Lumian thuận thế chuyển sang đề tài vừa rồi, tò mò hỏi:
“Ta muốn biết, phu nhân Puares để cho các ngươi mang thai đứa bé như thế nào?”
Lewis Lund vốn không định trả lời lại không khống chế được dục vọng muốn kể ra hết của bản thân:
“Cho dù là nam hay nữ, chỉ cần xảy ra quan hệ thân mật với nàng, có trao đổi dịch thể, thì sẽ căn cứ theo ý nguyện của nàng, mang thai đứa bé.’
Như vậy hả… Lumian lặng yên nhẹ nhàng thở ra.
Lúc trước hắn lo lắng nhất là chính là phu nhân Puares có thể mượn nhờ năng lực phi phàm để cách không khiến cho mình mang thai.
“Là nam hay nữ đều có thể, thế còn động vật thì sao?” Lumian hỏi tới một câu.
Lewis Lund bị hỏi đến hơi sửng sốt, vài giây sau mới nói:
“Có lẽ cũng có thể…”
“Thực vật thì sao? Tảng đá như thế nào?” Lumian rất có tinh thần học thuật.
“Không, không biết…” Lewis không thể đưa ra một đáp án chuẩn xác.
Phu nhân đều chưa từng cân nhắc đến những chuyện tương tự vậy, sao sức tưởng tượng của thằng nhãi này lại phong phú đến như thế chứ?
Lumian tiếc nuối thay đổi đề tài:
“Nếu như là đứa bé thông qua trao đổi dịch thể để mang thai, vậy thứ giống như tổ chim ở trong bụng ngươi đến như thế nào?”
“Sao ngươi biết? Ngươi nhìn thấy khi nào?” Lewis Lund kinh ngạc hỏi lại.
“Chờ một chút sẽ nói cho ngươi biết.” Lumian không hề chớp mắt lừa gạt đối phương.
Trên mặt Lewis Lund viết đầy nghi ngờ, lầu bầu nói:
“Cái kia cùng thai nghén một chỗ với đứa bé, giống như một quả vậy, nó là vỏ quả, còn thai nhi là thịt quả, vốn là một thể, cho đến khi chín muồi thì xuất hiện nứt ra.”
“Nghe ra rất thần kỳ, tổ chim kia coi như là vật phẩm linh tính giàu có, có thể dùng trên lĩnh vực thần bí học không?” Lumian cố ý nói nhăng nói cuội, khiến cho đối phương không nắm chắc được chuyện mình chân chính muốn hỏi là gì.
“Nó là một trong những nguyên liệu chính của thuốc nước điều trị nào đó.” Lewis Lund thao thao bất tuyệt nói: “Cũng có thể sử dụng ở rất nhiều phương diện khác, ví dụ như cải thiện trạng thái làn da con người, cung cấp sức mạnh cho pháp thuật…”
Chờ hắn nói xong, Lumian mới giống như không hề để ý cảm thán:
“Đứa bé đầu tiên của ngươi chết trong trận tập kích vào pháo đài của linh mục giáo xứ đúng không?”
“Đúng vậy, hắn còn nhỏ như thế.” Lewis Lund thương cảm vì sinh mệnh mất đi: “Lúc ấy linh mục giáo xứ dẫn theo quá nhiều người, bọn ta không ngừng thất bại lùi lại, đã chết nhiều người làm vườn, cũng đã chết tà thuật sư, nếu như không phải phu nhân kịp thời trở về gấp, vài người bọn ta đều không trốn thoát được, haizzz, những đứa trẻ này đều bị giết chết.”
“Linh mục giáo xứ dẫn theo bao nhiêu người?” Lumian kiềm chế lo lắng nơi đáy lòng, thuận miệng hỏi giống như nói chuyện phiếm.
Lewis Lund thoáng hồi tưởng lại nói:
“Một vài người vốn là người chăn cừu, mấy người Pierre Berry, Niort Meilleur, một vài người là tình nhân của linh mục giáo xứ, như mấy người Sybille Berry, Madena Bene, Philippa Guillaume, còn thừa lại là Ponce Bene và lũ tay đấm của hắn, bọn ta giết chết nhiều kẻ trong đó, bao gồm Niort Meilleur tương đối lợi hại…”
Ở trong giấc mơ của ta, Niort Meilleur là bị ba con cừu kia giết chết… Tình huống thực tế là bị chết ở trong một trận chiến tập kích vào pháo đài quan hành chính kia sao? Trong đám người Lewis Lund nhắc đến không có ta… Nói cách khác, hình ảnh chiến đấu ta nhìn thấy được là đến từ mảnh nhỏ linh hồn nào đó ở trong cơ thể ta? Do đó, không đủ hoàn chỉnh, không thể hiện ra toàn bộ cảnh tượng và tất cả người tham dự… Trong lòng Lumian đã thả lỏng một chút, trên mặt đều mang theo nụ cười hỏi:
“Khi đó phu nhân Puares đi đâu?”
Lewis Lund lắc đầu:
“Ta không rõ, nhưng khi phu nhân trở về, trạng thái không phải rất tốt.”
“Lại sau đó, nàng thấy pháo đài bị hao tổn nghiêm trọng, thứ mấu chốt cũng đã bị phá hư, nên kêu bọn ta những người còn sống chuẩn bị sẵn sàng rời khỏi thôn Cordu.”
Căn cứ vào hình ảnh ta nhìn thấy, phu nhân Puares đúng là đang chiến đấu với một người khác… Lumian cảm thấy tò mò hỏi:
“Phu nhân Puares không thử làm sống lại người bị chết sao?”
Lewis Lund lại dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Lumian:
“Ta chưa hề lộ ra tin tức ở phương diện này cho ngươi mà.”
Ý ở ngoài lời này của hắn là đang hỏi sao ngươi biết được vậy.
Lumian khẽ cười, chưa trả lời.
Lewis Lund không thể khống chế nổi dục vọng muốn nói hết ra của bản thân:
“Phu nhân có thể để cho một người chết sống lại, khôi phục thân thể của hắn, nhưng mà như vậy còn chưa đủ hoàn thiện, kẻ được làm sống lại rất khó gọi là người, một nửa bọn họ là thi thể nửa còn lại là quái vật, chỉ lưu lại một ít trí nhớ vốn có, hơn nữa chỉ có thể tồn tại bảy ngày.”
Ở cấp bậc trước mắt, năng lực sống lại của phu nhân Puares thật sự có chỗ thiếu hụt rất lớn… Lumian thất vọng một trận.