Hắn chợt tìm về được một chút lý trí, mơ hồ nhớ lại trước đó mục đích làm như vậy.
Một giây sau, Lumian bị dục vọng đánh vào phần lớn lý trí nắm chặt lấy phần chuôi dao găm bạc nghi thức, thuận thế đâm nó vào thân thể mình.
Mũi nhọn màu trắng bạc lập tức xuyên thấu quần áo, chui vào làn da và máu thịt.
Cảm giác đau nhói lập tức chui vào trong óc Lumian, hỗ trợ hắn tìm về một phần lý trí từ trong dục vọng mãnh liệt, khôi phục tỉnh táo nhất định.
Hắn giả bộ như không hề có thay đổi gì, vẫn đè lên trên người Jenna, sờ cọ loạn xạ.
“Ngươi cmn rốt cuộc có làm được không vậy? Kể cả đồ biến thái đều không đối phó được!” Jenna cố gắng dùng chửi rủa để thức tỉnh giúp đỡ duy nhất này.
Người đàn ông kia thấy kẻ địch đã bị dục vọng khống chế, vội vàng nhặt lấy dao găm đặt trong quần áo, bổ nhào tới sau lưng Lumian, đâm vào áo trong của hắn.
Lúc này, hai tay Lumian trượt đi, chống trên mặt đất lạnh như băng hai bên thân thể Jenna.
Phần eo hắn dùng sức bắn ra, chân phải đột ngột hất ra đằng sau.
Chát!
Nó giống như một cái roi mềm duỗi thẳng quất thật mạnh vào giữa háng người đàn ông kia.
Trong tiếng gãy rắc, sắc mặt của người đàn ông lập tức trở nên tái nhợt, vẻ mặt cực kỳ vặn vẹo.
Keng, dao găm của hắn rơi xuống dưới đất.
Hắn ngã xuống theo, ôm chỗ bị thương, lăn qua lăn lại ở đó, khó có thể thoát ra khỏi từ trong đau đớn cực hạn.
Lumian không lãng phí cơ hội này, xoay người nhào tới, duỗi hai tay bóp chặt lấy thân thể của đối phương.
Cánh tay phải của hắn theo đó dời lên trên, túm lấy đầu người đàn ông kia dùng sức vặn.
Rắc rắc!
Người đàn ông kia nhìn thấy phần lưng của mình, cuối cùng không cần cảm thấy khổ não vì đau đớn giữa hai chân nữa.
Sau khi xác nhận hắn triệt để đã chết, Lumian thu hồi hai tay, rút dao găm bạc nghi thức ra, dùng băng vải màu trắng mang theo bên người để dễ dàng ngụy trang xử lý sơ qua vết thương.
Hắn căn bản không sợ bởi vì thế nên bị lây nhiễm, lấy thể chất của kẻ khiêu khích, cho dù thật sự bị lây nhiễm, hắn cũng có thể chống đỡ đến sáu giờ sáng ngày mai.
Mục đích hắn băng bó vết thương chủ yếu là không để cho máu lưu lại trong hang này.
Jenna nằm dưới đất miễn cưỡng chống thân thể lên, vừa vặn nhìn thấy Lumian thu hồi hai tay, người đàn ông kia phịch ngã xuống đất.
“Đã xử lý xong?” Đồng tử Jenna trợn to, vừa khiếp sợ lại ngạc nhiên thầm nghĩ, vì thế dục vọng bị khơi lên đều tiêu tán không ít.
Nàng không phải người không biết gì, có thể nhìn ra được thằng cha biến thái kia có thực lực và thần kỳ như thế nào, nhưng đối phương không chống đỡ nổi dù chỉ trong mười giây đã bị anh chàng nông dân tuấn tú kia xử lý!
Từ khi đôi bên va chạm cho đến khi thi thể ngã xuống đất, chỉ trong tám chín giây!
Chờ Lumian băng bó vết thương xong, cầm lấy áo khoác và áo sơ mi người đàn ông kia cởi ra đi về phía Jenna, nàng mới hồi phục tinh thần lại, vừa nghi ngờ lại hiếu kỳ hỏi:
“Vì sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”
Nàng theo thói quen bổ sung một câu đùa giỡn:
“Không phải vì ngươi yêu ta nên một mực theo dõi ta đó chứ?”
Lumian cười ha ha một tiếng ngồi xổm xuống, chắp hai tay Jenna ra sau lưng.
“Ngươi làm gì?” Jenna luống cuống.
Nàng cố gắng giãy giụa và chống lại, nhưng thân thể vẫn không có hơi sức, bị Lumian dùng áo sơ mi của người đàn ông kia dễ dàng trói tay lại.
Ngay sau đó, Lumian trùm áo jacket màu đậm lên trên đầu Jenna, bịt kín cặp mắt của nàng.
“Chó má, khốn nạn, biến thái, ngươi định làm gì?” Jenna vừa nóng vừa giận vừa hoảng hốt.
Lumian căn bản không để ý đến nàng, kéo phần còn lại của áo sơ mi, vò thành cục vải nhét vào trong tai và trong miệng Jenna.
“Ưm ưm ưm…” Jenna không nói ra lời.
Nàng cam chịu thầm nghĩ:
Được rồi, coi như bị chó cắn một phát, chỉ cần hắn không giết ta…
Nhưng tiếp theo nàng không cảm nhận được gì, Lumian đứng thẳng lên, rời khỏi chỗ nàng, đi về phía thi thể kia.
Sau khi lau sạch sẽ dao găm bạc nghi thức, làm thánh hóa, Lumian vòng một vòng trong cái hang không lớn này, tạo ra một bức tường linh tính.
Sau đó hắn nhảy lên điệu múa triệu hồi.
Hắn dự định dùng thông linh!
Mặc dù hiệu quả tương ứng chắc chắn kém hơn thuật thông linh bình thường, dù sao mục đích của điệu múa triệu hồi không phải là vì thông linh, nhưng có luôn mạnh hơn không có.
Linh tính của hắn và một loại sức mạnh tự nhiên nào đó kết hợp với nhau, tản mát ra bốn phía, nhưng bị bức tường linh tính ngăn cản ở trong hang.
Cứ như vậy, sẽ không có sinh vật quái dị khác bị dẫn đến đây.
Trong điệu múa khi thì điên cuồng khi lại vặn vẹo, Lumian nhìn thấy linh hồn của người đàn ông kia.
Hắn lập tức rút dao găm bạc nghi thức ra, đâm ra một giọt máu tươi, dùng phương thức mệnh lệnh để cho đối phương nhập lên trên người mình.