Lumian ngoài việc tức giận mắng ra còn cảm thấy bản thân học được một điểm.
Đương nhiên, phương thức xử lý như vậy cũng có tệ hại rõ ràng:
Kéo dài khoảng cách ra tăng thêm không gian chạy trốn cho Lumian.
Hơn nữa hắn còn ẩn thân, khiến quái vật hỏa diễm không thể tập trung vào tung tích của hắn trước được, thuận lợi trốn khỏi khu vực kia thành chuyện có tỷ lệ lớn.
Thở hổn hển một lúc, khôi phục chút linh tính, Lumian vừa ăn bánh nướng và phô mai vừa lẩm bẩm:
“Chiếu theo tình huống mới vừa rồi, chỉ cần bố trí thỏa đáng, đâm bị thương thằng cha kia, ta hoàn toàn có khả năng có cơ hội dựa vào ẩn thân kéo dài khoảng cách, chạy đến nơi xa một chút, chờ trao đổi vận mệnh hoàn thành.”
Khi phát động công kích, trạng thái ẩn thân sẽ hủy bỏ, nhưng chỉ cần thoát khỏi khoảng cách gần, Lumian có năng lực tiếp tục sử dụng.
Đây là thu hoạch lớn nhất trong lần trinh sát này của hắn.
Cùng lúc đó, hắn còn phát hiện ra một vấn đề:
“Làm thợ săn, nhưng lên núi săn thú lại không mang theo nước!”
“Khát nước chết ta rồi!”
Kể cả phô mai, hay bánh nướng đều cần uống nước để tiêu hóa.
Thịt khô Lumian định làm ra sau đó cũng thuộc loại này.
Nghỉ ngơi một lát, hắn quyết định đi săn bắn người mì sợi, lột ra một phần vận mệnh không tốt của nó, chứa đựng ở trong thủy ngân sa đọa, không thể giống như mới vừa rồi, gặp phải tình huống bất ngờ không hề có chút năng lực đánh trả nào.
Vận mệnh của con rối cũng thuộc về thủy ngân sa đọa, có thể dùng để trao đổi, nhưng Lumian không phải người cầm đao, không thể lấy vận mệnh của chính mình đi trao đổi với vận mệnh của người khác, bằng không, hắn sẽ rất vui lột quả bom ở trên người mình đưa ra ngoài.
Ước chừng nửa tiếng sau, Lumian tìm được người mì sợi với tứ chi và ngũ quan chắp vá lộn xộn.
Đầu tiên hắn nhảy điệu múa hiến tế quang minh chính đại đi tới, nhìn thấy người mì sợi đang không hề ngoài dự kiến phủ phục xuống, quỳ rạp ở trên mặt đất.
“Thật thông minh…” Lumian khen ngợi một câu.
Tay phải hắn cầm rìu sắc màu sắt đen kia, bàn tay trái đang cầm lấy thủy ngân sa đọa đã lộ ra thân đao màu đen bạc.
Cầm thanh đoản đao này lâu, Lumian phát hiện cho dù máu thịt không chạm vào trực tiếp, cũng sẽ dần dần thừa nhận một chút ô nhiễm nó tản ra, đối với phần lớn người phi phàm, như vậy có thể chậm rãi hướng đến dấu hiệu mất khống chế, nhưng Lumian đã sớm quen thuộc, có sức đề kháng nhất định.
Nhìn người mì sợi đang run rẩy không ngừng vài giây, Lumian thu hồi tầm mắt khỏi cái miệng chỗ trán nó, thở dài nói:
“Dựa theo cách nói của Aurora, trạng thái như ngươi, chết đi tương đương với giải thoát, chết sớm một chút yên vui sớm một chút.”
Khi nói chuyện, hắn hạ một gối xuống, xoẹt đâm đoản đao màu đen bạc vào gáy người mì sợi, sâu vào bên trong.
Người mì sợi run rẩy càng lợi hại hơn nữa, nhưng không hề chống lại và giãy giụa.
Lumian lập tức thu hồi tay trái, nắm vào tay cầm của rìu sắc sắt đen cùng với tay phải, dùng sức bổ xuống.
Trong tiếng vang nặng nề của đao rìu đâm vào trong thịt, đầu của người mì sợi mang theo thủy ngân sa đọa rời khỏi thân thể, lăn sang bên cạnh.
Rất nhiều máu tươi phun trào vãi đầy đất.
Thân thể của người mì sợi run rẩy vài cái, hoàn toàn trở nên yên tĩnh.
Lumian sải bước một cái, đi đến bên cạnh đầu của người mì sợi, thò tay trái ra, cầm lấy thủy ngân sa đọa.
Một giây sau, hắn nhìn thấy một dòng sông hư ảo lóe lên nhiều gợn sóng lấp lánh.
Dòng sông kia giống như do các ký hiệu phức tạp màu thủy ngân hợp lại thành, mỗi một ký hiệu giống như một con sông nhỏ tự mình quấn quanh thành.
Lúc này, ở cuối dòng sông hư ảo, toàn bộ nhánh sông tự nhiên biến mất, chỉ còn một dòng chảy chính kia, nó từ giữa chừng rơi xuống, gấp khúc giống như muốn trở lại đầu nguồn nhưng tạm thời không thể thành công.
Lumian không rõ dòng sông hư ảo do bản thân nhìn thấy hay nói cách khác là cảm ứng được rốt cuộc đại biểu cho cái gì, chỉ có thể đoán có lẽ đây là tượng trưng cho vận mệnh, vừa theo bản năng nâng đầu đao của thủy ngân sa đọa lên, chĩa vào một ký hiệu màu thủy ngân nào đó ở bên trong dòng sông.
Vừa chạm vào dòng sông đang lóe lên nhiều gợn sóng lấp lánh kia, từng cảnh tượng hiện lên ở trong đầu Lumian:
Người mì sợi đang nhảy điệu múa hiến tế thần bí kia; người mì sợi bị ký hiệu bụi gai màu đen kinh sợ, phủ phục trên đất; người mì sợi chộp lấy máu thịt bị phân tán ở các nơi trong đống đổ nát cảnh trong mơ, lấp đầy bụng mình; người mì sợi có ý đồ đến gần bức tường thành kia, nhưng lại giống như bị thứ gì đó dọa sợ, mỗi một lần đều chỉ xâm nhập đến trình độ nhất định đã tự động quay về; người mì sợi bị rìu chém rơi đầu…
Đây là toàn bộ cuộc đời của nó kể từ khi lần tuần hoàn này bắt đầu cho đến nay sao?