Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 308 - Chương 308 - Chiến Đấu Trong Đêm (2)

Chương 308 - Chiến đấu trong đêm (2)
Chương 308 - Chiến đấu trong đêm (2)

Đây là một ban ơn, cũng là một nguyền rủa.

Hạ thấp mũi lưỡi trai, Lumian ôm theo một đống đổ vật, vòng ra đằng sau nhà trọ mục tiêu.

Hắn đặt cục thịt đầy dầu mỡ, sofa dễ cháy cộng thêm mấy thứ vào vị trí ở góc tường, cũng làm ra một vành đai chữa cháy hình tròn ở xung quanh.

Sau đó Lumian quẹt diêm, ném nó ra.

Đốm lửa nhanh chóng lan tràn trên tài liệu dễ cháy nhất.

Rất nhanh, từ nhỏ biến thành lớn, cắn nuốt các món đồ xung quanh.

Khói đen theo đó bốc lên.

Chờ khói đặc trở nên lớn hơn, bao phủ xung quanh, Lumian hắng giọng kêu:

“Cháy rồi!”

“Có hỏa hoạn!”

Hắn vừa kêu vừa chạy đến phía trước nhà trọ, rúc vào trong bóng tối chỗ hẻo lánh.

Kế hoạch của hắn là, nếu như ta không biết Margot ngươi ở trong gian phòng nào của nhà trọ, chôn cạm bẫy gì, vậy ta khiến ngươi tự đi ra!

Nếu như Margot là kẻ phóng hỏa, chắc chắn có thể nhận ra ngọn lửa và sương khói bên dưới không có khả năng hình thành hỏa hoạn chân chính, ứng phó của hắn sẽ hoàn toàn khác, đến lúc đó, Lumian có thể cân nhắc theo vậy để phán đoán đối phương rốt cuộc thuộc về danh sách mấy, để quyết định thúc đẩy kế hoạch hay là từ bỏ.

Theo khói đặc bốc lên, ánh lửa chớp động và tiếng kêu to của Lumian, khác trọ ở trong nhà trọ kia bao gồm cả nhà cửa ơ xung quanh nhao nhao xuôi theo cầu thang chạy ra đường.

Bởi vì thế lửa không lớn, bên trong nhà trọ cũng không nhận ảnh hưởng từ sương khói, do đó không có ai mạo hiểm nhảy xuống.

Lumian không lên tiếng nữa, nhìn chằm chằm cửa ra vào nhà trọ, có người khác đã thay thế hắn kêu lên lời nói tương tự, cũng bắt đầu tìm kiếm nguồn gốc hỏa hoạn.

Hai giây sau, một bóng dáng nào đó nhảy từ cửa sổ trên tầng hai xuống, vững vàng rơi xuống đất.

Đó chính là Margot với áo sơ mi màu đỏ và quần dài màu cánh buồm, mái tóc màu vàng nhạt dựng đứng!

Margot ỷ vào mình là người phi phàm, ở tầng lầu cũng thấp, không đi theo cầu thang giống như những khách trọ khác mà trực tiếp nhảy cửa sổ.

Sau khi rơi xuống, hắn nhìn về phía nhà trọ, phát hiện tình hình hỏa hoạn tuyệt đối không lớn, hành vi nhảy cửa sổ của mình không cần thiết chút nào, đồng thời lộ ra vẻ hắn rất sợ rất ngu ngốc.

Ngay lúc này, hắn nhìn thấy có một bóng dáng mặc áo khoác vải thô màu xanh xám đội mũ lưỡi trai nhảy từ trong góc ra.

Bóng dáng kia cúi đầu, chỉ vào hắn, cười ha ha nói:

“Mau nhìn xem, kẻ này thật ngu ngốc!”

Uỳnh, cảm xúc của Margot nổ tung.

Hai mắt hắn hơi đỏ đậm nhào về phía người đàn ông đã chế giễu mình.

Hắn nhanh, bóng dáng kia lại càng nhanh, sớm quay người, bịch bịch chạy về phía ngõ nhỏ gần nhất.

Margot chỉ muốn đánh tên kia một trận, đuổi theo không rời.

Hai người một trước một sau, lần lượt chạy vào trong hẻm nhỏ tăm tối không người.

Bịch bịch bịch, bóng dáng kia vọt tới một rào chắn trước mặt, tay phải đè xuống, nhảy qua.

Margot không dừng lại, hai chân dùng sức dẫm mạnh, cả người vọt lên, nhảy thẳng qua rào chắn.

Hắn mới vừa rơi xuống đất, đã thấy bóng dáng kia dừng lại, xoay người.

Dưới ánh trăng màu đỏ rực chiếu rọi, gương mặt bên dưới mũ lưỡi trai màu xanh đậm kia hiện ra trong mắt Margot.

Nó cuốn lấy từng tầng băng vải màu trắng, chỉ lộ ra lỗ mũi, con mắt và lỗ tai.

Tay trái của đối phương cũng giống như thế, đang cầm một thanh đoản đao màu đen bạc, hơi có vẻ tà dị.

Đồng tử của Margot cấp tốc phóng to, trong lòng hơi lộp bộp.

Hắn lập tức tỉnh táo lại, hiểu rõ mới vừa rồi mình đã gặp phải ảnh hưởng giống như khiêu khích.

Đè một chút bất an trong lòng xuống, Margot trực tiếp rút một khẩu súng lục ổ quay màu đen ở bên hông ra.

Hắn nhắm chuẩn Lumian, phát động năng lực khiêu khích:

“Chỉ bằng thanh đao kia?”

“Ngu xuẩn, hiện giờ là thời đại của súng!”

Đoàng!

Margot bóp cò súng, một viên đạn bắn ra, nhắm thẳng vào đầu Lumian.

Lumian đột nhiên lộn ra sau, giống như cong thành một cây cầu hình vòm.

Ngay sau đó, phần eo hắn bắn ra, toàn thân bay ngang ra ngoài, tránh thoát viên đạn thứ hai của Margot.

Tiếp theo, Lumian giống như lò xo thẳng thân thể về, cũng thuận thế ném thủy ngân sa đọa trong tay về phía Margot, giống như đây chẳng qua chỉ là một thanh phi đao.

Cân nhắc đến kẻ địch có được năng lực khiêu khích cùng loại, có lẽ cũng sẽ bôi độc ở trên vũ khí, cho nên Margot không dám đón đỡ, cuống quýt nghiêng người sang, mặc cho thanh đoản đao màu đen bạc kia sượt qua hắn, cắm vào trong khe đá trên rào chắn.

Mới vừa tránh thoát một kích này, Margot đã thấy Lumian giống như mãnh hổ nhào tới bên cạnh mình.

Mãi cho đến lúc này hắn mới phát hiện ra trong tay đối phương đút cục giấy thật dày, gần như không hề nhận lấy ảnh hưởng đến từ câu khiêu khích vừa rồi của hắn!

Người hiểu rõ thợ săn nhất vĩnh viễn là một thợ săn khác!

Cái này khiến lửa giận bùng lên ở trong lòng Margot, giống như bị biểu hiện của đối phương khiêu khích trong thầm lặng.

Bình Luận (0)
Comment