Lewis thu hồi tầm mắt lại nói:
“Ta đang định nói cho ngươi, đều tìm đủ.”
“Nhanh như vậy sao?” Lumian bị hiệu suất làm việc của băng đảng Savoie dọa sợ.
Không bằng các ngươi đi mở nhà máy, còn làm xã hội đen làm gì?
Lewis giải thích:
“Chuột Christo nuôi rất nhiều động vật, có thứ rất quý giá, có thứ tùy tiện cho bọn ta lấy đi, chỉ cần trả tiền ngang giá, con mắt thằn lằn và túi độc rắn đến như thế, tảng đá bên trong tổ ưng là hắn tặng.”
Chuột Christo phụ trách kinh doanh buôn lậu sau? Lumian như có điều suy nghĩ gật đầu.
Lewis tiếp tục nói:
“Ba món đồ kia, tối nay ta sẽ cho người đưa đến khách sạn Golden Rooster cho ngươi.”
“Bao nhiêu tiền?” Lumian dự định boa thêm cho Lewis một chút phí vất vả.
Lewis lắc đầu:
“Nam tước nói ngươi không cần bỏ tiền, ngươi tăng thực lực lên chính là băng đảng Savoie chúng ta tăng thực lực lên.”
Không cần Nam tóc Brinell đặc biệt giải thích, Lewis đều có thể nhìn ra hắn đang thu mua lòng người, dù sao là chuyện không đến 10 pelkin.
Dựa theo cách nói này của Nam tước, về sau ta mua vật liệu cần thiết để tăng lên kẻ phóng hỏa cũng có thể tìm hắn chi trả sao? Lumian oán thầm một câu.
Lewis nhấp một ngụm soda lựu, nhìn thấy một đám người đang đi vào từ chỗ cửa lớn sàn nhảy Brise.
Kẻ cầm đầu vô cùng cao lớn, chiều cao trên 1m9, mái tóc ngắn màu vàng nhạt mềm mại, ôm sát đầu, giống như một tầng vải nhung bọc ngoài.
Cái mũi của hắn hơi lớn, đôi mắt màu lam nhạt, khuôn mặt gồ ghề, làn da cực kỳ thô ráp, trên người mặc một bộ vest màu đen hơi căng chặt, đầu đội một chiếc mũ tròn rộng vành.
Vẻ mặt của Lewis dần trở nên nghiêm túc, buông ly nước ngọt trong tay xuống, nói với Lumian:
“Ta đi sang chỗ Nam tước.”
Lúc này, người đàn ông hơn ba mươi tuổi cao lớn to khỏe kia dẫn theo mấy tên tùy tùng nghi ngờ là tay chân xã hội đen, tiến vào đầu cầu thang, đi lên quán cà phê.
“Kẻ kia là?” Lumian không hề che giấu tò mò và nghi ngờ của bản thân.
Lewis đứng lên, thuận miệng giải thích:
“Người Khổng Lồ Simon trông coi vài sàn nhảy ở phố họa mi.”
“Hắn không phải là người của băng đảng Savoie chúng ta sao?” Lumian hỏi tới.
Lewis khẽ gật đầu:
“Nhưng mối quan hệ giữa hắn và Nam tước không tốt lắm, hắn vẫn luôn nói, nếu như Nam tước trông coi việc làm ăn cho vay nặng lãi, vậy nên giao sàn nhảy Brise ra.”
“Ta lên trên đây, không biết hắn đến đây làm cái gì.”
Lewis đi được hai bước, dùng đuôi khóe mắt liếc nhìn thấy Lumian vẫn ngồi yên ở chỗ quầy bar không nhúc nhích.
Hắn không nhịn được cảm thán trong lòng:
“Không hề biết nắm bắt cơ hội gì cả, lúc này không phải nên chủ động đi lên cùng với ta, đứng ở bên cạnh Nam tước sao? Nếu như Người Khổng Lồ Simon nói lời gì không dễ nghe, thì trừng hắn, cầm súng chĩa vào hắn, như vậy Nam tước mới có thể chậm rãi tín nhiệm ngươi.”
“Ừm, mặc dù đủ hung ác, đủ điên khùng, thực lực cũng rất mạnh, nhưng đến cùng vẫn là thằng nhãi nông thôn không hiểu cái gì cả.”
Đương nhiên, nếu như Lumian thật sự định lên tầng 2, đến quán cà phê ủng hộ cho Nam tước Brinell, Lewis cũng sẽ từ chối hắn, dù sao Nam tước và Người Khổng lồ Simon rất có thể sẽ trò chuyện về một số chuyện tương đối bí mật ở trong băng đảng Savoie, không thích hợp cho một người mới vừa gia nhập dự thính.
Lúc này thì Lumian lại đang nghĩ:
“Bên trong băng đảng Savoie cũng có không ít mâu thuẫn…
“Nếu như Nam tước Brinell và Người Khổng Lồ Simon bộc phát xung đột, chết mất một người, lão đại đằng sau màn kia cần tìm một người có đầy đủ thực lực để khống chế tình huống đến kế thừa vị trí của bọn họ, vậy chẳng phải ta sẽ có cơ hội sao? Đến lúc đó, chỉ cần thông qua thử thách là ta coi như hoàn thành nhiệm vụ của K tiên sinh.”
“Loại trừ mấy trùm kia, bên trong băng đảng Savoie người có thể một mình giết chết Margot có lẽ không có ai khác…”
“Hiện giờ vấn đề là làm thế nào để Nam tước Brinell và Người Khổng Lồ Simon sống mái với nhau lại không khiến cho người ta hoài nghi đến ta…”
Trong dòng suy nghĩ, Lumian gọi một ly rượu Absinthe.
Hắn còn chưa uống xong ly chất lỏng màu xanh biếc tràn ngập cảm giác mộng ảo kia đã trông thấy Người Khổng Lồ Simon dẫn theo thuộc hạ của mình bước xuống khỏi cầu thang, khuôn mặt căng thẳng vô cùng.
Thoạt nhìn tâm tình không quá vui vẻ… Lumian gật đầu, thu hồi tầm mắt.
Hắn không nóng lòng biến ý tưởng thành thực tiễn, bởi vì hiểu biết của hắn về băng đảng Savoie vẫn còn quá ít.
Lúc chạng vạng tối, Lumian mới quay trở về khách sạn Golden Rooster, bà Foires ngồi trước quầy lễ tân lập tức đứng lên, nói với hắn:
“Ông Eve đã đến, đang ở trong nhà ăn tầng 1 chờ ngươi, chỗ gần cửa sổ kia.”
Không tệ, đến thật nhanh… Lumian nhẹ nhàng gật đầu, đi vào nhà ăn nhỏ ở bên kia sảnh chính.
Ông Eve đã nghe người ta miêu tả về mái tóc kỳ lạ lại hợp mốt của Shire, vừa nhìn thấy hắn đi vào trong nhà ăn, lập tức mặt mang cười tươi rạng rỡ đứng lên: