Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 330 - Chương 330 - Bức Tranh (3)

Chương 330 - Bức tranh (3)
Chương 330 - Bức tranh (3)

Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!

Lumian bị tiếng đập cửa kịch liệt đánh thức.

Ai vậy? Hắn nhíu mày, trở tay nắm chặt thủy ngân sa đọa, đi đến bên cửa, cẩn thận từng li từng tí mở cánh cửa gỗ kia ra.

Ngoài cửa là Charlie.

Hắn vẫn mặc áo sơ mi bằng vải lanh, quần đen dài và giày da không dây cột, lúc này vẻ mặt trắng bệch, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.

Sau khi nhìn thấy Lumian, hắn như tìm được tâm phúc, gần như sắp không khống chế nổi sợ hãi nói ra:

“Ta lại mơ thấy người phụ nữ kia!”

Trong hành lang u ám chỉ có ánh trăng đỏ ửng chiếu rọi, giọng Charlie vang vọng quanh quẩn, khiến da đầu người ta run lên.

Lại mơ thấy Suzanna Matisse? Đầu tiên Lumian giật mình, chợt dâng lên cảm xúc phẫn nộ:

Ngươi cmn bị điên hả? Nếu như lại mơ giấc mơ kia, vậy thì đi đến nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng gần nhất tìm giáo sĩ! Ta không phải là ba của ngươi, làm mộng xuân còn đi báo cho ta!

Liếc nhìn Charlie với khuôn mặt tràn ngập bối rối và sợ hãi, Lumian kiềm chế giận dữ nơi đáy lòng, trầm giọng nói:

“Đừng quá khẩn trương, đây là chuyện trong dự đoán, việc ngươi cần làm bây giờ là trở về ngủ, chờ bình minh lên thì đến nhà thờ gần nhất tìm xin giúp đỡ.”

Charlie tỏ vẻ sắp khóc:

“Nhưng mà, nhưng mà, nàng ở trong mơ nói, nếu như ta dám tìm người của giáo hội giúp đỡ, nàng sẽ giết ta trên đường đến nhà thờ!”

“Các ngươi có trao đổi ở trong mơ?” Lumian cảm thấy ngạc nhiên.

Charlie hoảng loạn gật đầu:

“Đúng, từ trước đến nay trong mơ nàng không nói chuyện, chỉ rất nhiệt tình rất dịu dàng thỏa mãn ta, nhưng lần này, nàng cảnh cáo ta, nàng cảnh cáo ta!”

Như vậy nói lên Suzanne Matisse còn chưa hoàn toàn biến thành sinh vật quái dị, còn có trí khôn nhất định? Suy nghĩ của Lumian xoay chuyển, lại hơi bi ai thay Charlie.

Nếu như Charlie không nhận được trợ giúp của người phi phàm chính phủ, vậy có tỷ lệ lớn giống như ba người phụ nữ ở trấn nhỏ Ernest kia, ngày qua ngày phóng túng trong mơ, thẳng đến suy yếu đột tử.

Chờ một chút, người phi phàm chính phủ chỉ xử lý vấn đề Charlie có khả năng gặp phải sau đó đơn giản như vậy sao? Bọn họ không nghĩ đến khả năng Charlie bị Suzanne Matisse trực tiếp giết chết sao?

Lumian lập tức nhớ đến Ryan, Leah cùng Valentine.

Bất cứ người nào trong bọn họ, khi đối mặt với khác thường tương tự đều sẽ không nhẹ nhàng bâng quơ tuyên bố kết án như thế, nói cho người bị hại sau khi lại gặp phải vấn đề thì nhanh chóng đi đến nhà thờ xin giúp đỡ.

Liên tưởng đến đồ điên tầng trên sau khi gặp phải quỷ hồn Montsouris, được giáo sĩ của giáo hội đến trong nhà, bảo vệ một khoảng thời gian rất dài, Lumian dần dần có hoài nghi nào đó:

Người phi phàm chính phủ phụ trách vụ án của Charlie cố tình coi khinh khác thường do Suzanne Matisse mang đến, mặc cho Charlie trở về khách sạn, nói cho hắn biết sự việc về cơ bản đã được giải quyết, sau đó lại có vấn đề gì thì đi đến nhà thờ tìm kiếm giúp đỡ, dùng nó để khiến Suzanne Matisse mất cảnh giác, dẫn dụ nàng hiện thân lần nữa!

Nghĩ đến đây, Lumian liếc nhìn Charlie, trầm ổn mở miệng:

“Nếu như ngươi tin tưởng ta, hiện giờ trở về phòng mình, nằm trên giường, nhắm mắt lại, ngủ đến hừng sáng.”

“Yên tâm, mọi việc sẽ được giải quyết.”

Lumian ngoài mặt trầm ổn, nhưng trong lòng thì đang tức giận mắng:

Khốn kiếp, tranh thủ thời gian trở lên tầng 5! Tính toán thời gian, hẳn là người phi phàm chính phủ giám sát gần đây cũng phát hiện ra khác thường, sắp áp dụng hành động, hiện giờ ngươi đứng ở chỗ ta làm gì? Thông báo cho bọn họ đến bắt ta sao?

“Ta, ta…” Charlie tỏ vẻ do dự và sợ hãi.

Nếu như ta không hề làm gì, vấn đề thật sự sẽ được giải quyết sao?

Lumian lặng yên thở hắt ra, nặn nụ cười nói:

“Có phải ngươi bị ngốc rồi không? Suzanne Matisse chỉ cảnh cáo ngươi không được đi tìm người của giáo hội giúp đỡ, chưa nói ta không được, ta có thể giúp ngươi đi đến nhà thờ gần nhất!”

Bây giờ Lumian có thể dỗ thì dỗ, có thể lừa thì lừa, chỉ cầu đưa Charlie ra khỏi tầng 2.

Charlie bừng tỉnh hiểu ra, kích động lạ thường nói:

“Cảm ơn, cảm ơn!”

Hắn vừa dứt lời, Lumian đột nhiên ngửi thấy mùi cỏ cây thơm ngát, thơm ngát nhuộm mùi hương quái dị.

Một giây sau, hắn nhìn thấy trên tường, trên trần nhà, trên sàn nhà lan tràn từng dây leo và nhánh cây hoặc xanh đậm hoặc màu nâu, bọn chúng khóa chặt cửa sổ, khóa chặt cửa những phòng khác.

Ở chỗ đầu cầu thang, một giọng nữ giống như thì thào bên tai vang lên:

“Charlie, ngươi thật sự muốn phản bội ta sao?”

Charlie kinh ngạc nghiêng người đồng tử phóng đại kịch liệt.

Hắn nhìn thấy cô gái triền miên với mình ở trong mơ, mái tóc dài màu xanh biếc của nàng từ sau đầu buông xõa xuống dưới, rơi xuống ngoài sàn nhà, kéo dài đến vách tường xung quanh và trên chỗ trần nhà, nối liền với dây leo và nhánh cây.

Không có mái tóc dài màu xanh biếc bao bọc, thân thể của Suzanne Matisse hoàn toàn để lộ ra, phần lớn trần trụi, hiện ra đường cong phái nữ duyên dáng, một phần nhỏ thì mọc ra nụ hoa hoặc thứ giống như mụn cây, hoặc đỏ hoặc trắng, hoặc xanh hoặc nâu.

Bình Luận (0)
Comment