Sau khi nhận được cho phép của Lumian, bọn họ nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi phòng 408.
Toàn bộ quá trình Ethans đều tương đối mù mờ nhìn xem, chỉ nhớ kỹ câu nơi đây đã bị băng đảng Savoie tiếp quản.
Sau đó, nàng phát hiện Shire của băng đảng Savoie kia không hề chào hỏi mình, dặn dò mấy chuyện tương lai nên giao bao nhiêu tiền bao lâu giao một lần các thứ, thậm chí chưa hề liếc nhìn nàng, đã đi thẳng ra cửa.
Ethans theo bản năng há miệng, định hỏi gì đó, nhưng nghĩ đến băng đảng Stinger còn có thể ngóc đầu trở lại, nên trầm mặc xuống, nhìn theo bóng dáng của Lumian biến mất trong bóng tối ngoài cửa.
Lumian mới vừa trở lại tầng 2, đã trông thấy Charlie đang quanh quẩn ở ngoài cửa phòng mình.
“Hả, sẽ không phải lại mơ thấy đây chứ? Ngươi đột nhiên đến cửa phòng ta như vậy, ta rất khẩn trương có được không hả?” Lumian nửa đùa nửa thật trào phúng lên tiếng chào hỏi.
Hắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện Charlie không đi đến nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng mà lại chạy đến tìm mình.
Charlie liếc nhìn đầu cầu thang, hạ thấp giọng hỏi:
“Hình như tầng 4 có động tĩnh gì?”
“Lỗ tai còn coi như bình thường.” Lumian khen một câu: “Thật sự có động tĩnh, ta ném Wilson từ trên tầng xuống.”
“Hả?” Charlie lại mờ mịt.
Qua hai giây, hắn mới phản ứng lại:
“Wilson nào? Thằng cha của băng đảng Stinger, thằng cha tìm cô Ethans đòi tiền kia?”
“Đúng.” Lumian thản nhiên gật đầu.
Charlie đầu tiên tỏ vẻ hóa ra là vậy, sau đó ngạc nhiên bật thốt lên:
“Ngươi ném hắn từ trên tầng xuống?”
“Tầng mấy?”
“Tầng 4.” Lumian mỉm cười trả lời.
Miệng Charlie há hốc, quên ngậm lại.
“Không phải ngươi đang đùa đấy chứ?” Sau vài hơi thở, cuối cùng hắn tìm về được suy nghĩ, vô cùng gấp gáp hỏi.
Lumian chỉ về phía gian phòng đối diện:
“Nếu như ngươi không tin, có thể đi nhìn ngõ hẻm đằng sau kia, tên kia giống như con gián vậy, làm thế đều không ngã chết hắn.”
“…” Charlie lại một lần nữa dùng ánh mắt lần đầu tiên quen biết để quan sát Lumian, phát hiện người bạn thích đùa ác, gan lớn, có đầu óc lại còn có một mặt bản thân hoàn toàn không hiểu rõ.
Trong ánh mắt của hắn giống như không có pháp luật, trong xương của hắn lộ ra lạnh lùng, trong đầu hắn thiếu từ sợ hãi này, lại ném một người sống sờ sờ từ trên tầng 4 xuống, hơn nữa còn là trùm băng đảng Stinger!
Hắn không sợ chết sao?
Hắn không sợ băng đảng Stinger trả thù sao?
Việc này khiến Charlie hồi tưởng lại lúc trước khi Shire bị Suzanne Matisse uy hiếp, hành động hắn đã chĩa thanh đoản đao kia lên trên cổ họng mình.
Trước đó Charlie vẫn cảm thấy như vậy chủ yếu là vì áp chế, là một loại đe dọa, nhưng bây giờ hắn hoài nghi, nếu như Suzanne Matisse không đồng ý thỏa hiệp, Shire sẽ thật sự cho mình một đao.
Đương nhiên, thanh đao kia chắc chắn không phải lưỡi đao nguyền rủa gì cả.
Một giây sau, Charlie liếc nhìn hai phía, một lần nữa hạ thấp giọng nói:
“Ngươi, ngươi điên rồi sao? Băng đảng Stinger cũng không phải dễ trêu chọc như vậy!”
“Nếu không ngươi tranh thủ thời gian chuyển sang nơi khác, chuyển ra khỏi khu chợ hẳn là sẽ không sao.”
Hắn cảm thấy cho dù Shire điên cuồng cỡ nào coi thường pháp luật đến cỡ nào, thì vẫn là người từng chân chính giúp đỡ mình, nhất định phải nhắc nhở tình cảnh nguy hiểm hiện tại của hắn, phải nhanh chạy trốn.
Lumian cười:
“Băng đảng Savoie bọn ta cũng không phải dễ trêu.”
“A…” Charlie đột nhiên cảm thấy mọi chuyện khả năng không giống như những gì mình nghĩ.
Lumian mở cửa phòng 207 ra, vừa đi vừa vừa nói:
“Bắt đầu kể từ bây giờ, khách sạn Golden Rooster chính là địa bàn của băng đảng Savoie bọn ta, mấy tên của băng đảng Stinger này đến một người ta ném một người.”
Là băng đảng Savoie để cho Shire đối phó Wilson? Charlie bừng tỉnh hiểu ra, buông xuống một nửa tâm tình.
Nếu như băng đảng Savoie chủ động khiêu khích, vậy chắc chắn có biện pháp ứng đối với băng đảng Stinger đánh đến, không cần hắn người nghèo thất nghiệp này quan tâm.
Lumian đóng va li hành lý để mấy bộ quần áo thay giặt và bút ký phù thủy của Aurora lại, đẩy xuống dưới gầm giường, dùng drap trải giường che chắn sơ qua, sau đó đứng thẳng người lên, nói với Charlie;
“Nếu như có ai đến tìm ta, cứ nói ta đến sàn nhảy Brise.”
“Được, được.” Charlie đưa mắt nhìn Lumian biến mất ở đằng sau đầu cầu thang, đột nhiên nhớ tới một việc.
Về sau cô Ethans phải làm thế nào?
Là thuộc về băng đảng Savoie hay vẫn có khả năng chuộc lại bản thân?
…
Sàn nhảy Brise ở đường lớn khu chợ.
Lumian ngồi ở vị trí quầy bar, gõ mặt bàn nói:
“Một ly tình nhân, một phần khoai tây nghiền, một phần thịt bê phi lê với mỡ lợn, một phần xúc xích heo, một cái bánh sừng bò.”
Tình nhân là tiếng lóng thông dụng của các quán bar ở Intis, dùng để chỉ rượu rum ủ với siro mía sản xuất ra thêm đá thêm nước.
Không bao lâu, Lumian được uống rượu ngọt lành màu hổ phách, ăn thịt bê phi lê với mỡ lợn mùi hương nồng nàn mê người.