Về phần chính phủ có thể vì bức thư xin giúp đỡ kia hoài nghi trong số những người bạn bên cạnh Charlie có người phi phàm ẩn náu hay không, Lumian không quá lo lắng – khi hắn viết thư đã cố gắng mơ hồ thông tin và tình huống của bản thân Charlie, thậm chí phạm vào một chút sai lầm ở trong chi tiết nào đó không đáng chú ý đến, cứ như vậy, người viết thư càng giống như có mối thù sâu nặng với Suzanne Matisse, tìm kiếm nàng thật lâu, muốn mượn chuyện Charlie dẫn người của chính phủ ra trả thù giúp mình, cho nên mới càng để ý đến vấn đề của Suzanne Matisse, thiếu hiểu biết đầy đủ về Charlie.
Những người tham dự tụ hội thảo luận thêm một lúc về vụ án kỳ quái ở trấn nhỏ Ernest, người phục vụ của K tiên sinh lại cầm một món đồ che mảnh vải đen lên.
Một người phục vụ khác giới thiệu:
“Đây là một bức tranh, đến từ bạn của một người tham dự nào đó.”
“Bản thân hắn cũng là người phi phàm, hai tháng trước đã kỳ quái chết đi, trước khi hắn qua đời đã vẽ bức tranh này.”
Lúc này, người phục vụ cầm bức tranh kéo mảnh vải đen che bên ngoài ra, để lộ tác phẩm người phi phàm kia để lại.
Đây là một bức tranh sơn dầu, bên trên dùng đủ loại màu sắc tươi đẹp nồng đậm vẽ ra những cảnh tượng kỳ quái lạ lùng giống như ảo giác:
Trong đó có cỏ dại màu xanh dài đến tận bầu trời, có vầng mặt trời màu vàng ẩn giấu ở trong giếng, có con sông màu máu đổ từ trên cao xuống, có bóng người màu đen giống như đang túm tụm nhảy múa với nhau, có từng đám mây được tạo ra từ đầu lâu màu trắng ghép lại.
Chỉ nhìn bức tranh này mấy giây, Lumian đã có cảm giác choáng váng đầu hoa mắt.
Người phục vụ mới vừa giới thiệu về bức tranh này tiếp tục nói:
“Bức tranh này mang theo dấu ấn tinh thần mãnh liệt, sẽ để cho mỗi một người nhìn thấy bị ảnh hưởng về tâm linh, xuất hiện hỗn loạn và choáng váng đầu trên mức độ khác nhau, nếu như nhìn chăm chú vào nó trong thời gian dài, thậm chí khả năng xuất hiện một vài tật bệnh về tinh thần.”
“Nhìn xem từ bức thư và nhật ký do chủ nhân bức tranh để lại, bức tranh này rất có thể ẩn chứa một loại chân thật nào đó, chỉ về phía chân thật của bản chất thế giới và đầu nguồn thần bí học.”
“Trong này cũng khả năng ẩn giấu nguyên nhân thực sự cái chết kỳ quái của hắn.”
“Nếu như có ai muốn tham gia nghiên cứu, giá có thể thương lượng.”
Vật như vậy còn định bán lấy tiền? Tặng không ta đều không cần! Lumian oán thầm một câu, thu hồi ánh mắt.
Những sự vật cất giấu chân thực, bản chất, đầu nguồn kia, hắn không muốn đụng vào bất cứ cái nào, dựa theo cách nói của Aurora chính là, không nên nhìn thì đừng nhìn, không nên nghiên cứu thì đừng nghiên cứu.
Lumian chỉ cảm thấy hứng thú với đặc tính phi phàm, công thức ma dược, vật phẩm thần kỳ, vũ khí phi phàm hoặc là tri thức thần bí học có giá trị sử dụng chân thật.
Rất hiển nhiên, phần lớn người tham gia tụ hội cũng không muốn tiêu tốn tiền bạc để mua một bức tranh điềm xấu không biết cất giấu bí mật gì, cuối cùng, người phục vụ của K tiên sinh thu nó lại, một lần nữa phủ mảnh vải màu đen lên.
Sau đó, tụ hội tiến vào giai đoạn giao lưu tự do, mọi người tùy tiện nói chuyện phiếm về vài lời đồn đại và truyền thuyết, nhưng đều hết sức che giấu không lộ ra tin tức có dính dáng đến thân phận chân thật của mình.
Mười giờ mười lăm phút, K tiên sinh tuyên bố tụ hội lần này kết thúc ở đây, mọi người rời đi từng nhóm.
Lúc ra cửa, Lumian cảm nhận rõ ràng người triệu tập kia đang đánh giá mình, mang theo ý tứ xem xét kỹ nào đó.
“Hắn có thể phái người theo dõi ta, điều tra ta không?” Lumian đột nhiên sinh ra ý nghĩ như thế.
Đối với chuyện này, hắn không chỉ không thèm để ý đến, thậm chí còn hơi chờ mong.
Hiện giờ hắn trừ bỏ ngẫu nhiên triệu hồi người đưa tin ra, không có khác thường nào khác, thừa nhận được bất cứ điều tra gì!
Chỉ cần khống chế bản thân không liên lạc với quý cô pháp sư, Lumian tin tưởng rất nhanh K tiên sinh sẽ có thể nhận được một phần báo cáo gần như chân thực:
Shire thật sự là một người phi phàm hoang dại, thiếu thốn rất nhiều thường thức cần thiết, hắn nghi ngờ đến từ thôn Cordu, đang truy tìm tung tích của đám người Guillaume Bene, bản thân cũng bị truy nã.
Như vậy, Lumian lại bày ra năng lực và thái độ cực đoan của mình, không bao lâu có lẽ sẽ nhận được lời mời của K tiên sinh, trở thành thuộc hạ của hắn, trở thành một thành viên của tổ chức sau lưng hắn.
Có đôi khi, lơ đãng để lộ ra nhược điểm và tình huống chân thật của bản thân là thủ đoạn hữu hiệu để lấy tín nhiệm của người khác.
Cứ như vậy, Lumian và Aoste tìm một nơi ẩn nấp hẻo lánh ở trong tòa nhà số 19 phố Scheer kia tháo ngụy trang, đi thẳng về khu chợ người thành thật.