Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 178 - Chương 178 - Dấu Vết

Chương 178 - Dấu vết
Chương 178 - Dấu vết

Lumian lặng yên thở hắt ra, nói thầm trong lòng: “Có bảo vệ của ký hiệu bụi gai màu đen, ta có thể tự do đi lại ở trong này, chắc đám người chăn cừu Pierre Berry cũng là như vậy…”

“Đợi chút, cho đến bây giờ linh mục giáo xứ vẫn còn chưa nhận được ban ơn, không có ký hiệu bụi gai! Trước đó hắn có thể an toàn đến tế đàn như thế nào?”

Nghĩ đến đây, Lumian mơ hồ hiểu rõ điều gì đó, đưa mắt nhìn xuống dưới mặt đất.

Mượn dùng tia sáng do Valentine phát ra, hắn nhìn thấy rất nhiều dấu chân lộn xộn nhân loại bình thường không thể nhìn thấy.

Trừ bỏ một số ít khắp nơi đều có ra, chúng nó đại khái tuân theo quy luật nào đó, vẫn luôn kéo dài đến trước tế đàn.

Lumian lập tức dẫm lên vị trí chỗ dấu chân gần nhất kia, cảm giác hơi nóng ở trước ngực hắn bắt đầu chậm rãi yếu bớt.

Như vậy có ý nghĩa rằng hắn về đến hiện tại.

Quả nhiên, nơi đây có một con đường an toàn, con đường đi trên hiện tại! Lumian đột nhiên trở nên thật vui vẻ, bởi vì đây là dấu vết ba người phi phàm lợi hại như Ryan, Leah, Valentine không phát hiện ra, còn mình chỉ là thợ săn nho nhỏ này lại tìm thấy.

Điều này khiến cho hắn nghĩ đến một vài lời chị gái Aurora đã từng nói: “Mỗi một con đường đều có chuyện bản thân am hiểu, ở trước Bán Thần, gặp trường hợp đặc biệt, có lẽ danh sách 9 của con đường nào đó còn có hiệu quả hơn cả danh sách 5 của con đường khác.”

Bởi vì trong hai ngày thăm dò này, bản thân Lumian gần như không hề phát huy ra tác dụng gì khi ở trước mặt người phi phàm lớn mạnh, toàn bộ quá trình đều ở vị trí dẫn đường và được bảo vệ, cho nên hơi tự ti và đè nén, hiện giờ cuối cùng đã tìm về được không ít tự tin.

Tìm ra dấu vết mỏng manh trong hiện thực là tinh thông của thợ săn, các ngươi sẽ không thể đúng không?

Đương nhiên, Lumian không hề quên, cuối cùng Aurora lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng có con đường cái gì đều am hiểu.”

Hắn thu liễm suy nghĩ, xoay thân thể lại, chỉ huy Ryan, Leah và Valentine.

“Các ngươi đồng thời đi tới trước một bước về phía đối diện tế đàn.”

Đám người Ryan rõ ràng không hiểu, lại không thể hoàn toàn tin tưởng cách làm của hắn, cho nên không khỏi hỏi nguyên nhân vì sao hắn làm như thế.

Lumian đành phải giải thích: “Các ngươi nhìn trên đất kìa, có không ít dấu chân, chúng nó là dấu vết do đám người linh mục giáo xứ lưu lại, đánh dấu một con đường an toàn!”

Ryan, Leah và Valentine không có năng lực tương ứng, dựa vào chiếu sáng của ánh mặt trời, vô cùng miễn cưỡng mới phát hiện ra một chút dấu vết, tin tưởng cách nói của Lumian.

Ở chính phủ Intis, có không ít người phi phàm của con đường thợ săn, bọn họ dù ít dù nhiều cũng từng hợp tác, biết có danh sách rất am hiểu tìm kiếm dấu vết mỏng manh, vì thế bọn họ đồng loạt đi lên con đường an toàn theo nhắc nhở của Lumian.

Gần như trong nháy mắt, Lumian nhìn thấy Ryan nhanh chóng cao lên, Valentine càng ngày càng mờ, khuôn mặt của Leah dần dần khôi phục bình thường.

Bọn họ đã trở về hiện tại, không còn bị nằm trong quá khứ và tương lai nữa.

Xoẹt xoẹt xoẹt, Lumian dọc theo con đường an toàn, thoải mái về đến trong đội ngũ.

Hắn cười nói: “Đừng đi nhầm nữa, lại thêm một lần thay đổi trạng thái nữa có lẽ không thể cứu vãn được.”

Hắn như này là đang bắt chước giọng điệu của Ryan, cảm thấy rất thích hợp với cảnh tượng trước mặt.

Đổi lại là trước kia, lấy tính cách của hắn, có tỷ lệ lớn sẽ trực tiếp cười nhạo: “Ha ha, có phải ánh mắt của các ngươi bị mù không vậy? Dấu vết rõ ràng như thế đều không nhìn thấy, lại đi sai nữa sẽ hết thuốc chữa!”

Leah sờ lên khuôn mặt mình, thở phào nhẹ nhõm: “Bọn ta đi theo ngươi.”

Lumian không khiêm tốn, cẩn thận phân rõ những dấu chân trên mặt đất, từng bước một đi đến gần tế đàn.

Lần này không hề nhẹ nhàng giống như lúc hắn trở về, bởi vì bản thân hắn đi nhầm thì không có vấn đề gì, nhưng đám người Ryan lại không được.

Một lần này, lục lạc màu bạc ở trên người Leah không vang lên nữa.

Cho tới khi bốn người đến tế đàn, chúng nó mới vang lên leng keng, khi thì thong thả khi lại dồn dập.

“Có nguy hiểm, nhưng có thể tìm được biện pháp tránh né.” Leah đã có đủ kinh nghiệm giải đọc ra.

Ryan lập tức gật đầu: “Chúng ta tạm thời không nên động vào bất cứ đồ vật gì ở nơi đây, chỉ quan sát thôi.”

Lumian đã sớm đưa mắt nhìn lên trên tế đàn.

Nơi đó lõm xuống dưới đáy, giống như đang đựng thứ gì, bên trong bày biện lộn xộn ngọn nến màu xám trắng, bình nhỏ đựng chất lỏng trong suốt và các hộp gỗ đóng kín.

Trong đó, thứ bắt mắt nhất là một bộ quần áo màu đen.

Nó thuộc về áo choàng, có kèm mũ trùm đầu.

Phía trước áo choàng này, những đồ vật khác lại đặt vây quanh vị trí trung tâm, minh khắc ra một ký hiệu vòng tròn do bụi gai tạo thành.

Bình Luận (0)
Comment