Rất nhanh, một cảnh tượng hiện lên ở trong gương:
Elken mặc áo khoác màu lam đang đứng ở bên cạnh phòng bếp, trao đổi chuyện gì đó với đầu bếp bên trong.
“Ta đã nói là không có vấn đề mà.” Chuột Christo cười ha ha nói.
Hắn lập tức chỉ về phía nhà kho:
“Ta còn có chút việc phải xử lý, các ngươi có thể tự mình đi dạo một vòng, cũng có thể đến trong nhà ăn chờ ta.”
Sau khi đưa mắt nhìn theo thủ lĩnh buôn lậu có vóc dáng thấp bé này đi vào trong nhà kho, Lumian nghiêng người nhìn sang phía Franck:
“Xem ra Elken chân chính đã chết.”
Cho nên, kết quả xem bói toán mới có thể chỉ vào hắn vốn thuộc về thế giới trong gương.
“Ngươi vẫn cảm thấy đám người Elken có vấn đề sao?” Franck nhíu mày.
“Không phải vậy thì sao?” Lumian nở nụ cười: “Che khuất ánh mắt của mình, bịt kín lỗ tai của mình, là có thể giả bộ như không nhìn thấy cái gì, không nghe thấy cái gì, không phát hiện ra chuyện gì sao?”
Franck suy nghĩ một chút nói:
“Khả năng bởi vì ta dùng chính là tấm gương để bói toán, sẽ càng thêm dễ dàng chỉ về phía người trong gương, ta đổi một phương pháp khác để thử lại lần nữa.”
Nàng nhìn quanh khu vực nhà kho một vòng, nhặt một cây gậy gỗ không dài lên, dựng đứng nó ở trước người, ấn lên trên đỉnh.
Sau câu xem bói tương tự mới vừa rồi kia, cây gậy gỗ kia đổ xuống, chỉ vào tòa nhà hai tầng màu xám trắng dùng làm phòng bếp và phòng ăn kia.
Elken đang ở chỗ này.
Franck trầm mặc một trận nói:
“Ta thử nhìn xem cái gương kia có thể phát huy tác dụng gì hay không.”
Gương nàng nhắc đến là tấm gương bạc kiểu dáng cổ điển nối liền với thế giới đặc thù kia, hy vọng có thể mượn nhờ nó để kéo toàn bộ những quái vật từ trong gương đi ra trở về.
Lumian tương đối chờ mong đi theo Franck vào trong phòng ăn.
Đầu tiên bọn họ nhìn thấy một cô gái mặc váy dài màu xanh nâu, nàng chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, dắt theo hai đứa bé một trai một gái, ôm nhau với Elken đi từ trong phòng bếp ra, cao hứng chảy nước mắt.
“Cuối cùng ngươi đã về!”
“Ba!”
“Ba chơi với con!”
Trong từng tiếng kêu lên, Elken cũng mặt mũi tràn đầy ý mừng, khóe mắt chân mày đều viết đầy hạnh phúc.
“…” Franck dừng bước chân lại, nhìn cảnh tượng một nhà đoàn tụ kia, hồi lâu không nói gì.
Cuối cùng, nàng thở dài nói:
“Chờ thêm một chút đã.”
Lumian nở nụ cười:
“Có phải không đành lòng không vậy?”
Franck haizz một tiếng:
“Elken chân chính rất có thể đã chết, kẻ này tốt xấu gì là cái bóng của hắn.”
“Nếu như hiện giờ ta thử nghiệm, vạch trần bộ mặt thật của hắn, giết hắn hoặc chạy trở về trong gương, vợ của hắn và con của hắn không chỉ sẽ không cảm kích ta, sẽ còn căm ghét ta, thù hận ta.”
“Đúng là vậy, không sai.” Lumian cười một tiếng: “Dù sao về sau xảy ra chuyện gì, có chết người hay không đều không liên quan gì với chúng ta, chính bản thân chúng ta cẩn thận một chút là được, vì sao cần phải ra mặt làm người xấu chứ? Lại sẽ không có ai cảm kích ngươi. Ừm, trong khoảng thời gian này trốn tránh mấy người Chuột này một chút, không nhìn thấy chẳng khác nào không xảy ra.”
Franck càng thêm xoắn xuýt.
Nàng không biết sau khi cái bóng ở trong gương thay thế người trong hiện thực sẽ làm ra chuyện gì.
Lỡ như vốn là người lương thiện biến thành kẻ tàn nhẫn, vốn yêu thích biến thành thù hận thì sao đây?
“Những lời này của ngươi hơi lạnh lùng…” Franck không thể làm ra quyết định chỉ có thể nhìn về phía Lumian, cảm thán một câu.
Nàng bắt đầu cảm thấy đánh giá của Jenna dành cho Shire cũng có tính chính xác nhất định.
“Quý cô à, ta đây chẳng phải đang nói theo ý tứ của ngươi, giúp ngươi thuyết phục chính mình sao?” Lumian vừa bực mình lại buồn cười.
Franck ngượng ngùng cười một tiếng:
“Ngươi sẽ xử lý tình huống hiện giờ như thế nào?”
Lumian liếc nhìn Elken đang kể cho vợ con mình nghe cảnh ngộ quỷ dị mình gặp phải, giống như đang nói chuyện của người khác:
“Tìm người viết thư, chọc chuyện này đến tổng cục cảnh sát hoặc nhà thờ nào đó.”
“Trong thư chỉ viết là Elken em trai của Chuột Christo mang theo một nhóm người, ở trong lòng đất đã tiến vào một không gian quỷ dị, mất tích ròng rã hơn nửa ngày, đợi đến khi bọn họ đi ra, trở về trên mặt đất, tay thuận đã xảy ra thay đổi.”
“Người phi phàm chính phủ đã từng xử lý rất nhiều chuyện dị thường, sẽ không quá lạ lẫm với dưới lòng đất kia, hẳn là có thể đoán được mấy người Elken đã xảy ra vấn đề gì.”
“Về phần bọn họ sẽ xử lý như thế nào, là chuyện của bọn họ, không cần chúng ta quan tâm, nếu như bọn họ không động đến mấy người Elken, như vậy nói lên người trong gương không hề có uy hiếp gì cả, có thể thay thế nguyên chủ đã chết, nếu như bọn họ xử lý những quái vật kia, cũng không phải chúng ta đến đối mặt với đau khổ và thù hận, càng không cần chúng ta bỏ ra tiền trợ cấp.”