Những nụ hoa màu sắc tươi đẹp và mụn cây màu nâu xanh kia mở ra khép lại không ngừng theo lời nói của Suzanne Matisse, chảy xuống dịch lỏng sền sệt tản ra mùi tanh nhàn nhạt.
Một màn vặn vẹo ghê tởm này khiến cho Charlie giống như rơi vào trong ác mộng, toàn thân đều ngây ngốc ở đó, chỉ còn lại run rẩy theo bản năng.
Trong mắt Suzanne Matisse hàm chứa thâm tình nói ra:
“Ngươi quên vui vẻ ở trong mơ của chúng ta sao?”
“Charlie, ta là vợ của ngươi.”
Charlie như mới bừng tỉnh từ trong mơ, gần kề sụp đổ kêu lớn:
“Không có! Không có!”
Có phải ngươi bị ngốc không vậy? Nói cho có lệ đôi câu, trấn an cảm xúc của Suzanne đã! Lumian chỉ hận động tác của mình không đủ nhanh, không thể bịt miệng Charlie.
Vẻ mặt Suzanne lập tức lạnh lẽo:
“Vậy ngươi vĩnh viễn ở cùng một chỗ với ta đi.”
Theo câu nói này phun ra, sợ hãi trong mắt Charlie biến mất.
Trên mặt hắn hiện ra vẻ si mê yêu thương, kích động định đi về phía sinh vật quái dị kia.
Còn Suzanne Matisse, phần dưới bụng đã có một nụ hoa ướt đẫm mở ra, nở đến mức lớn lạ thường, hơn nữa không giống như những nụ hoa và mụn cây khác thong thả khép lại.
Nó giống như đang chờ Charlie đến.
Cùng lúc đó, Suzanne nhìn Lumian, căm hận lạ thường nói:
“Đều là lỗi của ngươi, là ngươi xui khiến Charlie phản bội ta!”
“Ngươi cũng không soi gương thử xem, nhìn xem dáng vẻ của ngươi hiện giờ khủng bố cỡ nào đáng ghê tởm cỡ nào, nếu như đổi thành Charlie, ngay từ đầu ta đã đạp ngươi ra khỏi giấc mơ của ta!” Trực giác của Lumian nói cho hắn biết hiện giờ cầu xin tha thứ hẳn là không có tác dụng gì, cho nên hắn lựa chọn mắng lại, dùng năng lực khiêu khích chọc giận đối phương, nhìn xem có thể khiến cho Suzanne chủ động để lộ ra nhược điểm không.
Sinh vật quái dị này chỉ đứng ở đây thôi đã khiến cho Lumian vừa phấn khởi lại sợ hãi, vừa khát vọng lại chống lại, giống như rơi vào vòng xoáy do các loại dục vọng bện ra, sinh ra cảm giác vô lực khó có thể chống đỡ.
Như vậy chứng minh thực lực của đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều!
Lumian vừa mắng vừa suy nghĩ xoay chuyển thật nhanh, tìm kiếm biện pháp để kéo dài một khoảng thời gian.
Hắn tin tưởng không bao lâu nữa người phi phàm chính phủ sẽ đến!
“Quái vật này rốt cuộc là thứ đồ chơi gì?”
“Vì sao nàng lại cho mình là vợ của Charlie!”
“Vợ…”
Lumian lập tức có linh cảm, còn Suzanne Matisse bị lời hắn nói chọc giận, rít gào lên một tiếng.
Theo tiếng rít gào này, những dây leo và nhánh cây kia điên cuồng duỗi về phía Lumian, theo tiếng rít gào này, cảm xúc sợ hãi cất giấu nơi đáy lòng Lumian đột ngột bị phóng đại đến mức độ nào đó, toàn thân sợ hãi đến gần như choáng váng ngất đi.
Hai chân của hắn dần trở nên vô lực, thân thể của hắn xuất hiện run rẩy rõ ràng.
Dựa vào một luồng sức mạnh, Lumian miễn cưỡng duỗi tay phải ra, túm lấy Charlie đang định chạy về phía quái vật.
Tay trái của hắn cầm lấy thủy ngân sa đọa, chĩa thanh đoản đao tà dị này lên trên cổ họng Charlie.
Biến hóa như vậy khiến Suzanne Matisse hơi ngỡ ngàng, phẫn nộ hỏi:
“Ngươi định làm gì?”
Lumian hung tợn cười nói:
“Quên nói cho ngươi, thanh vũ khí phi phàm của ta tên là lưỡi đao nguyền rủa.”
“Nếu như ai bị nó cắt ra, chảy máu tươi xuống, cả nhà đều sẽ chết vì nguyền rủa, bao gồm cả vợ của hắn.”
“Mà ngươi, là vợ của Charlie!”
Căn cứ vào cảnh ngộ kẻ điên ở tầng trên kia gặp phải, Lumian hoài nghi quỷ hồn Montsouris giết chết không chỉ có trực hệ, còn bao gồm cả chồng hoặc vợ.
Mặc dù hắn không rõ ràng trên thần bí học xác định hai người là vợ chồng như thế nào, nhưng nếu như Suzanne Matisse nói nó là vợ của Charlie, như vậy được tính!
Đương nhiên, Lumian rất rõ ràng, cho dù mình thật sự trao đổi vận mệnh gặp phải quỷ hồn Montsouris bên trong thủy ngân sa đọa cho Charlie, cũng phải cần đến một khoảng thời gian mới có thể phát động công kích với Suzanne Matisse là ‘vợ’ của Charlie, căn bản không thay đổi được cục diện trước mắt.
Hắn đánh cược là Suzanne Matisse không biết điểm ấy, đánh cược là Suzanne Matisse có thể nhận ra nguy hiểm ẩn giấu bên trong thủy ngân sa đọa.
Đây là lừa gạt!
Vẻ mặt của Suzanne Matisse với rất nhiều nụ hoa và mụn cây mọc trên thân cứng đờ lại, dây leo và nhánh cây đang điên cuồng duỗi về phía Lumian cũng dừng lại giữa không trung.
Đôi mắt màu xanh biếc của nàng theo đó tràn đầy ra cảm giác nguy hiểm.
Cảnh tượng nhìn thấy trong mắt Lumian đột nhiên có biến hóa, hắn nhìn thấy linh mục giáo xứ Guillaume Bene có mũi ưng khoác áo bào trắng viền vàng.
Thù hận hắn kiềm chế dưới đáy lòng dâng trào lên giống như núi lửa bộc phát.
Lumian buông Charlie ra, đi về phía Guillaume Bene đã bị hắn tập trung vào.
Nhưng trước mặt hắn chỉ có Suzanne Matisse.
Lúc này, Charlie với vẻ mặt tràn đầy si mê và yêu say đắm nhìn thấy Lumian đang cầm đoản đao đi về phía ‘vợ’ của mình, vội vàng chìa tay túm lấy kẻ xấu này, la lớn: