Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 192 - Chương 192 - Đoản Đao

Chương 192 - Đoản đao
Chương 192 - Đoản đao

Không nói có khả năng tồn tại thứ khủng bố có cấp bậc cao hơn quái vật ba mặt, chỉ có quái vật hỏa diễm, dựa vào năng lực công kích từ xa mạnh mẽ, cũng có thể hàn toàn không chịu ảnh hưởng của ký hiệu bụi gai màu đen kích hoạt một nửa, thiêu đốt hắn thành xác cháy.

Có phán đoán như vậy, Lumian do dự một lát, đi dọc theo con đường của con quái vật ba mặt bỏ chạy vào chỗ sâu trong đống đổ nát cảnh trong mơ, định hôm nay kiểm tra trạng thái của ngọn núi màu máu và khu vực xung quanh nó, để làm công việc thu thập tin tức giai đoạn trước vì sau này giải bí mật của cảnh trong mơ.

Dọc theo đường đi, hắn đi thẳng ở nơi không dễ dàng bị phát hiện, đề phòng có khả năng có con quái vật nào đó đột nhiên nhảy ra.

Không biết có phải bởi vì con quái vật ba mặt mới vừa đi ngang qua nên quái vật còn lại bị dọa đến rời khỏi vị trí ban đầu không, Lumian không nhìn thấy một bóng người nào, thuận lợi xuyên qua một kiến trúc đã đổ sụp xuống và đá vụn u ám tùy tiện có thể nhìn thấy được, đã đi đến dưới chân ngọn núi màu máu.

Nơi này còn có một vòng đống đổ nát, nhưng khác biệt với các tầng ở bên ngoài kia ở chỗ, bản thân kiến trúc của nơi đây không sụp xuống, lại giống như có sinh mệnh của bản thân hoàn thành xây dựng lại vặn vẹo, chúng nó nối tiếp với nhau, có vẻ như tu sửa ra một tường thành quái dị do bụi gai quấn quanh làm thành.

Tường thành nhuộm màu đen hơi nghiêng về màu xám tro nhàn nhạt, cửa sổ, cửa phòng vốn thuộc về kiến trúc ban đầu được khảm lộn xộn ở ngoài mặt của nó, có cánh cửa mở ra, có thể nhìn thấy cái bàn đổ nát ở bên trong, có cánh cửa khép chặt, giống như đã không thể mở ra được nữa.

Lumian nhìn lướt qua, ngẩng đầu lên nhìn ngọn núi màu máu ở đằng sau tường thành.

Đến khoảng cách này, cho dù sương mù trên trời cao vẫn nồng đậm như thế, ánh sáng chiếu lọt xuống thế giới này tương đối mỏng manh, hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng các chi tiết của ngọn núi.

Nó được tạo thành từ tảng đá và bùn chồng chất lên, không cao hơn ba mươi mét, lại khiến cho người ta có cảm giác nó tiến thẳng lên tận trời cao, màu sắc bên ngoài của nó thật sự mất tự nhiên, cho dù là màu nâu đỏ của tảng đá hay là màu đỏ nâu của bùn đất thì đều giống như được nhiễm lên sau đó, tương đối tà dị.

“Căn cứ vào tiểu thuyết của Aurora và những tạp chí thần kỳ này, có lẽ đây là do máu tươi của nhân loại nhuộm đỏ…” Lumian không tiếng động tự nói một câu, tầm mắt càng đưa lên cao, nhìn về chỗ trên đỉnh ngọn núi bị sương mù nồng đậm che khuất.

Đúng lúc này, giữa không trung giống như có một cơn gió vô hình thổi qua, khiến làn sương mù ở nơi đó tiêu tán không ít.

Đỉnh ngọn núi lập tức rõ ràng đập vào trong mắt Lumian.

Nơi đó có một người khổng lồ cao chừng bốn đến năm mét đang ngồi xếp bằng.

Thân thể hắn trần truồng, trên cổ mọc ra ba cái đầu, một cái quay sang trái, các loại cảm xúc phẫn nộ, tham lam thù hận vân vân không cần nói cũng hiểu, tà ác vô cùng, một cái đầu đối diện phía trước, vẻ mặt nhăn nhó, tràn ngập đau khổ và hối hận, một cái đầu nhìn sang bên phải, khuôn mặt thánh khiết, ánh mắt mang theo thương hại.

Người khổng lồ này có tổng cộng sáu cái tay, lấy góc độ khác nhau duỗi ra hai bên trong không trung, trên dưới toàn thân hắn, bao gồm cả ba cái đầu kia đều do từng khối máu thịt, các mảnh vỡ cơ quan hợp lại thành, có thể nhìn thấy vết rách ở khắp nơi, nước mủ biến vàng đang chảy ra mọi chỗ, đặc biệt là cái đầu đối diện với Lumian, khóe mắt còn có từng giọt nước mắt màu máu trong veo chảy ra.

Vừa nhìn thấy người khổng lồ này, trong đầu Lumian lập tức ong lên một tiếng, bên tai lại nghe thấy âm thanh khủng bó giống như đến từ nơi vô cùng xa xôi lại như gần ngay trước mặt.

Cái đầu của hắn tựa như bị người dùng rìu trực tiếp bổ ra, đau đớn kịch liệt chiếm cứ đầy tất cả suy nghĩ của hắn, cướp đoạt toàn bộ ý tưởng của hắn.

Bên ngoài thân của hắn, từng mạch máu hoặc thô to hoặc nhỏ mảnh hiện ra, đỏ đến sắp bị đốt cháy.

Chờ Lumian tỉnh lại từ trong trạng thái gần chết, hắn phát hiện bản thân đang co rúc trên mặt đất, lăn qua lộn lại, giống như không làm vậy thì không đủ để hóa giải đau đớn ở trên thân.

Tầm mắt của hắn hoàn toàn mơ hồ, nhuộm màu máu, nhìn cái gì đều mông lung.

Dưới trạng thái như vậy, Lumian cảm thấy cho dù có một con quái vật không da đến đây cũng đủ để thoải mái giết chết mình, nhưng có thể bởi vì ký hiệu bụi gai màu đen kích hoạt hoàn toàn, khu vực này không có người nào có lá gan tiến vào.

Còn người khổng lồ ở trên đỉnh ngọn núi màu máu kia, không biết là không thể rời đi hay là cũng bị ký hiệu bụi gai màu đen ảnh hưởng đến, chưa hề phát động công kích về phía Lumian đã gần như mất khống chế.

Bình Luận (0)
Comment