Miễn cưỡng vẽ xong, trên trán Lumian đã thấm mồ hôi lạnh.
Hắn đặt kẻ lang thang và tờ giấy giả da vẽ đầy ký hiệu kia lên trên tảng đá lớn dùng làm tế đàn, sau khi nhỏ nước hoa, rắc bột phấn vào trong ánh lửa nhỏ, hắn lùi ra đằng sau hai bước, nhìn ánh nến hơi vàng đang nhẹ nhàng lay động, dùng ngôn ngữ Hermès cổ nói ra:
“Sức mạnh của số mệnh hỡi!”
“Ngài là quá khứ, là hiện tại, cũng là tương lai.”
“Ngài là nguyên nhân, là kết quả, cũng là quá trình.”
Giống với rất nhiều lần trước đó, ánh nến đại biểu cho thần linh đầu tiên bị ngưng tụ lại đến cực điểm, sau đó căng phồng lên, lớn chừng cỡ nắm tay, trong trắng bạc mang đen, sự vật ở xung quanh đều trở nên vặn vẹo, khắp nơi đều tràn ngập sương mù màu xám, có làn gió màu đen vù vù thổi qua.
Lumian đang bên tai tràn ngập lời nói ngớ ngẩn điên cuồng cố nén hoa mắt chóng mặt, đổi sang dùng ngôn ngữ Hermès nói:
“Ta khẩn cầu với ngài.”
“Khẩn cầu ngài thay đổi vận mệnh của kẻ đáng thương này.”
“Khẩn cầu ngài mang vận rủi của hắn đi.”
Nói đến đây, Lumian tiến lên một bước, cầm tờ giấy giả da vẽ đầy ký hiệu thần bí kia đặt lên trên ánh nến trong trắng bạc mang đen để châm lửa, sau đó đặt nó vào trong vết lõm tự nhiên ngoài mặt tế đàn.
Một giây sau, hắn móc một đồng vàng có chạm khắc hình chim hút mật giá trị 5 pelkin, đặt nó vào bên cạnh bàn tay kẻ lang thang.
Đối với lũ quỷ keo kiệt, đồng vàng là thứ không thể nào từ chối nổi, nó chính là môi giới tốt nhất!
Lumian giống như đang gánh vác lấy gánh nặng hơn ngàn cân lùi lại một bước, chờ đến khi giấy giả da thiêu đốt hầu như không còn mới niệm ra đoạn chú văn cuối cùng:
“Hổ phách xám hỡi, thảo dược thuộc về số mệnh, mời truyền sức mạnh lại cho ta chú văn…”
Toàn bộ tế đàn đột nhiên trở nên sáng tỏ, lại hư ảo lạ thường, trước mắt Lumian giống như có một dòng sông dài màu thủy ngân hư ảo, phức tạp, lạnh như băng đang lẳng lặng chảy xuôi.
Nó bao bọc lấy kẻ lang thang và đồng vàng kia vào bên trong, khiến lời nói ngớ ngẩn ở bên tai Lumian càng thêm rõ ràng, khiến từng đường gân xanh nổi lên trên mặt hắn.
Lumian theo bản năng sợ hãi và đau khổ tương tự khi khẩn cầu ban ơn, đột nhiên, hình tượng hư ảo kia dần dần co rút lại, rơi lên mặt ngoài đồng vàng trên tế đàn.
Tất cả theo đó khôi phục bình thường, chỉ có đồng vàng kia lộ ra vẻ ảm đạm hơn một chút dưới ánh sáng trong trắng bạc mang đen.
Lumian thấy như thế, vội vàng kết thúc nghi thức, dựa theo trình tự chính xác để dập tắt ngọn nến.
Những lời nói ngớ ngẩn tràn đầy ở trong tai hắn theo đó biến mất, thống khổ mãnh liệt còn chưa kịp trào ra đã im bặt dừng lại.
Thu dọn tế đàn sơ qua, Lumian đưa mắt nhìn về phía đồng vàng mệnh giá 5 pelkin kia.
Thoạt nhìn nó đã không có gì khác lạ, dưới ánh đèn cacbua canxi chiếu xuống, nó lóe lên màu vàng óng mê người, không có gì khác biệt về bản chất với những đồng tiền khác.
Đôi mắt của Lumian đột nhiên trở nên thâm thúy, coi đồng vàng kia thành một người chân chính để quan sát vận thế của nó.
Nếu như là bình thường, hắn không thể nhìn thấy vận mệnh của một vật phẩm, nhưng một lần này, tình huống có khác biệt, sau khi hắn tập trung tinh thần, phát hiện đồng vàng kia bị một làn khói màu đen quấn quýt, trong đó còn mang theo một chút tia sáng màu máu.
Làn khói màu đen đại biểu cho xui xẻo, còn tia sáng màu máu đại biểu cho mối họa thấy máu.
Phù… Lumian thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy có ý nghĩa rằng thuật đổi vận đã thành công, vận mệnh vô cùng xui xẻo mấy ngày tiếp theo của kẻ lang thang kia đã được chuyển dời lên trên đồng vàng!
Nhưng nếu như trong vòng ba ngày còn không tìm được một người khác đến gánh chịu vận mệnh này, vậy nó sẽ quay trở về trên người kẻ lang thang, cũng không còn cách nào để chuyển dời đi nữa.
Lumian lại đưa mắt nhìn kẻ lang thang kia vài giây, xác định vận thế của hắn đã tạm thời trở nên bình thường, không tốt cũng không xấu.
Xác nhận xong, Lumian vốn đứng ở bên rìa tế đàn giơ tay cầm lấy đồng vàng mệnh giá 5 pelkin dùng làm môi giới đổi vận kia.
Hắn cũng không lo lắng làm như vậy sẽ khiến cho vận rủi bám ở trên vật phẩm chuyển dời lên trên người mình, bởi vì thuật đổi vận muốn kích hoạt cần phù hợp với điều kiện cụ thể:
Một, nhất định phải là mục tiêu tự nguyện lấy đồng vàng này đi, vả lại trên chủ quan ôm tâm tính chiếm giữ nó;
Hai, ở trong toàn bộ quá trình, mục tiêu chiếm món lợi nhỏ vốn không nên chiếm.
Nói cách khác, nếu như Lumian cầm đồng vàng này đi mua đồ, ông chủ cửa hàng sẽ không vì nhận lấy vật phẩm này nên tiếp nhận vận rủi tương ứng, trừ phi đồ vật hắn bán cho Lumian là hàng giả, hoặc lấy phương thức lừa gạt để thúc đẩy giao dịch, kiếm món lợi nhuận không đứng đắn.