện xưa cùng loại trong tụ hội như thế.

Lumian quang minh chính đại đúng lý hợp tình cầm quyển sách bài tập kia:

“Ta cầm về để cho Aurora nhìn, xem nàng có thể phát hiện ra chút gì không.”

“Được.” Pierre Craig không cảm thấy thứ này quý giá.

Rời khỏi khu vực thùng gỗ vây quanh, Lumian đi tới ngưỡng cửa, Pierre Craig một lần nữa ngồi xuống.

Đi được vài bước, Lumian nghe thấy Pierre Craig ở đó thở dài tự nói:

Bình Luận (0)
Comment