Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 221 - Chương 221 - Con Mồi Với Thợ Săn

Chương 221 - Con mồi với thợ săn
Chương 221 - Con mồi với thợ săn

Hiện giờ Lumian thấy vui mừng duy nhất là bản thân không thể thoát khỏi lần theo dấu vết của con quái vật hỏa diễm, khó có thể yên tâm dùng kế hoạch điệu múa hiến tế cầu nguyện.

Hắn thậm chí có nghĩ đến mình làm sập kiến trúc này, vùi lấp tầng hầm, để tranh thủ thời gian, không ngờ quái vật hỏa diễm lại làm chuyện này giúp hắn.

Phù… Lumian thở hắt ra, ngồi xếp bằng xuống.

Hắn lấy lọ nước hoa hổ phách xám đến từ Aurora ra, mở nắp, đặt tới trước.

Bên ngoài căn nhà đã hoàn toàn sụp đổ, ánh mắt của quái vật hỏa diễm xuyên qua bụi bặm tràn ngập trong không khí, tìm kiếm tung tích của kẻ địch.

Nó tin tưởng thằng cha gian trá kia không có khả năng bị chôn sống đơn giản như vậy.

Lấy tiêu chuẩn cạm bẫy vừa rồi hắn đã thể hiện ra ngoài và quen thuộc với đống đổ nát này, hắn chắc chắn có lưu lại đường lui cho mình!

Năng lực suy xét của quái vật hỏa diễm không hề mạnh, dựa vào bản năng của thợ săn vòng ra đằng sau căn nhà bị sụp đổ xuống.

Nó lục tìm từng tấc nơi này, chỉ dùng mười mấy giây đã tìm được một cửa động chếch xuống dưới.

Cửa động kia bị một phần sụp xuống ban đầu của kiến trúc che khuất, chưa bị ảnh hưởng từ sụp đổ chỉnh thể sau đó, vừa liếc mắt khó có thể nhìn thấy, vị trí tương đối kín đáo.

Quái vật hỏa diễm giơ tay phải lên, ngưng tụ ra một quả cầu lửa màu trắng lóa to chừng nắm tay ở trong lòng bàn tay.

Nó đột nhiên tiến lên trước một bước, vung cánh tay phải, ném quả cầu lửa vào lối đi kia.

Ngọn lửa xuyên qua một khoảng cách rất ngắn, tiến vào trong tầng hầm ngầm, nện lên trên vách tường đối diện.

Ầm rầm!

Cuộn sóng nổ mạnh không hề ảnh hưởng gì đến Lumian cố ý né tránh ở trong một góc khác, chỉ lật đổ lọ nước hoa hổ phách xám hắn bày ở trước mặt, khiến cả tầng hầm ngầm đều chao đảo.

Chất lỏng ọc ọc chảy ra số lượng lớn theo cái miệng lọ không được đóng lại, mùi hương thanh nhã trong veo lập tức trở nên nồng đậm.

Lumian một mực không mở to mắt, tập trung ngồi vào vị trí dựa trên tường.

Hắn đang minh tưởng!

Trong đầu hắn đã sớm phác họa ra vầng mặt trời màu đỏ đậm kia, cũng duy trì vài giây.

Rất nhanh, Lumian nghe thấy âm thanh khủng bố giống như được truyền đến từ nơi vô cùng xa xôi lại như gần ở bên tai.

Trên mặt, trên mu bàn tay, trên cổ hắn, từng mạch máu màu xanh nổi lên, nhanh chóng nhiễm lên màu đỏ đậm gần như lửa.

Cùng lúc đó, bên ngoài làn da hắn thẩm thấu ra từng lấm tấm hình tròn màu đen bạc.

Lumian há hốc miệng, nhưng không thể kêu lên thảm thiết, cả người ngã xuống, cuộn mình lại.

Đoản đao thủy ngân sa đọa kia thoát khỏi tay trái của hắn, nhưng lại không dám làm gì cả, không dám chủ động bắn về phía khuôn mặt và tay phải chưa bao trùm băng vải, thử lấy phương thức tiếp xúc để chế tạo con rối.

Nó chỉ ở đó run rẩy, run rẩy đến kịch liệt.

Bên cạnh lối vào ở bên ngoài tầng hầm do con quái vật móc ra, nó đang định ngưng tụ quả cầu lửa lập tức cứng đờ lại.

Nó không thể áp chế nổi sợ hãi.

Vài giây sau, nó bỏ chạy như điên, bỏ qua săn bắn.

Lumian rơi vào trong tăm tối có vô số ánh lửa tóe ra, tràn ngập trong đầu là đau khổ cực hạn và ý niệm tà ác.

Khoảnh khắc này, hắn có cảm nhận không bằng chết đi cũng cảm thấy sâu trong tâm linh có thứ gì đó đang nhanh chóng phát sinh, dần dần thành hình.

Cái kia giống như cái bóng được tạo thành từ tất cả tính cách tiêu cực pha với ý chí nào đó, một khi gom góp thành hình người, sẽ hoàn toàn thay thế nguyên chủ.

Trong bóng tối không nhìn thấy tận cùng, chỉ có tuyệt vọng và đau khổ, Lumian đột nhiên ngửi thấy một mùi hương:

Thanh nhã, trong veo.

Đó là hương vị của Aurora, hương vị thường xuyên sẽ có.

Aurora… chị gái… Lumian dần dần tìm về được suy nghĩ, bên tai giống như lại nghe thấy giai điệu nhẹ nhàng chậm rãi kia.

“Ta phải sống!”

“Tuần hoàn còn chưa hủy bỏ!”

Đủ loại ý niệm nhanh chóng trở về, Lumian cuối cùng chiến thắng được ý chí tối đen và tăm tối tràn đầy đau khổ ở sâu trong tâm linh, mở mắt ra.

Thứ đầu tiên đập vào mi mắt hắn là lọ nước hoa hổ phách xám bị đổ trên mặt đất.

Đổ? Lumian đau lòng chìa tay phải ra.

Hắn vốn chỉ muốn bắt chước Aurora dùng hương để ngăn chặn hành vi của dấu hiệu mất khống chế, dựa vào mùi nước hoa tự nhiên phát ra để thức tỉnh bản thân, ai ngờ lọ chất lỏng kia lại thoáng cái bị đổ ra hơn phân nửa.

Một giây sau, hắn cảm thấy thân thể run rẩy, thấy vết cháy đen và vết máu ở chỗ mu bàn tay, thấy được vết bớt tròn màu bạc đen còn chưa hoàn toàn biến mất.

Không cần người khác nhắc nhở, bản thân Lumian đều có thể ngửi thấy trên người mình có mùi hương xa lạ, khiến cho người ta dựng cả tóc gáy.

Nếu như hiện giờ hắn đụng phải Valentine, không cần phải cố gắng biểu hiện ra cái gì cả, trực tiếp sẽ bị đối phương triệu hồi ánh sáng thần thánh để tinh lọc.

Bình Luận (0)
Comment