Hắn lập tức nhìn quanh một vòng, vừa quan sát vừa bổ sung thêm:
“Nơi này hình như không có thứ gì đáng giá cả…”
Aoste không tự chủ được hé miệng, định bịa ra một lý do, nhưng mà trong nháy mắt lại nhớ đến những lời đối phương mới vừa đã nói.
Hắn hơi run rẩy lên nói:
“Ngươi, ngươi biết ma dược không?”
“Ngươi thật sự là người phi phàm à?” Lumian nở nụ cười.
Thấy hắn có biết đến người phi phàm và ma dược, Aoste âm thầm nhẹ nhàng thở ra, may mắn mới vừa rồi đã không nói dối.
Câu chuyện hắn định bịa ra có đầy sơ hở nếu như ở trước mặt người phi phàm chính thức, vừa đâm là sẽ thủng, mà như vậy, khả năng đêm nay hắn sẽ ngủ say vĩnh viễn ở một góc nào đó dưới lòng đất Trier.
Aoste hít sâu hai lần nói:
“Mấy tháng trước, ta vì mua nguyên liệu chính của ma dược, nên đã mượn thương nhân cho vay nặng lãi 3000 pelkin, cộng thêm với 4000 pelkin mình tích cóp được, đã thành công từ một người bình thường biến thành người phi phàm.”
“Ngươi thuộc về danh sách nào? Sao chỉ mấy tay chân của băng nhóm xã hội đen thôi đều không đối phó được?” Lumian cố ý dùng giọng điệu hoài nghi hỏi.
Aoste tỏ vẻ bất đắc dĩ:
“Ta là người cầu nguyện bí ẩn danh sách 9.”
“Nghe không tệ.” Lumian chỉ từ tên ma dược đã phán đoán được.
Aoste vừa thương xót phẫn nộ lại ảo não nói:
“Ta cũng cảm thấy người cầu nguyện bí ẩn hẳn là rất lợi hại, người bán còn nói cái này có thể giúp ta nhìn rõ thế giới chân thực.”
“Kết quả, trừ bỏ nâng cao linh cảm của ta ra, chính là cho một vài tri thức hiến tế và nghi thức ma pháp không thực tế, hiện giờ ngoại trừ có thể ngẫu nhiên nhận thấy tồn tại của sự vật thần bí, dọa sợ bản thân đến chết khiếp ra, ta kể cả thành viên băng nhóm xã hội đen đều không đánh lại được!”
“Nghi thức ma pháp hẳn là rất có ích chứ.” Lumian dùng giọng điệu người từng trải nói.
Aoste dùng vẻ mặt như sắp khóc đến nơi:
“Ta là người có thường thức thần bí học, ta là tín đồ của Mặt Trời Vĩnh Hằng, sao có thể khẩn cầu về tồn tại không biết chứ? Như vậy thật nguy hiểm!”
“Haizzz, trong tri thức ma dược kèm theo một vài tôn danh, nhưng đều thuộc về tồn tại bí ẩn, vừa nghe đã thấy thật đáng sợ, gì mà bản chất sa ngã, cái gì mà người nhà của chân thật, cái gì mà cái nhìn chăm chú của vận mệnh, ta căn bản không dám khẩn cầu!”
Hắn vụng trộm liếc nhìn Lumian, giả bộ nghiến răng nghiến lợi:
“Nhưng mà ta đã nghĩ rồi, nếu như đám người Nam tước Brinell này lại đến ép ta, ta sẽ khẩn cầu với tồn tại bí ẩn, nhận lấy sức mạnh!”
Hắn chỉ rõ ràng là Nam tước Brinell, nhưng trên thực tế là đang cảnh cáo Lumian, đối phương đừng ép hắn đến đường cùng.
Lumian liếc nhìn vẻ mặt bất an của hắn, đồng ý nói:
“Đây là một lựa chọn không tồi.”
“Đám người Nam tước Brinell quá coi thường một người phi phàm, đổi lại là ta, căn bản sẽ không để cho ngươi có cơ hội đi lên đường cùng.”
Nói đến đây, hắn cười nhẹ với Aoste:
“Trước đó, ngươi đã chết.”
Aoste há to miệng lại ngậm lại, vẻ mặt còn khó coi hơn cả khóc.
Lumian đi đến trước cái bàn gỗ kia, nghịch mấy bình nhỏ hoặc chứa đầy hoặc để rỗng, thuận miệng nói ra:
“Hình như ngươi đã chuyển nhà vài lần, kết quả đều bị Nam tước Brinell tìm được, ta hoài nghi hắn hoặc là băng đảng Savoie có tồn tại người phi phàm chân chính.”
Aoste nghe xong kinh hãi.
Lumian cầm lấy con dao găm làm bằng bạc ở trên bàn, vừa thưởng thức vừa nói với Aoste:
“Ta có thể cho ngươi 100 pelkin làm thù lao.”
“Hả?” Aoste lại một lần nữa cảm thấy mù mịt.
Hắn phát hiện mình luôn không theo kịp dòng suy nghĩ của đối phương.
“Ngươi, ngươi còn muốn nước của suối phu nhân Samarie?” Hắn thử thăm dò hỏi.
Lumian nở nụ cười:
“Ngươi nói cho ta biết, thật sự có sao?”
Nhìn vào ánh mắt hàm chứa ý cười của đối phương, Aoste ngập ngừng vài giây nói:
“Ta không xác định.”
Lumian hài lòng gật đầu:
“Ta muốn chính là, ngươi mang ta đi tham gia tụ hội ngươi mới vừa nói, chính là tụ hội đã mua được nguyên liệu ma dược kia, thù lao là 100 pelkin.”
Sở dĩ Lumian đưa ra yêu cầu này, một phương diện là vì nhiệm vụ của quý cô pháp sư kia có thể có liên quan đến tụ hội đề cập nguyên liệu phi phàm, về phương diện khác là bản thân hắn cũng cần tụ hội tương tự, để thu thập vũ khí, tài liệu, vật phong ấn và tri thức thần bí học.
Aoste khó nhọc nuốt nước miếng:
“Ta, ta có thể thử xem, nhưng mà phải nhận được đồng ý của người triệu tập tụ hội.”
“Không có vấn đề gì.” Lumian lấy ra một đồng vàng, ý bảo Aoste đến đây: “Đồng Louis vàng này là thù lao hỗ trợ hỏi thăm của ngươi, 80 pelkin còn lại chờ ta có thể tham gia tụ hội lại đưa cho ngươi.”
Aoste không nghĩ tới phát triển của bị đánh một trận biến thành ủy thác lấy tiền, lập tức hơi sửng sốt.
Vài giây sau, hắn cẩn thận từng li từng tí đến bên cạnh bàn gỗ, nhận lấy đồng Louis vàng giá trị 20 pelkin kia, nói với Lumian: