Trong quá trình này, hắn không hề tháo khớp ngón tay của đối phương, cũng không trói chặt tay chân của mục tiêu, tỏ vẻ thân thiện nói chuyện với nhau.
Hắt xì!
Lewis Lund hắt hơi, tỉnh lại.
Hắn tương đối mờ mịt nhìn sang chỗ đối diện, nhớ lại mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
“Đừng khẩn trương.” Lumian cười đè tay phải xuống: “Nếu như ta định gây bất lợi cho ngươi, hiện giờ ngươi đã sớm trở thành đồ ăn của chó lang thang.”
Phản ứng đầu tiên của Lewis lund là nhanh chóng dựa vào năng lực mạnh mẽ của bản thân để bỏ chạy, nhưng nghĩ đến cảnh ngộ trước đó mình gặp phải là bị đánh lén từ sau lưng, hắn lại cẩn thận liếc nhìn ngoài cửa sổ xe ngựa.
Ánh sáng ở nơi xa và bóng tối ở gần đó nối liền vào với nhau, làm tôn lên tiếng bánh xe và vó ngựa đè lên trên mặt đường vô cùng yên ổn.
“Ngươi định, làm cái gì?” Lewis Lund không định mạo hiểm đánh trả, trầm giọng hỏi.
Theo ý hắn, Lumian chưa áp dụng bất cứ biện pháp khống chế nào đối với hắn, là biểu hiện của hắn có đầy đủ tự tin để cho mình không trốn thoát được.
Có lẽ đối phương sẽ chủ quan có lẽ sẽ xuất hiện sơ hở, khiến bản thân có cơ hội có thể dùng đến, nhưng cái này tuyệt đối sẽ không thể hiện ở trong chiến đấu chính diện.
Người giúp đỡ cho hắn kia có thể làm cho người ta không hề phát hiện ra ẩn mình ra đằng sau lưng, phát động tập kích, có thể đoán được thực lực của kẻ này!
Lumian nở nụ cười:
“Ta chỉ muốn gặp người bạn cũ thôi.”
Lewis Lund bị lộ đến chỉ còn lại cái áo sơ mi bằng vải lanh và một cái quần đùi mang vẻ mặt bình tĩnh nói:
“Ta sẽ không lại bị ngươi uy hiếp nữa đâu, phu nhân đã biết đến sai lầm ta từng phạm phải, cũng tha thứ cho ta.”
Hóa ra ta thật sự đã từng nắm lấy nhược điểm của ngươi hả? Lumian lập tức hơi hoảng hốt.
Hắn vẫn nhớ ở trong giấc mơ, bản thân phát hiện ra Lewis và Lund có mối quan hệ yêu đương vụng trộm với cô gái nào đó ở trong thôn, cũng lặng lẽ bán một vài món đồ của bộ sưu tập trong pháo đài quan hành chính, hắn đã dùng nó để áp chế đối phương, nhận được tin tức phu nhân Puares và linh mục giáo xứ yêu đương vụng trộm.
Về sau ngẫm lại, mấy tin tức này chưa hẳn đã là sự thật.
Nếu như linh mục giáo xứ thật sự lên giường với phu nhân Puares, không có đạo lý không đi tín ngưỡng Tà Thần đại biểu cho được mùa kia, không có đạo lý không sinh vài đứa bé ra để chơi.
Lumian hoài nghi đây là chính bản thân cảnh trong mơ thay đổi màu hồng đối với hai phe cánh âm thầm đối kháng, dù sao cho dù là linh mục giáo xứ hay là phu nhân Puares thì đều rất nhiều tình nhân, rất dễ dàng khiến cho tiềm thức sinh ra liên tưởng ở phương diện kia.
Còn nếu như so sánh chuyện Lewis Lund yêu đương vụng trộm với cô gái nào đó, bán đồ trong bộ sưu tập với những bí mật khác ở trong pháo đài của phu nhân Puares thì chúng đều sạch sẽ thuần khiết đến thật sự giống như ngày ba bữa, hắn không có khả năng vì thế nên nhận lấy uy hiếp được.
Nhưng mà bây giờ, Lewis Lund lại nói hắn thật sự mắc phải sai lầm, thật sự từng bị mình uy hiếp!
“Thật sao?” Lumian khôi phục lại trạng thái đại vương đùa dai của thôn Cordu: “Ta rõ ràng đang giúp ngươi giấu giếm sai lầm ngươi đã mắc phải, đâu thể gọi là uy hiếp ngươi được?”
Lewis tức đến bật cười:
“Ngươi là người vô sỉ nhất ta từng gặp.”
“Ta biết khi đó ngươi phát hiện ra một chút khác thường, muốn tìm ra nguồn gốc của vấn đề, nhưng ngươi thật sự uy hiếp ta, để nhận được một vài tin tức về phu nhân ở chỗ ta.’
“Đúng thế, khi đó ta nghĩ đến chuyện phản bội phu nhân, ta đang tìm kiếm giúp đỡ từ chỗ linh mục giáo xứ, nhưng đó là bởi vì ta còn chưa lý giải sự vĩ đại của Mẹ, vẫn còn là tín đồ của Mặt Trời Vĩnh Hằng vị thần giả này, nhưng bây giờ đây, sinh mệnh của ta đến từ mẹ, tương lai của ta thuộc về Mẹ.”
Hóa ra là như vậy hả… cảm ơn thuốc nói thật, lời nên nói hay không nên nói ngươi đều đã nói ra, không cần ta động não suy nghĩ… Ở trong hiện thực, ta cũng phát hiện ra sự cổ quái ở trong thôn, nên bắt tay làm điều tra nhất định sao? Lumian hài lòng gật đầu, cười nói:
“Ngươi bắt đầu lý giải sự vĩ đại của Mẹ từ khi nào? Từ khi sinh hạ đứa bé kia sao?”
“Sao ngươi biết?” Lewis Lund tỏ vẻ khiếp sợ, suýt nữa đứng thẳng lên đụng vào đầu: “Sao ngươi biết ta đã từng sinh con?”
Hả… trong trận chiến đấu của nhóm người linh mục giáo xứ tập kích pháo đài quan hành chính không có ta sao? Bằng không Lewis Lund đã không hỏi như vậy… Lumian vui vẻ trong lòng, nói lời đùa giỡn:
“Mới vừa rồi khi cởi quần áo của ngươi, nhìn thấy trên bụng ngươi có vết rạn da do mang thai và miệng vết thương do sinh mổ.”
“Không thể nào!” Lewis Lund kịch liệt cãi lại: “Phu nhân đã xóa bỏ toàn bộ chúng nó!”