Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 311 - Chương 311 - Bò Cạp Đen (2)

Chương 311 - Bò Cạp Đen (2)
Chương 311 - Bò Cạp Đen (2)

Sau khi ông trùm băng đảng Stinger này tiến hành nghi thức trừ bỏ tai họa ngầm của nguyền rủa, đã quỷ dị chết đi ở chỗ an toàn nhất của băng đảng Stinger, ở trước mặt Roger Bò Cạp Đen.

Phòng 207 ở khách sạn Golden Rooster.

Lumian sớm thay đổi quần áo thỏa mãn khẽ gật đầu.

Thủy ngân sa đọa dùng phương thức rung động nói cho hắn biết, trao đổi vận mệnh đã hoàn thành.

Như vậy có nghĩa rằng Margot lập tức gặp phải tập kích của quỷ hồn Montsouris.

Sau khi đâm bị thương người khác, cần thời gian không ngắn để hoàn thành trao đổi vận mệnh, căn cứ theo vận mệnh muốn trao đổi, thực lực của đối phương và chống cự từ trong tiềm thức, từ năm sáu phút đến hai mươi ba mươi phút không giống nhau, nhưng nếu như mục tiêu là chính Lumian, hắn lại mở rộng thể xác tinh thần, kể cả tiềm thức đều không kịp chờ đợi, vậy thì có thể nhanh chóng trao đổi xong vận mệnh, mấy giây hoặc mười mấy giây.

Nhìn đoản đao màu đen bạc trong tay, Lumian cười nói:

“Chờ có thời gian, ta dạy ngươi mật mã Morse đi, bằng không, mỗi lần giao tiếp với ngươi đều phải căn cứ vào phản hồi của ngươi không ngừng loại trừ tuyển chọn, rất phiền toái.”

Thân đao đang rung động của thủy ngân sa đọa thoáng cái đứng im, giống như hơi kinh hãi.

Lumian săn bắn thành công tâm tình tương đối không tệ, cười trêu chọc nói:

“Có phải ngươi đang suy nghĩ, ta là một thanh đao vì sao phải học tập không? Làm người là phải có lý tưởng, làm đao cũng vậy, chẳng lẽ ngươi định cả đời đều như thế sao?”

Hắn lập tức hỏi:

“Trao đổi lần này là vận mệnh gì vậy?”

Lumian vừa hỏi vừa kéo dài linh tính đến trên đoản đao màu đen bạc khắc rõ từng tầng hoa văn.

Dưới phối hợp của thủy ngân sa đọa, hắn dần dần phân biệt ra được giọt nước vận mệnh tích trữ trong thanh đao đại biểu cho cái gì:

Kia là vận mệnh cầm từng xấp tiền mặt từ các thuộc hạ khác nhau của Margot.

“Thật biết chọn lựa.” Trước đó Lumian bận rộn chiến đấu, nên ủy thác toàn quyền việc trao đổi vận mệnh cho thủy ngân sa đọa, chỉ nói trước cho nó biết gần đây mình hơi thiếu tiền.

Khen thủy ngân sa đọa một câu, Lumian rơi vào trầm tư:

“Sau khi trao đổi vận mệnh này qua, sẽ thực hiện như thế nào?”

Lumian nghĩ mãi không rõ không nghĩ nhiều nữa, vén tay áo lên, lộ ra cánh tay phải, dùng thủy ngân sa đọa rạch lên trên đó.

Sau chết lặng ngắn ngủi là đau đớn hắn đã nhiều lần nếm thử, nhưng hắn không nhíu mày, nhìn từng chút máu tươi tràn ra, nhiễm đỏ đầu đao màu đen bạc.

Gần như là đồng thời, trước mắt Lumian nổi lên con sông dài hư ảo màu thủy ngân do vô số ký hiệu phức tạp tạo thành, giọt nước chứa đựng vận mệnh ở bên trong đoản đao tà dị thấm ra, chảy vào trong vết thương không sâu.

Lumian tập trung tinh thần, cố gắng phân biệt vận mệnh muốn trao đổi.

Hắn nhìn thấy bản thân tiếp nhận điều trị, thấy bản thân sau khi phát tiết cảm xúc đã ngủ thật say, cũng thấy bản thân sắp đi tìm Aoste Truelle.

Từng cảnh tượng này hiện lên ở trong đầu Lumian, giống như hắn tận mắt nhìn thấy.

Không bao lâu, hắn tìm được bản thân đang di chuyển ở bên ngoài huyệt mộ dưới lòng đất, gặp phải quỷ hồn Montsouris ở trong vận mệnh mấy ngày gần đâu.

Hắn vội vàng nâng mũi đao của thủy ngân sa đọa lên, để nó đâm vào trong ký hiệu phức tạp giống như con sông nhỏ màu thủy ngân tự mình quấn quanh tạo thành.

Đoạn vận mệnh kia tương đối nặng nề, lần đầu tiên Lumian không thể nâng lên được.

Nhìn thấy dòng sông dài hư ảo dần dần biến mất, hình tượng trong đầu càng ngày càng mơ hồ, hắn nhanh chóng rót phần lớn linh tính vào trong thân đao thủy ngân sa đọa.

Cuối cùng, theo hắn nâng lên lần thứ hai, vận mệnh gặp phải quỷ hồn Montsouris thoát khỏi dòng sông dài hư ảo màu thủy ngân, bên trong co lại thành giọt dịch nho nhỏ, giống như giọt thủy ngân sau khi đánh vỡ nhiệt kế vậy.

Giọt nước hư ảo kia nhanh chóng dung nhập đoản đao màu đen bạc.

Mãi cho đến lúc này Lumian mới chân chính nhẹ nhàng thở ra, biết mình đã thoát khỏi quỷ hồn Montsouris, còn thủy ngân sa đọa hiện giờ đã có năng lực được gọi là lưỡi đao nguyền rủa.

Hắn vừa mới xử lý xong vết thương, đột nhiên có trực giác kỳ diệu.

Lần theo loại trực giác này, Lumian một lần nữa đi ra khỏi khách sạn Golden Rooster, xuyên qua đám nát rượu khi thì gầm rú khi lại khóc gào cùng với hai nhóm người đang đánh nhau kịch liệt, đi thẳng về phố họa mi, đứng ở bên ngoài ngõ hẻm đã chém giết Margot.

Hắn nhíu mày, cẩn thận từng li từng tí đi vào, bay qua rào chắn kia.

Một giây sau, tầm mắt của Lumian tự nhiên rơi xuống chỗ khuất bóng góc tường.

Nơi bị bóng tối thống trị kia có một món đồ đang nằm lẳng lặng đó.

Lumian như hiểu ra đi qua, ngồi xổm xuống, dùng bàn tay trái có đeo bao tay nhặt món đồ kia lên.

Đó là một ví tiền bằng da màu nâu căng phồng.

“Là của Margot làm rơi? Số tiền do thuộc hạ vơ vét nộp lên cho hắn?” Lumian đại khái hiểu trao đổi vận mệnh thực hiện như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment