“Băng đảng Stinger biết là ngươi giết chết Margot rồi?”
Quả nhiên… Lumian không hề ngoài ý muốn K tiên sinh nắm giữ một phần tin tức về mình.
Khi hắn tham gia tụ hội đã cố tình dùng băng vải che kín mặt, khôi phục trạng thái khi đánh giết Margot, chính là vì để cho K tiên sinh biết chuyện kia, từ đó hiện ra giá trị bản thân có được và tính cách tương đối xúc động cực đoan.
Như vậy có thể lấy được tín nhiệm của K tiên sinh.
Lumian lắc đầu:
“Là vấn đề khác…”
Hắn lập tức nói từ đầu đến cuối một lần mấy chuyện như mình biết Charlie như thế nào, giúp hắn thoát khỏi cảnh khốn khó sau đó lại bị Suzanne Matisse oán hận, gần như bị sinh vật quái dị kia giết chết như thế nào, may mắn người phi phàm chính phủ kịp thời đuổi tới, không nói dối một câu, chỉ chưa đề cập đến quá nhiều chi tiết.
Cái này chứng thực với tin tức hắn muốn mua ở trên tụ hội.
“Ngươi muốn tìm kiếm phù hộ?” K tiên sinh yên tĩnh nghe xong, trầm thấp hỏi.
Phù hộ? Có phải ngươi đã quá đề cao bản thân rồi không? Từ ngữ chuẩn xác hơn hẳn là bảo hộ! Lumian không tiếng động lẩm bẩm vài câu, trịnh trọng gật đầu nói:
“Đúng thế.”
Giọng K tiên sinh khàn khàn nói ra:
“Nó hẳn là một sinh vật dạng hồn, rất giống ác linh, dưới tình huống bình thường, chỉ cần ngươi chuyển ra khỏi khu chợ là nó không thể ảnh hưởng đến ngươi được nữa, nhưng người phi phàm chính phủ rõ ràng đã để mắt đến chuyện này, nếu như bây giờ ngươi dọn đi, rất có thể bị hoài nghi. Hơn nữa, nếu như Suzanne Matisse đã nhớ ngươi, thậm chí đánh dấu ngươi, như vậy cho dù ngươi đi đến đâu đều có thể bị tập kích, khả năng rất lớn là có thể vượt trên hạn chế về khoảng cách, không cần nó chân chính rời khỏi lãnh địa.”
Khó trách hai quý cô kia đều không đề nghị ta dọn đi… Lumian như có đăm chiêu gật đầu:
“Vậy bây giờ ta nên làm như thế nào?”
K tiên sinh chậm rãi nói ra:
“Ta có thể cung cấp bảo hộ nhất định, nhưng ngươi cần phải làm một việc cho ta.”
“Việc gì?” Lumian rất khẩn cấp hỏi.
K tiên sinh đan hai tay trước người nói:
“Gia nhập bất cứ một băng đảng xã hội đen nào của khu chợ, trở thành một trùm.”
Tổ chức sau lưng K tiên sinh muốn gián tiếp khống chế khu chợ? Lumian không hề do dự đáp:
“Không thành vấn đề!”
K tiên sinh thong thả gật đầu, dùng tay phải cầm lấy ngón trỏ tay trái.
Ngay sau đó, hắn dùng sức bẻ, đột ngột bẻ ngón tay kia xuống, lộ ra vết thương đẫm máu và xương cốt trắng hếu.
Lumian chỉ nhìn thôi đã có cảm giác rất đau.
Điều khiến cho người ta ngạc nhiên là vết thương và ngón tay kia của K tiên sinh đều không chảy ra máu, bọn chúng chỉ quanh quẩn bên rìa, vặn vẹo lên, rụt lại bên trong, dần khép lại.
“Mang nó theo, vào thời điểm then chốt có thể giúp đỡ ngươi.” K tiên sinh ném ngón tay đứt về phía Lumian.
Chỗ vết thương bên bàn tay trái bị thiếu ngón tay của hắn, máu thịt đang nhúc nhích kịch liệt, giống như muốn mọc ra một ngón mới.
Lumian chìa tay phải ra, chuẩn xác đón lấy ngón tay đứt kia.
Cảm nhận được trọng lượng và độ ấm còn chưa kịp biến mất ở trên ngón tay kia, trong lòng hắn vừa kinh ngạc lại khiếp sợ.
Trước đó hắn đã dự đoán K tiên sinh có thể sẽ cung cấp bảo hộ như thế nào, nhưng hoàn toàn không ngờ đối phương lại trực tiếp bẻ gãy một ngón tay, ném cho mình, nói vào thời khắc mấu chốt có thể cung cấp giúp đỡ!
Như vậy cũng quá vô lý?
Trước không nói đến một ngón tay đứt có thể phát huy ra tác dụng gì, K tiên sinh không sợ ta lợi dụng máu thịt của hắn làm chút chuyện gì sao?
Máu thịt của bản thân là thứ tương đối quan trọng trong thần bí học, một khi rơi vào trong tay người không có ý tốt, rất có thể sẽ mang đến hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Không có ai hy vọng tự dưng gặp phải nguyền rủa khủng bố cả!
Cân nhắc đến K tiên sinh có thực lực mạnh mẽ, không phải hạng thất học trên thần bí học, thậm chí có thể là công chứng viên, Lumian hoài nghi hắn có biện pháp lẩn tránh đủ loại ảnh hưởng mang đến do máu thịt rời khỏi thân thể, cho nên mới dám bẻ gãy ngón tay, giao cho người khác.
Hơn nữa ngón tay đứt này rõ ràng có chỗ thần kỳ.
Cũng không biết dùng thủy ngân sa đọa cho ngón tay một đao, chảy ra máu tươi, có thể trao đổi vận mệnh gặp phải quỷ hồn Montsouris cho K tiên sinh không… Là đại vương đùa dai của thôn Cordu, Lumian luôn sẽ có một vài tư tưởng kỳ diệu.
Hắn nhịn xúc động, thu hồi ánh mắt khỏi ngón tay đứt, một lần nữa nhìn K tiên sinh.
Lúc này, K tiên sinh đã mọc ra một ngón tay mới hơi ướt át, làn da rất non, màu sắc khá trắng.
“Cảm ơn.” Lumian trầm thấp mở miệng, bỏ ngón tay đứt vào trong túi áo đồng phục công nhân màu lam xám.
K tiên sinh nhẹ nhàng gật đầu nói:
“Ngươi có thể rời đi, đừng quên ước định của chúng ta.”