“Không thành vấn đề.” Lumian giúp Ryan và Valentien đồng ý.
Sự tình đã đến nông nỗi này, hai người đàn ông kia không thể không đồng ý buổi sáng đi đến biệt thự quan hành chính.
Ăn xong bữa sáng, ba người rời khỏi tòa nhà hai tầng kiểu có tầng hầm, đi đến quán rượu lâu năm.
Dọc theo đường đi, bọn họ đi ngang qua nhà người chăn cừu Pierre Berry.
Một suy nghĩ lóe lên, Lumian nói với Ryan và Valentine:
“Chúng ta đi nhìn xem ba con cừu kia như thế nào.”
Hắn nhớ lại tiếng cừu kêu đã nghe thấy vào tối hôm qua.
Ryan và Valentine hiểu rõ ý của hắn, không phản đối.
Vòng non nửa vòng, ba người đã đến đằng sau nhà Berry, nhưng đập vào trong mắt bọn họ lại là một chuồng cừu vắng vẻ trống không.
Ba con cừu kia không thấy đâu nữa.
Nhìn chăm chú vào trong chuồng cừu chỉ còn lại đống cỏ khô và vài viên phân, Ryan nhíu mày nói:
“Tế đàn dưới lòng đất được sửa lại nhanh như vậy sao?”
Hắn hoài nghi ba con cừu kia đã bị kéo đi hiến tế.
“Có lẽ đám tín đồ của Tà Thần kia có được một chút năng lực đặc biệt.” Valentine tỏ vẻ ghét bỏ đáp lại.
Nghe thảo luận của hai người, Lumian đột nhiên hồi tưởng lại âm thanh cừu kêu nghe thấy mơ hồ vào tối hôm qua.
Chẳng lẽ đó là âm thanh của một người trong đó đã phát ra khi bị hiến tế sao? Hắn mang theo nghi ngờ như vậy nói cho Ryan và Valentine.
“Rất không có khả năng.” Ryan lắc đầu: “Nhà thờ và nhà ngươi cách xa nhau đến mấy trăm mét, hơn nữa tế đàn còn ở trong lòng đất.”
Ý của hắn là, cho dù thợ săn tăng mạnh thính lực, cũng tuyệt đối không có khả năng nghe thấy âm thanh vốn đến từ dưới lòng đất nhà thờ.
Bản thân Lumian cũng cho là như vậy, nhưng thế này không thể giải thích được vì sao hắn lại nghe thấy tiếng cừu kêu, hơn nữa, cùng một thời gian, trước ngực hắn xuất hiện cảm giác nóng rực rõ ràng, ký hiệu bụi gai màu đen kích hoạt ra một nửa.
Chuyện này không thể giả bộ được!
Cảm giác nóng rực… Một suy nghĩ lóe lên, Lumian nhớ lại một chuyện nào đó được cô gái bí ẩn kia nhắc đến:
Cầu nguyện với bản thân… nguyên tắc lân cận…
Lại liên tưởng đến trong nghi thức khẩn cầu sức mạnh diễn viên múa, ký hiệu bụi gai màu đen ở trước ngực mình cũng hiện ra, hắn lập tức có suy đoán mới:
Hắn có thể nghe thấy tiếng cừu kêu khi hiến tế, vốn là liên hệ ở trên thần bí học!
Đơn giản mà nói chính là, khi đám người linh mục giáo xứ cử hành nghi thức, khẩn cầu về phía tồn tại bí ẩn kia, bởi vì nguyên tắc lân cận, cũng nhằm vào ô nhiễm ở trong cơ thể của Lumian, kích hoạt một nửa ra ký hiệu bụi gai màu đen, do đó, Lumian mới có thể cách khoảng cách xa như vậy nhưng vẫn loáng thoáng nghe thấy tiếng cừu kêu.
Bởi vì hắn chưa đáp lại, cũng không biết đáp lại như thế nào, dù sao những ô nhiễm này bị chủ nhân của hoa văn màu xanh đen phong án, nghi thức của đám người linh mục giáo xứ cuối cùng vẫn liên hệ với tồn tại bí ẩn kia.
Đợi đến khi nghi thức kết thúc, cảm giác nóng rực trước ngực Lumian tự nhiên cũng biến mất.
Như vậy xem ra, tối hôm qua không hề có sức mạnh vô hình, quỷ dị nào gặm nhấm tiến vào phòng của Aurora cả, đơn thuần chỉ là khác thường ở trên người ta bị nghi thức của đám người linh mục giáo xứ kích hoạt một nửa… Lumian đại khái suy nghĩ rõ ràng từ đầu đến cuối mọi chuyện.
Lúc này, Ryan nhắc nhở đồng bạn:
“Xem ra hành động thăm dò dưới lòng đất nhà thờ của chúng ta đã khiến đám người linh mục giáo xứ sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt, nghĩ cách chữa trị tế đàn, khẩn cầu sức mạnh trước thời hạn.”
“Bắt đầu kể từ bây giờ, chúng ta cần phải cẩn thận gấp bội, đừng cảm thấy khi sắp đến Mùa Chay thì tình hình mới có thể trở nên nguy hiểm.”
“Nếu như không phải lo lắng đến bị khởi động lại, đã sớm giải quyết bọn họ!” Trong giọng điệu của Valentine mang theo ý hận.
Sau đó hắn rầu rĩ bổ sung thêm một câu:
“Có thể đừng gọi tên tôi tớ của Tà Thần kia là linh mục giáo xứ không? Hắn không xứng!”
Hắn không xứng thì sao có thể trở thành linh mục giáo xứ được? Lumian không dám nói lời trong lòng ra khỏi miệng.
Hắn làm vậy ngược lại không phải vì sợ hãi, chủ yếu là vì muốn duy trì hình tượng ở trong mắt Valentine, dù sao có lẽ sau này còn phải thuyết phục tín đồ cuồng nhiệt này đi làm chuyện gì đó, ví dụ như là dùng tự sát để kiểm nghiệm bản chất của tuần hoàn.
Ryan gật đầu:
“Chúng ta nắm chặt thời gian đến thăm phu nhân Puares, bổ sung đồ ăn và nước sạch, sau đó có thể không ra ngoài thì cố gắng không đi ra ngoài.”
Lumian không nhiều lời, xoay người rời khỏi đằng sau nhà người chăn cừu Pierre Berry, đi đến quả đồi chỗ pháo đài.
Thông qua vườn hoa muôn hồng nghìn tía, ba người đi đến trước cửa chính chỉ mở nửa phần dưới, nói với người hầu nam mặc áo khoác đỏ quần dài màu trắng: