Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 228 - Chương 228 - Vị Khách

Chương 228 - Vị khách
Chương 228 - Vị khách

Lumian lập tức thả lỏng, đi về phía cô gái thần bí tóc nâu mắt lam kia.

Hắn vừa cất kỹ súng săn, vừa kéo ghế dựa đối diện bàn ăn ra ngồi xuống, mở miệng hỏi:

“Ngươi có thể đi vào nơi này?”

Cô gái kia để ly rượu trong tay xuống, khẽ mỉm cười nói:

“Không thể thì ngươi cho rằng những nguyên liệu kia đưa đến phòng của ngươi như thế nào?”

Khi nàng nói chuyện, tiếng chuông ting ting ting lắng xuống.

Lumian liếc nhìn ra cửa, không hiểu rõ lắm hỏi:

“Ngươi đều đã đi vào được, vì sao còn phải kéo chuông cửa?”

Cô gái kia mỉm cười:

“Đây là lễ phép.”

Lễ phép có thể hù chết người? Lumian chỉ dám nói thầm trong lòng.

Hắn đi thẳng vào chuyện chính:

“Ta lấy được đặc tính phi phàm tương ứng kẻ phóng hỏa, ừm, hẳn là kẻ phóng hỏa.”

Cô gái kia nhẹ nhàng gật đầu:

“Ta biết, đây là mục đích ta đến tìm ngươi.”

“Ngươi bằng lòng tách đặc tính phi phàm kẻ khiêu khích ra giúp ta, cho ta công thức ma dược tương ứng?” Lumian kiềm chế vui vẻ đột nhiên xuất hiện, mở miệng dò hỏi: “Ta đang định đi đến quán rượu lâu năm tìm ngươi.”

Về phần sẽ phải trả cái giá gì cho hành động này, hắn đã không quan tâm.

Cô gái kia mỉm cười nói:

“Lấy tình huống trước mắt của thôn Cordu, ngươi đi ra ngoài sẽ rất nguy hiểm, do đó ta đến thẳng đây.”

“Ta thật sự có thể cung cấp trợ giúp ngươi cần, nhưng lần này không miễn phí nữa.”

Lumian lại một lần nữa phát hiện ra cảm xúc khó diễn tả được bằng lời ở trong mắt của cô gái này, mà cách nói không miễn phí nữa ngược lại khiến cho hắn yên tâm không ít.

Không biết càng khiến cho người ta sợ hãi.

“Ta cần phải trả cái giá gì?” Hắn không hề do dự hỏi.

Cô gái kia bình thản nói:

“Đặc tính phi phàm của kẻ phóng hỏa và thợ săn tách ra thuộc về ta.”

Đơn giản như vậy? Lumian hơi kinh ngạc.

Hắn thậm chí không cảm thấy đây là cái giá, dù sao trong một khoảng thời gian rất dài, có lẽ hắn đều không cách nào sử dụng đặc tính phi phàm của kẻ phóng hỏa.

Cô gái kia tiếp tục nói:

“Cộng thêm những giúp đỡ vốn đã cung cấp kia, về sau, nếu như ngươi còn có lần sau, phải làm một chuyện cho ta.”

Lumian đột nhiên cảm thấy cảm xúc không thể lý giải được ở trong mắt cô gái trước mặt này trở nên càng thêm rõ ràng.

Hắn dò hỏi:

“Nếu như ta không có lần sau thì sao?”

Cô gái kia nở nụ cười:

“Đầu tư thất bại không phải là một chuyện thật bình thường sao? Chị gái ngươi dùng phương thức bói toán mua cổ phiếu, không phải cũng thua lỗ một chút ư?”

“Ngươi cần ta làm cái gì?” Lumian không hề do dự gì hỏi.

Cô gái kia khẽ thở dài:

“Ngươi có thể sống sót đã rồi tính.”

“Được rồi, ngươi đưa đặc tính phi phàm nhận được cho ta.”

Lumian lập tức đứng dậy, đi tới cầu thang lên tầng hai.

Trước khi tiến vào cầu thang, hắn còn miễn cưỡng có thể khống chế bản thân, đi không nhanh không chậm, đợi đến khi tầm mắt của cô gái kia rốt cuộc không nhìn thấy hắn nữa, hắn đã bịch bịch bịch chạy đi.

Không bao lâu, Lumian đã xách theo túi vải đựng đặc tính phi phàm của kẻ phóng hỏa trở lại tầng một, đi đến bàn ăn.

Cô gái kia lại một lần nữa bưng ly rượu lên, nhấp một chút chất lỏng màu vàng nhạt.

“Đây là cái gì?” Lumian thuận miệng hỏi một câu.

Cô gái kia giải thích đơn giản:

“Một loại rượu khai vị vốn đến từ Trier, tên là Hepka, nó được ủ thành từ gừng, quế, nhục đậu khấu, đinh hương ngâm trong rượu nho ngọt thời gian dài, hương vị thật sự không tệ.”

Lumian vốn vì rút ngắn quan hệ nên mới tán gẫu đề tài này, hắn không hỏi nhiều hơn nữa, mở túi, móc trái tim đang thiêu đốt ra từ trong đống bùn đất.

Cảm giác mãnh liệt thiêu cháy lòng bàn tay hắn, hắn nhẫn nhịn đau đớn không tính là mạnh lắm này, nghiêng người tới trước, đưa đặc tính phi phàm này cho cô gái ngồi ở bên kia bàn ăn.

Cô gái kia chìa tay trái ra, để trái tim này lơ lửng ở giữa không trung.

Nàng liếc nhìn Lumian, cười ha ha nói:

“Về sau bảo quản đặc tính phi phàm, cách một khoảng thời gian lại thay đổi một hoàn cảnh cho nó. Nếu như thứ này tiếp xúc với một thứ đồ nào đó trong thời gian dài, rất có thể sẽ kết hợp với đối phương, biến thành vật phẩm thần kỳ cần phải phong ấn.”

Như vậy à…

Lumian hỏi:

“Đại khái cần bao lâu đổi một lần?”

“Bình thường thì hai đến ba ngày.” Cô gái kia thuận miệng nói: “Nhưng luôn có đủ loại ngoài ý muốn phát sinh, đề nghị của ta là cách mỗi hai mươi bốn giờ lại đổi hoàn cảnh một lần. Nếu như ngươi có thể tìm được phương pháp phong ấn và bảo quản thích hợp, vậy có thể mấy tháng thậm chí là mấy năm đều không cần thay đổi, còn có, nếu như đã điều phối đặc tính phi phàm thành ma dược, nhất định phải mau chóng uống hết, bằng không những chất lỏng này sẽ dễ dàng kết hợp với cái chai.”

Khi nàng nói chuyện, trên người giống như có tia sáng nào đó lóe lên, trái tim đang thiêu đốt lên theo đó biến thành vô số con đom đóm màu đỏ.

Bình Luận (0)
Comment