Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 260 - Chương 260 - Người Đưa Tin

Chương 260 - Người đưa tin
Chương 260 - Người đưa tin

“Cho ta gian phòng ở hai tầng dưới.” Lý do Lumian lựa chọn như vậy là vì không quan tâm tới nhảy cửa sổ hay là đi theo đường cầu thang, ở đây tiện chạy trốn hơn là hai tầng bên trên.

Người phụ nữ hơi mập kia quan sát Lumian hai lần:

“Nếu như ngươi lựa chọn một lần thanh toán trước tiền thuê cho cả tháng, có thể chỉ trả 15 pelkin.”

“Vì sao có thể rẻ nhiều như vậy?” Lumian cố gắng thể hiện ra vẻ ngu ngơ không biết gì của một anh nông dân lần đầu tiên đến thành phố lớn.

Người phụ nữ trung niên kia phì cười nói:

“Bởi vì có quá nhiều người chỉ ở lại một đến hai tuần đã không thể không dọn đi đến nơi khác, hoặc là rời khỏi Trier.”

“Nơi này là thiên đường, cũng là địa ngục.”

Lumian lấy ra xấp tiền giấy mới vừa rồi, rút ba tờ tiền giấy màu xanh nhạt từ trong đó ra.

Mệnh giá của chúng nó đều là 5 pelkin, mặt phải là tượng bán thân của Levist tổng thống đời thứ nhất nước cộng hòa Intis và các nông dân, dân chăn nuôi đang làm việc, mặt trái là dãy núi Hornacis.

Sau khi thu được tiền thuê cả tháng, vẻ mặt của người phụ nữ hơi mập kia rõ ràng thả lỏng không ít, nàng lấy hai chìa khóa màu đồng thau được móc với nhau ra, ném cho Lumian:

“Phòng 207 tầng hai, tầng một có nhà ăn, tầng hầm ngầm là quán rượu, trong ngăn kéo bàn ở trong phòng có lưu huỳnh, có thể giúp đỡ ngươi đuổi những con côn trùng đáng chết này, ta tên là Foires, ngươi có vấn đề gì có thể đến tìm ta.”

“Cảm ơn ngươi, bà Foires.” Lumian nhận lấy chìa khóa, xách vali xách tay và đèn cacbua canxi, dọc theo cầu thang đi lên tầng hai.

Dọc theo đường đi, hắn nhìn thấy có không ít chỗ ở trên vách tường đều dán báo chí hoặc là loại giấy màu hồng giá thật rẻ kia, dán một tầng lại một tầng, nhưng có chỗ giấy đã bị lỏng ra, lộ cái khe và rất nhiều con rệp được chúng nó che khuất.

Trên tầng hai có tám căn phòng và hai phòng vệ sinh, mỗi một căn phòng đều thật hẹp, bên phải là giường ngủ, cái bàn chỗ gần cửa sổ một bên để dọc theo mép giường, một bên để sát vách tường, phía trước có chiếc ghế dựa chân sắp gãy.

Trừ đó ra, không có đồ dùng trong nhà nào khác, nhưng mà trên trần nhà có con rệp xếp thành hàng đang bò qua bò lại.

Lumian đi theo Aurora đã thành thói quen sạch sẽ gọn gàng buông vali xách tay và đèn cacbua canxi xuống, kéo ngăn kéo ra, lấy một ít lưu huỳnh, dùng diêm đốt chúng nó lên.

Những con rệp kia rời xa khỏi căn phòng này trong mùi hương nồng đậm lại gay mũi, di chuyển đến nơi khác.

Không đến mấy giây, Lumian hít mũi, ngửi thấy mùi lưu huỳnh giống vậy truyền đến từ phòng bên cạnh.

Gần như đồng thời, một phần con rệp bò trở lại căn phòng của hắn, tìm về chốn cũ yên vui.

Lumian thoáng nghĩ, đại khái đã hiểu xảy ra chuyện gì:

Hắn dùng lưu huỳnh hun những con rệp đến phòng bên cạnh, khách thuê ở bên đó lại có ý đồ dùng lưu huỳnh đuổi những con côn trùng này trở về.

Lumian không nhịn được cười, xoay người mở vali xách tay ra, lấy giấy bút.

Trong mùi lưu huỳnh mãnh liệt, hắn ngồi xuống trước bàn gỗ, bắt đầu viết thư:

“Quý cô pháp sư tôn kính.”

“Ta đã dựa theo ước định đến Trier, không biết ngươi có thể nói cho ta tiếp theo cần phải làm gì không, gia nhập tổ chức như nào, dùng cách thức gì để tiếp xúc với bọn họ…”

“Gần đây hai nhà tâm lý học kia có rảnh rỗi không, khi nào ta có thể nhận được điều trị?”

“Đối với Guillaume Bene và phu nhân Puares, không biết ngươi có đầu mối gì mới…”

Viết xong bức thư không dài này, Lumian lấy ngọn nến màu da cam đã cầm từ trong phòng chị gái ra.

Theo hắn dùng linh tính thắp ngọn nến này lên, mùi hương pha trộn giữa cam quýt và hoa oải hương tràn ngập.

Điều này khiến cho Lumian theo bản năng nhắm mắt lại, vẻ mặt dần dần yên bình.

Lẳng lặng đứng thẳng một hai phút, hắn lấy dao găm bạc nghi thức ra, làm thánh hóa, chế tạo bức tường linh tính, cũng nhỏ tinh dầu lên trên ánh nến.

Hoàn thành các hạng mục công việc ban đầu, Lumian đặt lá bài The Magician kia lên trên tế đàn.

Đây là môi giới đều triệu hồi người đưa tin, có thể chỉ hướng chú văn mơ hồ chính xác duy nhất.

Lumian lùi lại đằng sau một bước, nhìn ánh lửa màu da cam hơi mông lung kia, hắn dùng ngôn ngữ Hermès cổ trầm giọng thì thầm:

“Ta!”

Bên trong bức tường linh tính lập tức có làn gió vô hình bắt đầu xoáy lên, tia sáng trong phòng theo đó ảm đạm đi một chút.

Ngay sau đó, Lumian đổi sang dùng ngôn ngữ Hermès nói:

“Ta lấy danh nghĩa của ta để triệu hồi.”

“Linh lang thang trong hư ảo, sinh vật thượng giới thân thiện với nhân loại, người đưa tin chỉ thuộc về pháp sư.”

Trong tiếng gió vù vù, ánh nến nhiễm lên màu lam nhạt, xung quanh trở nên âm trầm lại rét lạnh.

Lumian tập trung nhìn vào ngọn nến kia, cùng đợi người đưa tin của quý cô pháp sư xuất hiện.

Hắn đợi vài giây, nơi đó không hề có biến hóa nào khác thêm vào.

Bình Luận (0)
Comment