Cuối nguồn dòng sông dài này có vô số nhánh sông, theo đẩy tới của nhánh sông chính, phần lớn bên trong chúng nó lại bị nuốt hết, chỉ còn lại một nhánh.
Guillaume Bene quan sát vài giây, thừa dịp Valentine còn chưa tránh thoát khỏi trong nguyền rủa của không nghe thấy không nhìn thấy cảm ứng không linh, chộp vào một ký hiệu màu thủy ngân ở trong đó.
Hắn muốn phóng đại nhánh sông tương ứng, khiến vận mệnh của Valentine bị những ma hoa vực sâu ở bốn phía tê liệt biến thành sự thật.
…
Bên cạnh có một bóng dáng giơ rìu lên, bổ về phía Ryan, chiến sỹ nhạy bén này kịp thời tránh né, vứt bỏ luôn đèn dầu vẫn luôn xách theo.
Bên ngoài thân thể hắn nhanh chóng bao trùm lên lớp áo giáp toàn thân màu trắng bạc, trong tay nhiều thêm một thanh kiếm lớn do tia sáng ngưng tụ ra.
Keng keng keng!
Ryan vừa liên tục bổ chém, chém cái bóng kia trở về trên tường, vừa khiến bốn phía bao trùm nhiều điểm ánh nắng ban mai, loại trừ cái bóng của khu vực này.
Những cánh tay hoặc tối đen hoặc tái nhợt hoặc tà dị hoặc khủng bố ở sau lưng cái bóng vốn định chìa ra lập tức bị đẩy ra thật xa, khó có thể tóm được thân thể của Ryan.
Trong tiếng keng, bóng dáng kia hoàn toàn rút về trong tường, trở nên như thường.
Nó lập tức biến mất dưới ánh nắng ban mai chiếu rọi tới.
Cách đó không xa, cái bóng còn sót lại biến lớn, người chăn cừu Pierre Berry mặc áo dài đội mũ trùm đầu đi ra.
Hắn thoáng cúi người xuống, xách theo rìu, bịch bịch xông về phía Ryan.
Bước ra mỗi một bước, sức mạnh nào đó tích cóp trong cơ thể hắn đã bị giải ra một tầng phong ấn, sau vài bước, Pierre Berry rõ ràng không biến cao, nhưng lại giống như có được tư thái và sức mạnh của người khổng lồ.
Ryan ở đối diện hắn cũng lớn lên không ít, hai tay nắm chặt lấy thanh kiếm ban mai, bổ về phía kẻ địch giống như trâu rừng đang chạy đến.
Keng!
Kiếm lớn và rìu va chạm vào nhau, kích phát ra đốm lửa liên tiếp.
Pierre Berry và Ryan đồng thời lùi về sau, một người bịch bịch bịch ba bước mới ổn định thân hình, một người chỉ một bước.
Chân sau của Ryan đứng vững, nắm lấy cơ hội Pierre Berry còn chưa đứng vững, đột nhiên xông đến, bổ về trước hắn.
Đúng lúc này, Pierre Berry mở miệng ra.
Đầu lưỡi của hắn quỷ dị biến thành một con tắc kè hoa kỳ quái, đầu của con tắc kè hoa kia kẹp ở giữa hai chân, một chân trước bị nhét vào trong miệng.
Vừa nhìn thấy con tắc kè hoa này, đầu của Ryan đau đớn kịch liệt, vì thế công kích hắn có ý định làm ra đã không thể hoàn thành.
Nguyền rủa đau đầu!
Đây là năng lực người chăn cừu Pierre Berry nhận được bằng cách khế ước với linh thể kỳ quái thích nghiên cứu các loại nguyền rủa khi còn sống.
Nắm lấy cơ hội Ryan đau đầu, hắn khiến cái bóng đã rút lui ngóc đầu trở lại, cũng phát động công kích điên cuồng về phía đối phương.
Trong âm thanh keng keng keng, Ryan bị chém đến không ngừng lùi lại đằng sau.
…
Khi bên ngoài xuất hiện động tĩnh, Lumian soạt xoay người ngồi dậy, theo bản năng nói với Aurora ở bên cạnh:
“Có khác thường!”
“Đi ra ngoài hội họp với đám người Ryan!”
Đây là một nguyên tắc Ryan liên tục nói cho hai chị em bọn họ:
Bị đánh úp, cố hết sức dựa vào nhau, một đoàn đội phối hợp với nhau còn hơn xa năm người chiến đấu một mình!
“Được!” Aurora rời khỏi giường ngủ, vừa giơ tay thò vào trong túi bí mật trên váy dài, vừa chạy ra cửa.
Lumian vừa đến gần cửa phòng rộng mở, đột nhiên thấy được một người.
Đó là phó linh mục giáo xứ Michelle Garrigou mặc áo khoác dài màu trắng viền tơ vàng.
Người trẻ tuổi tóc xoăn xinh đẹp này hai mắt vô cùng trống rỗng cười nói với Lumian:
“Có muốn cầu nguyện không?”
Phập một tiếng, Lumian trở tay rút rìu ra bổ vào trên cổ Michelle.
Đầu của Michelle lệch ra rơi xuống, máu lại chảy ra không ít.
Hắn nghiêng nghiêng nhìn Lumian, giống như không hề xảy ra chuyện gì tươi cười xán lạn hỏi:
“Có muốn cầu nguyện không?”
Lumian đang định xách rìu lên chém tiếp, làm gãy cổ tên này, đột nhiên có một dự cảm nguy hiểm mãnh liệt.
Hắn dựa vào tính dẻo dai khủng bố của diễn viên múa, đột ngột xoay người lại, bổ rìu ra đằng sau lưng.
Một giây sau, ánh mắt của hắn khựng lại.
Hắn thấy Aurora.
Không biết từ khi nào đôi mắt màu xanh nhạt của Aurora đã trở nên trống rỗng lạ thường, nàng ném bột phấn được mài thành từ cây cối nào đó đang nắm trong tay về phía Lumian.
Nhìn khuôn mặt quen thuộc của chị gái, tốc độ bổ rìu của Lumian càng ngày càng chậm, cho đến khi dừng lại.
Hắn thậm chí quên mất né tránh, âm thanh bùm bùm theo đó bùng nổ, một chùm tia chớp màu trắng bạc bổ lên trên đầu Lumian.
Hắn lập tức ngất đi.
Tầm mắt của hắn là một vùng tăm tối.
Keng keng keng!
Ryan không ngừng lùi về đằng sau, chống đỡ lấy tấn công điên cuồng của người chăn cừu Pierre Berry.
Hai mắt Pierre Berry đã sớm hoàn toàn đỏ đậm, không còn ôn hòa như ngày thường, giống như hoàn toàn phóng thích hung ác phong ấn trong lòng ra.