Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 340 - Chương 340 - Phí Dịch Vụ

Chương 340 - Phí dịch vụ
Chương 340 - Phí dịch vụ

“Còn có một việc.” Lumian lấy vòng cổ kim cương kia ra: “Ngươi có thể nhìn xem giúp ta nó là thật hay giả không? Ta cần dùng nó để đổi một khoản tiền.”

Hắn đã thiếu nhân tình của K tiên sinh căn bản không quan tâm thiếu thêm một chút nữa.

Không trả nổi thì làm thế nào? Không trả nổi thì bán thân cho tổ chức đằng sau K tiên sinh kia!

Đây chính là mục đích của Lumian.

K tiên sinh kêu người phục vụ đã dẫn Lumian xuống dưới mặt đất cầm vòng cổ kim cương kia tới, lật nhìn trong tay.

Trong loáng thoáng, Lumian giống như nhìn thấy trong cái bóng mũ trùm đầu của K tiên sinh chảy ra một chút tia sáng màu vàng óng.

Qua vài giây, K tiên sinh thả vòng cổ kim cương vào trong tay người phục vụ:

“Đồ giả, chế tác coi như tinh xảo, có thể đáng giá 50 pelkin.”

“Được.” Lumian không hề che giấu bất đắc dĩ của bản thân, ngược lại nói: “Còn có, ta cần một phần giấy tờ tùy thân.”

Một nguyên nhân quan trọng của việc hắn vẫn luôn ở lại khách sạn Golden Rooster chính là ở chỗ đó không cần giấy tờ tùy thân.

Nhận được câu trả lời chắc chắn của K tiên sinh, rời khỏi số 19 phố Scheer, trên đường ngồi xe ngựa công cộng trở về khu chợ người thành thật, Lumian khi thì nghĩ xem làm thế nào để không khiến người khác hoài nghi gia nhập băng đảng xã hội đen nào đó, khi thì suy đoán ngón tay đứt kia có thể phát huy ra tác dụng gì, lúc lại ngẫm xem có biện pháp nào để cho những hiệu cầm đồ kia bỏ ra nhiều tiền hơn cho vòng cổ kim cương giả này, ít nhất là 30 pelkin…

Trong đủ loại suy nghĩ hiện lên, Lumian dần dần có một ý tưởng.

Cùng lúc đó, hắn dự định buổi chiều đi đến khu chợ người thành thật và khu vườn bách thảo trước tìm kiếm một căn phòng an toàn, loại phòng không cần giấy tờ tùy thân kia.

“Hiện giờ trên người ta còn có 850 pelkin 24 kepei, trừ bỏ 400 pelkin còn lại chưa trả cho kẻ buôn bán tin tức Anthony Roseau kia, còn lại 450 pelkin, thuê hai ba phòng an toàn chắc đủ…” Lumian nghiêm túc tính toán xem hiện giờ bản thân còn có bao nhiêu tài sản.

Hắn mím môi, cảm thấy cần phải đặt ngón tay đứt của K tiên sinh ở khách sạn Golden Rooster trước rồi mới đi tìm phòng cho thuê.

Trước ba giờ chiều hôm đó, Lumian chia ra tìm được phòng cho thuê không cần giấy tờ tùy thân ở phố áo khoác trắng khu chợ người thành thật và phố phiến đá khu vườn bách thảo.

Đương nhiên, tiền thuê cao hơn giá mặt bằng nhất định, phòng thứ nhất không hề tốt hơn phòng 207 của khách sạn Golden Rooster bao nhiêu, lại cần mỗi tuần 6 pelkin, phòng thứ hai thì tương đối giống với nhà trọ Aoste Truelle thuê, hàng xóm xung quanh đều là công nhân nhà máy phía nam, mỗi tuần 10 pelkin.

Lumian đều một lần nộp tiền thuê cho bốn tuần, nhưng không nhận được bất cứ ưu đãi gì.

Trở lại khách sạn Golden Rooster, hắn nhìn xem “Thẩm mỹ quý ông’ một phen, dùng đồ trang điểm làm mềm độ sắc sảo của bản thân, tăng thêm vài tạo khối, sửa rồi vẽ lông mày.

Bận rộn một trận, Lumian hoàn thành ngụy trang bước đầu, như vậy khiến cho hắn thoạt nhìn giống như một nam thanh niên bình thường hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi mang theo một chút khí chất nguy hiểm.

Chải vuốt mái tóc trong vàng mang đen, hắn đội mũ lưỡi trai màu lam đậm, cầm ngón tay đứt của K tiên sinh, đi thẳng đến trước sàn nhảy Brise trên đường lớn khu chợ.

Hắn không trực tiếp tiến vào như những vị khách khác, mà đứng ở giữa kiến trúc màu vàng đất và bức tượng hình cầu màu trắng do vô số đầu lâu tạo thành, nói với hai thành viên băng đảng xã hội đen canh cửa:

“Ta muốn gặp Nam tước Brinell.”

Không đợi hai tên thành viên băng đảng xã hội đen mắng lại, hắn đã bổ sung trước:

“Các ngươi nói cho Nam tước, là Shire lần trước đã gặp, có lẽ hắn sẽ thật vui vẻ gặp lại ta.”

Hai thành viên băng đảng xã hội đen ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng không dám chậm trễ công việc của Nam tước Brinell, phân ra một người tiến vào trong phòng khiêu vũ.

Không đến năm phút đồng hồ, tên thành viên kia đã đi ra, nói với Lumian:

“Nam tước kêu ngươi đi lên chỗ lần trước gặp mặt.”

Quán cà phê ở trên tầng hai? Lumian cười, đút hai tay vào túi, chậm rãi đi vào sàn nhảy Brise, men theo cầu thang đi lên trên, thấy được Nam tước Brinell cầm cái tẩu màu gụ.

Quý ông này mặc bộ vest màu đen được làm từ vải tuýt, trong tay cầm một mũ phớt bằng lụa cao nửa đầu, bàn tay trái đeo một chiếc nhẫn tỏa sáng lấp lóe, sau lưng có đến bốn tên băng đảng xã hội đen bảo vệ.

“Ngồi.”

Ánh mắt màu nâu của Nam tước Brinell quét qua, mỉm cười chỉ vào chỗ đối diện cái bàn.

Lumian thoải mái đi tới, ngồi xuống, liếc nhìn khuôn mặt với đường cong sâu sắc và mái tóc màu nâu hơi xoăn tự nhiên của Nam tước Brinell nói:

“Chào buổi chiều, chúng ta lại gặp mặt.”

Nam tước Brinell gõ phần đáy cái tẩu màu gụ, cười hỏi:

Bình Luận (0)
Comment