Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 312 - Chương 312 - Cực Khổ

Chương 312 - Cực khổ
Chương 312 - Cực khổ

Mặc dù hắn không nhớ rõ khi Margot chiến đấu kịch liệt với mình có làm rơi ví tiền hay không, nhưng không quan tâm là lúc đó đã bị rơi mất hay về sau mới bổ sung rơi mất, đều không hề ảnh hưởng đến việc Lumian cầm số tiền kia.

Hắn rút một xấp tiền mặt thật dày kia ra, đổ đồng vàng đồng bạc tiền đồng lẻ trong ví ra, sau đó vứt ví rời khỏi ngõ nhỏ.

Sau khi trở lại phòng 207 khách sạn Golden Rooster, Lumian thắp đèn cacbua canxi lên, cẩn thận kiểm tra chiến lợi phẩm.

Hắn tổng cộng thu hoạch 1265 pelkin 15 kepei, phần lớn là tiền giấy mệnh giá 10 pelkin và thấp hơn 10 pelkin, chỉ có một tờ tiền giấy 200 pelkin, một tờ 100 pelkin và hai tờ 50 pelkin, mặt khác còn có mấy đồng Louis vàng.

Liếc nhìn đống tiền tài này vài giây, Lumian cảm khái từ tận đáy lòng:

“Nhận quyên tặng của người hảo tâm mười lần đều không bằng giết một ông trùm băng đảng xã hội đen…”

Đương nhiên, những số tiền này hoàn toàn không chỉ thuộc về Margot, hắn chỉ đại biểu cho băng đảng Stinger điều phối chúng nó.

Lumian lập tức rút ra một xấp tiền giấy mệnh giá nhỏ tổng cộng giá trị 200 pelkin, cầm lấy chúng nó rời khỏi phòng 207, dọc theo cầu thang đi thẳng lên tầng trên.

Không đến một phút, hắn đã đến tầng 4, đứng trước cửa phòng số 8.

Hắn nhớ chạng vạng tối Margot đến khách sạn Golden Rooster là vì lấy đi phần lớn số tiền kỹ nữ phi pháp tên là Ethans kiếm được.

Lúc ấy, chắc là thuộc hạ nào đó của Margot phụ trách cụ thể, nhưng về sau, số tiền kia chắc chắn cũng giao vào trong tay Margot.

Lumian không gõ cửa, cúi người, nhét từng ít một xấp tiền giấy kia vào trong khe cửa.

Hắn nhanh chóng thẳng thắt lưng lên, quay người đi xuống cầu thang, biến mất trong hành lang tăm tối.

Lumian ngủ một giấc đến sáu giờ sáng, nghe được tiếng chuông nhà thờ vang lên boong boong.

Tối hôm qua hắn ngủ vô cùng yên ổn, thậm chí có cảm giác ma dược của kẻ khiêu khích lại được tiêu hóa một chút.

“Buổi sáng đi tìm Aoste Truelle, nhìn xem K tiên sinh kia đã đáp lời chưa, tiện thể mua chút quần áo tốt và đồ trang điểm ở khu đài thiên văn… Buổi chiều đến hiệu may giá rẻ khu chợ người thành thật nhìn xem…” Lumian không vội vã rời giường, lẳng lặng nằm ở đó, nghĩ đến sắp xếp hôm nay.

Sau khi thoát khỏi uy hiếp của quỷ hồn Montsouris, hắn một lần nữa đặt việc ngụy trang bản thân lên danh sách việc quan trọng phải làm.

Lại ườn trên giường trong chốc lát, hắn chậm rãi đi ra ngoài, đến phòng vệ sinh sửa sang bản thân, sau đó xuống lầu, mua nửa lít rượu táo chua và một cái bánh mì kẹp thịt heo lạp xưởng từ chỗ đám người bán hàng rong.

Chờ lấp đầy bụng, hắn đi đến quảng trường gần nhà thờ nhất, tìm một góc tối không người, luyện thuật đánh lộn được Aurora dạy.

Mãi cho đến chín rưỡi sáng, Lumian mới quay trở về khách sạn Golden Rooster, định nghỉ ngơi một tiếng rồi lại đi tìm Aoste Truelle.

Hắn mới vừa vào sảnh chính khách sạn, đã trông thấy ba người hầu gái vệ sinh quét dọn từng chỗ bẩn thỉu dưới chỉ huy của bà Foires.

Ông chủ khách sạn mời người quét dọn vệ sinh mỗi tuần một lần… Lumian thu hồi tầm mắt, đi lên bậc cầu thang.

Đúng lúc này, trên lầu truyền đến tiếng bước chân bịch bịch.

Không đến mười giây, Charlie mặc áo sơ mi bằng vải lanh, quần dài sẫm màu, đeo giày da không dây cột đã xuất hiện ở trong mắt Lumian.

“Ngươi không đi khách sạn sao?” Lumian hơi nghi ngờ hỏi.

Charlie ngáp dài một cái, hơi phấn khởi nói:

“Ngươi không biết sao? Hôm nay ta nghỉ ngơi.”

“Mỗi tuần bọn ta có thể nghỉ một ngày, tự mình lựa chọn là ngày nào.”

Lumian nở nụ cười:

“Nghỉ ngơi một ngày này sẽ khiến tiền lương bà Alice đưa cho ngươi giảm bớt không?”

Charlie hơi xấu hổ cười:

“Nàng cũng có xã giao của riêng mình.”

Khi hai người đang nói chuyện phiếm, ngoài cửa bay vào một trận mùi thúi, hai vợ chồng Ruhr và Michelle dáng người thấp bé, quần áo tả tơi, tóc hoa râm đi vào trong khách sạn.

“Các ngươi không đi ga tàu hơi nước sao?” Charlie nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.

Đầu tiên Ruhr đến gần bọn họ, tiếp theo hơi câu nệ giữ một khoảng cách.

“Khu chợ hôm nay hơi loạn, bọn ta định nghỉ ngơi một ngày.”

“Có chuyện gì vậy?” Lumian tò mò hỏi.

Ruhr không tự chủ hạ thấp giọng nói:

“Margot của băng đảng Stinger đã chết, rất nhiều thành viên băng đảng xã hội đen đang tìm người, người của các băng đảng khác có thể phát sinh xung đột với bọn họ bất cứ lúc nào, cảnh sát cũng tới không ít.”

“Margot chết rồi?” Charlie kinh ngạc bật thốt lên.

Hôm qua hắn mới cho rằng thằng cha này đáng chết, hôm nay hắn đã chết?

Ruhr trịnh trọng gật đầu:

“Ta nghe mấy người bán hàng rong nói như vậy.”

“Haizzz, hôm nay không có cách nào ra ngoài kiếm tiền.”

Vợ của hắn bà Michelle an ủi:

“Không cần đi ra ngoài cũng không cần ăn cơm trưa, có thể tiết kiệm một chút tiền.”

Không đợi Lumian hỏi tình huống cụ thể ở bên ngoài, Charlie lấy lại tinh thần vèo xoay người, chạy lên tầng trên.

Bình Luận (0)
Comment