Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 249 - Chương 249 - Vỡ Tan (2)

Chương 249 - Vỡ tan (2)
Chương 249 - Vỡ tan (2)

Người mặc áo choàng màu đen nhanh nhẹn nâng tay phải lên, túm lấy cổ Lumian, đầu gối đá lên, đá mạnh về phía phần háng của kẻ địch.

Lumian không tránh không né, hai mắt đỏ bừng dùng năm ngón tay phải chọc vào mắt của đối phương.

“A!”

Người mặc áo choàng màu đen kêu lên một tiếng thảm thiết, con mắt bị Lumian hung bạo móc ra, máu chảy khắp nơi, Lumian thì theo bản năng cuộn tròn mình lại, đau đớn ở nửa bên dưới người khiến cho hắn suýt chút nữa ngất đi.

Hắn giãy giụa nâng người lên, dữ tợn cười nói với người mặc áo choàng màu đen còn đang lăn lộn tại chỗ:

“Đến đây! Cùng đi chết!”

“Ngươi đồ nhát gan! Nhu nhược!”

Hắn lại nhào đến, dùng cánh tay vòng lấy cổ đối phương.

Lúc này, Pierre Berry ở bên cạnh tế đàn chống lại nỗi sợ hãi ở trong lòng, khó nhọc bò lên, mang theo rìu của mình, chạy vội tới bên cạnh Lumian.

Bốp!

Rìu của hắn nặng nề bổ xuống, nhưng lại bị màn sương mù màu xám nhàn nhạt không biết từ khi nào tràn ngập ra ngăn cản, không thể làm bị thương Lumian.

Pierre Berry thay đổi liên tục hai loại năng lực, đều không thể phá vỡ bảo vệ của màn sương mù màu xám.

Linh mục giáo xứ Guillaume Bene nhìn thấy thế, không do dự nữa, đọc tiếp đoạn cầu xin phía sau:

“Ta khẩn cầu với ngài.”

“Khẩn cầu ngài lại ban cho ban ơn.”

“Khẩn cầu ngài ban ơn cho ta…”

Hắn còn chưa niệm xong, xung quanh đã có biến hóa mới:

Chòm sao trên không trung di chuyển từng chút một, thay đổi vị trí ban đầu.

Toàn bộ thôn Cordu theo đó dao động kịch liệt, mỗi một căn nhà mỗi một tấc bùn đất đều áp sát về phía nhà thờ.

Những thôn dân trong im hơi lặng tiếng vỡ vụn thành từng cơ quan nội tạng, có con ngươi, có cái miệng bị trầy xước, có cái mũi, có trái tim, có ngón tay, có máu đơn thuần.

Có một số ít trong chúng nó tự động gây dựng lại thành những người khác nhau, có người bình thường, có người lộn xộn, có người thiếu bộ phận, có người dư bộ phận.

Phần lớn còn thừa lại thì bay về phía tế đàn, bay về phía Aurora.

Bên ngoài thân Aurora xuất hiện từng khe nứt, rất nhanh vỡ vụn thành máu thịt không đếm được.

Nhìn thấy một màn này, Lumian hoàn toàn tuyệt vọng.

Nhưng hắn không hề từ bỏ, đè đầu người mặc áo choàng màu đen lại, dùng sức vặn một cái, ở trong ánh mắt hoảng sợ của đối phương đã rắc bẻ gãy cổ của đối phương.

Lumian đứng lên, vội vàng chạy về phía chị gái.

Nưng xung quanh Aurora giống như có một vòng bảo vệ vô hình, chặn hắn lại.

Ầm ầm ầm!

Dưới lòng đất vang lên trầm đục, nhà thờ bắt đầu bay lên, cây cốt, đất, tảng đá ở bên ngoài thôn, nhà cửa, đồ dùng trong nhà, đồ vật lộn xộn trong thôn, toàn bộ bay về phía bên này.

Cơ quan nội tạng của phần lớn các thôn dân vào tế đàn, tổng hợp với máu thịt của Aurora, vặn vẹo ngọ nguậy biến thành một người khổng lồ.

Người khổng lồ kia cao chừng từ bốn đến năm mét, mọc ba cái đầu, sáu cánh tay, toàn thân đều do từng khối máu thịt, các mảnh nhỏ cơ quan nội tạng hợp lại thành, khắp bên ngoài thân đều là các vết nứt, chảy nước mủ biến vàng ra.

Cái đầu ở giữa tràn đầy đau khổ và hối hận của người khổng lồ khó nhọc nhìn về phía Lumian.

Khóe mắt của hắn chậm rãi chảy xuống từng giọt nước mắt màu đỏ như máu trong suốt.

Nhìn thấy cảnh này, trong đầu Lumian lập tức ong lên, toàn thân giống như bị rìu chém thẳng thành hai nửa.

Tầm mắt của hắn bắt đầu rung chuyển, thấy được nhà thờ phân ra thành từng mảnh nhỏ, thấy được ngọn núi màu đỏ như máu dần dần nhô lên, thấy được một tường thành bụi gai được xây dựng thành từ các căn nhà vặn vẹo, thấy được từng vòng đống nổ nát vờn quanh ngọn núi, thấy được các loại quái vật không thể rời khỏi khu vực này.

Đầu của Lumian lại trở nên đau đớn kịch liệt.

Hắn vừa nhìn trên thân người khổng lồ, vô số tia sáng thật nhỏ bay ra từ trong cơ thể của quái vật xung quanh rơi vào ngực mình, vừa phát hiện những hình ảnh ở sâu trong trí nhớ hoàn toàn bị kéo ra, giống như đúc với cảnh tượng mình đã nhìn thấy lúc này.

Lumian đột nhiên có suy đoán, đầu càng đau kịch liệt hơn.

Trong đột nhiên, tất cả trước mắt biến thành vô cùng hư ảo, xuất hiện vết rách rõ ràng, giống như thủy tinh bị ném vụn.

Đây là! Cuối cùng Lumian nhớ lại điều gì.

Sau đó, hắn nhìn thấy chất lỏng màu tối đen dơ bẩn do người mặc áo choàng màu đen kia biến thành bay tới trước mặt mình, chảy vào trong ngực bên trái.

“A!”

Lumian phát ra tiếng kêu thảm thiết đau khổ, nhìn thấy tất cả cảnh tượng xung quanh hoàn toàn nổ tung.

Hắn đột nhiên mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm dưới chân ngọn núi màu đỏ như máu, ảm đạm giống như đêm đen đang tiến đến kia gần như hoàn toàn mất đi.

Lumian theo bản năng xoay người ngồi dậy, thân thể nghiêng tới trước, chống hai tay xuống đất, nhìn xem xung quanh.

Hắn thấy được tường thành bụi gai vặn vẹo, thấy được mảnh đất hoang vu không mọc lên một ngọn cỏ, thấy được đống đổ nát cảnh trong mơ mặt bên kia, thấy được Ryan, Leah và Valentine đang nằm bên cạnh một căn nhà phía xa.

Bình Luận (0)
Comment