Lumian lại một lần nữa lẩm bẩm từ đáy lòng:
“Sẽ không phải thật sự là đáp án nhận được từ thuật tiên đoán không đủ chính xác đấy chứ? Dù sao nghi thức ma pháp kia khẩn cầu về phía bản thân ta, hiệu quả không tốt có thể hiểu được.”
“Ừm, đây là một khả năng.”
“Nhưng mà nếu như, nếu như thuật tiên đoán là chính xác thì sao?”
Suy nghĩ của Lumian vừa chuyển, giật mình sợ hãi.
Hắn đột nhiên nghiêng đầu, nhìn về phía cửa lớn của rạp hát Vieux Pigeonnier bị áp phích vòng vây quanh.
Nếu như thuật tiên đoán là chính xác, vậy đã nói lên trong khoảng thời gian từ mười một giờ đến mười hai giờ đêm này, ông Eve thật sự ở trong rạp hát Vieux Pigeonnier.
Nếu như ông Eve thật sự ở trong rạp hát Vieux Pigeonnier, vậy ông Eve vừa rồi tiến vào trong nhà trọ nhưng không hề rời đi kia là ai?
Hắn có tỷ lệ lớn là giả!
Giả!
“Không thể nào…” Lumian không thể tin nổi phỏng đoán của mình.
Hắn cũng không phải chưa từng gặp ông Eve, chưa từng tán gẫu với đối phương, sao có thể bị một kẻ giả mạo lừa gạt được chứ?
So sánh ra, hắn càng muốn tin tưởng hiệu quả của thuật tiên đoán không đúng.
“Có lẽ, ở dưới đáy nhà trọ có một đường hầm ngầm thông đến rạp hát Vieux Pigeonnier thì sao?” Lumian nỗ lực tìm kiếm nguyên nhân.
Làm một đường hầm ngầm ở Trier còn dễ dàng hơn ở thành thị khác rất nhiều, chỉ cần đào một đoạn rất ngắn, nối thông đến những đường hầm, cống thoát nước ở dưới lòng đất là được, nhưng như vậy cũng rất dễ dàng bị phát hiện, bởi vì Trier ở dưới lòng đất người đến người đi, thường xuyên có cảnh sát mỏ đá đi tuần tra, đội buôn lậu đi ngang qua, người trồng trọt đi ngang qua, trừ phi đào đường hầm ngầm đến khu vực càng sâu hơn, hoặc có biện pháp che giấu rất tốt cửa ra vào, nếu không thì không bao lâu sau sẽ bị người ngồi sẵn đó chờ.
Nếu như trong nhà trọ kia của ông Eve thật sự có thứ tương tự hầm ngầm, như vậy lần trước hắn sẽ không thừa dịp trời tối đi ra ngoài, đến cửa vào Trier dưới lòng đất gần đó.
Trong dòng suy nghĩ hiện lên, Lumian hồi tưởng lại hai chuyện:
Một, lần đầu tiên khi hắn gặp ông Eve, đã nhìn vận thế của đối phương, kết quả, ngày hôm sau khi gặp lại, phát hiện vận thế của người này thay đổi kỳ dị;
Hai, ông Eve rõ ràng có năng lực phi phàm, có tỷ lệ lớn tín ngưỡng Tà Thần Cây Mẹ Dục Vọng, vả lại danh sách không cao, nhưng khi người phi phàm chính phủ dẫn hắn đến tổng cục cảnh sát để tra hỏi, lại không hề phát hiện ra bất cứ khác thường nào.
Kết hợp với mâu thuẫn giữa đáp án thuật tiên đoán và hiện thực, Lumian nheo mắt lại, trầm giọng lẩm bẩm:
“Thật hay giả?”
Sau khi bị hắn cướp bóc, người ở trong nhà trọ đối diện kia là ông Eve giả?
Cho nên mới phát sinh thay đổi vận thế, cũng không bị người phi phàm chính phủ tìm ra vấn đề?
“Vì sao hắn có thể giống như đúc với ông Eve? Dùng vật phẩm thần kỳ tương tự với kính nhìn trộm để trang điểm, hoặc là những biện pháp khác? Bản thân ông Eve giả là người bình thường? Ông Eve thật vẫn luôn trốn ở một nơi nào đó trong Vieux Pigeonnier?” Lumian càng nghĩ càng cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Trực tiếp thay thế một người như vậy lại không bị ai phát hiện ra!
Người trong gương bên chỗ Christo kia ít ra còn tồn tại tình huống đảo ngược trái phải!
“Việc này càng ngày càng tà dị, không hổ là các tín đồ của Tà Thần.” Lumian cảm thán một câu từ tận đáy lòng.
Từ trong các loại năng lực của tên biến thái Hedsey kia, hắn đã đoán được sau khi ông Eve bị cướp bóc hẳn là phát hiện ra khác thường, dù sao 1 pelkin cũng là tiền, không có tên tội phạm cướp bóc nào sẽ cam lòng vứt bỏ, mà nếu như thật sự vứt bỏ thì đã nói lên rằng cướp bóc không phải là mục đích thật sự, cho nên, ông Eve chuẩn bị sẵn sàng, lừa gạt được người phi phàm chính phủ là chuyện có thể hiểu được, Lumian chỉ không ngờ đến bọn họ lại sử dụng biện pháp quỷ dị như vậy:
Vậy mà làm ra một người giống như đúc với ông Eve!
Trong lúc này, Lumian không thể nào phán đoán được ông Eve giả ở trong nhà trọ kia là người bình thường bị người phi phàm vẽ lên lớp trang điểm thần kỳ hay là tín đồ Tà Thần có được năng lực đặc thù.
Nếu như chỉ là người bình thường, hắn rất muốn thừa dịp hiện giờ đêm khuya yên tĩnh, trực tiếp đến cửa bắt đối phương lại, đánh cho một trận, ép hỏi chân tướng, sau đó ném hắn đến tổng cục cảnh sát hoặc là nhà thờ nào đó, để người phi phàm chính phủ xử lý.
Nếu như là tín đồ Tà Thần, vậy hắn lại không dám quá mức lỗ mãng, không ai biết thứ hàng giả kia tương đương với danh sách mấy, có năng lực nào.
Lumian lại một lần nữa nghiêng đầu, liếc nhìn kiến trúc ba tầng màu gạch đỏ chỗ rạp hát Vieux Pigeonnier kia, phát hiện ở cửa đã không có người xem nào đi ra nữa.
Như vậy khiến cho hắn bỏ qua suy nghĩ vòng đi vào một vòng nhìn xem lần nữa.