Trong chiến đấu kịch liệt, mục tiêu vốn không am hiểu quan sát hoàn cảnh, lưu ý bốn phía cần phải liên tục phân tâm cố kỵ đủ loại hạn chế của nơi này, khi thì phải giảm tốc độ hoặc thay đổi tư thế, để nhảy qua cạm bẫy, mà đặc điểm của thợ săn là chú ý bốn phía bất cứ lúc nào, lợi dụng hoàn cảnh đầy đủ.
Làm như vậy, thực lực của đôi bên là một bên giảm một bên tăng.
Dùng cách nói của Aurora chính là dương mưu… Lumian hiểu ra gật đầu.
Giờ phút này hắn cảm thấy quái vật thợ săn kia giống như một thầy giáo nghiêm khắc, dùng phương thức như vậy để truyền thụ kinh nghiệm nào đó của thợ săn cho mình.
Gần như đồng thời, hắn lại nghĩ đến nội dung trong một cuốn tiểu thuyết nào đó của Aurora:
Học trộm sẽ bị đánh chết!
Một lúc sau, quái vật hỏa diễm dừng động tác lại, khuôn mặt cháy đen theo bản năng liếc nhìn quanh một vòng.
Sau đó, nó mang theo ngọn lửa đang bùng lên từ trong cơ thể, đi đến bên cạnh bãi đất trống bên cạnh Lumian.
“Theo con đường cố định, đi đến nơi tiếp theo?” Lumian như có đăm chiêu lại tương đối hưng phấn tự nói trong lòng.
Đối với thợ săn, nắm giữ tuyến đường hành động của con mồi là vô cùng có giá trị.
Phần lớn cạm bẫy đều được bố trí dọc theo con đường này!
Quái vật hỏa diễm vừa đi vừa không ngừng quan sát bốn phía, kiểm tra mặt đất, biểu hiện vô cùng cảnh giác.
Việc này khiến Lumian nhíu mày lại, cảm thấy thợ săn danh sách cao thật sự khó đối phó.
Thứ khắc chế người phi phàm nhất bình thường chính là người hoặc vật ở danh sách càng cao trên một con đường, dù chỉ cao hơn một đến hai danh sách.
Thứ ngươi am hiểu ta càng am hiểu hơn, thứ ta có ngươi chưa chắc đã có!
Nếu như không phải có năng lực liên quan đến diễn viên múa, lại nhận được đoản đao thủy ngân sa đọa, Lumian hoàn toàn không dám nhằm vào quái vật hỏa diễm.
Sau bảy đến tám giây, quái vật hỏa diễm đi đến bên cạnh bãi đất trống, cách bức tường sập ở giữa khoảng năm đến sáu mét.
Giống như mới vừa rồi, ánh mắt của quái vật hỏa diễm theo bản năng rơi sang bên này.
Tầm mắt của nó theo đó tạm dừng, giống như nhìn thấy có dấu chân người đứng thẳng ở bên cạnh bức tường.
Thịch thịch, nhịp tim của Lumian không tự chủ được tăng nhanh một chút.
Hắn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng săn bắn quái vật hỏa diễm vào thời điểm này.
Tạm thời không nói đến khoảng cách của đôi bên chỉ có năm đến sáu mét, chỉ riêng điểm thủy ngân sa đọa còn chưa tích cóp vận mệnh có thể trao đổi thôi đã khiến cho Lumian không hề có nắm chắc đánh chết được đối phương.
Hiện giờ thật sự phải bùng nổ chiến đấu, hắn không kịp kích hoạt một nửa ký hiệu bụi gai màu đen lên mới là đối tượng bị săn bắn!
Lumian nỗ lực khống chế nhịp tim và hô hấp của mình, đặt tay phải lên trên mảnh vải màu đen quấn bên ngoài thân đoản đao thủy ngân sa đọa, chuẩn bị kéo nó xuống bất cứ lúc nào.
Trong khoảng cách trước mắt, hắn dùng lực nhảy dựng lên, có cơ hội ép đến bên cạnh quái vật hỏa diễm, tránh đi chiến đấu tầm xa là chênh lệch lớn nhất giữa đôi bên.
Hai ba giây trôi qua giống như thời gian sắp đọng lại, quái vật hỏa diễm thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi tới.
Thoạt nhìn giống như nó không phát hiện ra dấu chân của Lumian.
Sau khi đi được hơn mười mét, quái vật hỏa diễm này đột nhiên xoay người lại.
Từng ngọn lửa bùng ra từ trong cơ thể nó lập tức ngưng tụ lại, hóa thành một quả cầu lửa rực cháy cực lớn.
Quả cầu lửa này giống như đạn pháo, đánh vào vị trí bên cạnh tường chỗ Lumian vốn đứng.
Lumian ngồi ở trên tường không hề suy xét gì, theo bản năng, trực tiếp nhảy xuống bên kia bức tường sập ở giữa, cũng chính là bãi đất trống chỗ con quái vật hỏa diễm kia mới vừa bố trí cạm bẫy.
Ầm rầm!
Sóng lửa nổ tung, bức tường sập ở giữa vốn lung lay sắp đổ lập tức sụp đổ tại chỗ.
Sau khi Lumian rơi xuống đất đã lăn liên tiếp hai vòng, tránh được gạch đá nện xuống và sóng xung kích xen lẫn ánh lửa.
Ngay sau đó, hắn nhảy dựng lên, vẫn duy trì trạng thái ẩn thân, xuyên qua đủ loại cạm bẫy do con quái vật hỏa diễm lưu lại, chạy như điên tới đầu bên kia của bãi đất trống.
Con quái vật hỏa diễm không thể phát hiện kẻ địch trước, đành phải tập trung lần theo dấu vết.
Cuối cùng, nó thấy được một chuỗi dấu chân rất nhỏ.
Vào lúc này, Lumian đã chạy đến trước sợi dây thừng cột giữa hai kiến trúc sụp xuống, thoải mái nhảy tới, trốn ra khỏi mảnh đất trống này.
Chạy thẳng tới một chỗ cạm bẫy tự nhiên nào đó, hắn hoàn toàn bỏ rơi quái vật hỏa diễm.
Nghĩ lại chuyện mới vừa rồi, Lumian sớm hủy bỏ trạng thái ẩn thân tức giận mắng:
“Quá gian xảo, quá gian xảo mà!”
“Đầu óc của những con quái vật này, con nào con nấy đều dùng tốt hơn Ponce, sau khi phát hiện ra dấu chân của ta, lo nghĩ đến khoảng cách giữa đôi bên quá gần, thật sự có khả năng bị đánh trả, lại giả vờ như không nhìn thấy cái gì, rất tự nhiên kéo thêm khoảng cách!”