Franck không nhịn được cười thành tiếng.
Nàng lập tức lùi về sau hai bước, ẩn mình vào trong bóng tối ở bên cạnh tia sáng của ngọn đèn cacbua canxi.
Nơi dưới lòng đất bị bóng tối thống trị này rất thích hợp để cho ma nữ chiến đấu!
Eve giả thấy như thế, một chút dự cảm xấu tràn ngập đầy lòng, hiểu rõ bản thân thử đánh tráo thật giả có tỷ lệ lớn đã bị thất bại, không thể lại biểu diễn tiếp được nữa, lập tức thay đổi sách lược.
Hắn ném đèn bão xuống, khẽ ngước đầu lên, nhìn về phía Lumian, vẻ mặt trở nên cực kỳ lạnh lùng.
Hắn nhếch khóe miệng lên, cười khẽ một tiếng:
“Không biết nên đồng tình với các ngươi hay nên chúc mừng các ngươi đây, lại nhìn thấu ngụy trang của ta, nhưng chuyện này tuyệt đối không phải là chuyện tốt đối với các ngươi.”
Khí thế của Eve giả xách theo một chiếc đèn bão chợt tăng lên, nháy mắt biến thành một ngọn núi lửa chuẩn bị bùng nổ.
Lumian đối mặt với hắn, có cảm giác giống như đang phải đối mặt với người khổng lồ tà dị ba đầu sáu tay ở thôn Cordu kia, trừ bỏ không bị thương và đả kích về tinh thần ra, phản ứng còn lại cơ bản giống hệt.
Hắn sợ run cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào đối phương, nhưng dục vọng muốn biểu diễn và quật cường của bản thân lại khiến cho hắn cố gắng ngước đầu lên, khó nhọc dời tầm mắt về phía gương mặt của Eve giả.
Cùng lúc đó, bóng tối ở bên ngoài vùng được chiếu sáng giống như phủ kín một tầng xanh lục, từng dây mây và nhánh cây không biết từ đâu lan tràn đến đây, chiếm cứ trên trần và trên vách tường.
Franck giấu mình vào trong bóng tối nhận lấy kinh sợ từ khí thế của Eve giả, lại không thể duy trì hiệu quả của năng lực được nữa, thân thể hiện lên ở chỗ cách Eve giả chưa đến hai mét.
Còn Charlie đang náu mình ở trong lối đi càng run rẩy, vùi mặt vào trong đá vụn và bùn đất, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Eve giả khinh bỉ quét nhìn Lumian và Franck:
“Các ngươi không biết cái gì cả còn dám lần theo ta?”
“Điểm may mắn duy nhất của các ngươi là dáng vẻ coi như không tệ, ta không đành lòng trực tiếp giết chết các ngươi.’
Từng lời nói này rót vào trong tai Lumian và Franck, khiến trong lòng bọn họ tràn đầy sợ hãi, chỉ mong quay đầu bỏ chạy.
Cảm nhận như vậy khiến cho Lumian đột nhiên sinh ra một nhận thức:
Bán thần!
Eve giả kia là Bán Thần, có được thần tính!
Lumian cắn chặt răng, sinh dũng khí, giơ tay đút vào trong túi quần, hy vọng ngón tay của K tiên sinh có thể thành công ngăn chặn một phen, trợ giúp bản thân và Franck thuận lợi chạy thoát khỏi Trier dưới lòng đất.
Bán Thần thì sao chư? Ta lại không phải chưa từng gặp Bán Thần, không sợ hãi đến mất đi lý trí, sẽ không sợ hãi đến bỏ qua đấu tranh!
Ngay khi bàn tay phải của Lumian sắp chạm đến ngón tay của K tiên sinh, Franck sắp không khống chế nổi bản thân nữa, xoay người lại, chạy như điên đi, trên trần hang động phát ra tiếng kêu rắc rắc.
Một cục đá vụn to bằng đầu nắm tay giống như những đồng loại trước đó của nó rơi xuống, rơi thẳng về phía Eve giả đang lấy tư thái cao ngạo quan sát phản ứng của Lumian và Franck.
Eve giả không kịp trốn, chỉ tránh được cái đầu, bị đá vụn nặng nề đập trúng vai trái, nện đến xương cốt rạn nứt, máu thịt đổ xuống.
Hắn kêu lên một tiếng thảm thiết ngắn ngủi, gần như bị nện đến ngã lăn trên đất.
Kèm theo với biến hóa này, khí thế khiến cho người ta sợ hãi kia và cảm giác có chứa thần tính lập tức tiêu tán không còn, chỉ có dây mây màu xanh đậm và nhánh cây xanh nâu không nhiều lắm chứng minh tất cả mới vừa xảy ra.
Lumian lập tức thoát khỏi trạng thái kinh sợ, nửa bị ham muốn biểu diễn điều khiển nửa là thuận thế sử dụng ra khiêu khích.
Hắn vứt bỏ đèn cacbua canxi, ôm bụng, cười ha ha nói:
“Là giả hả?”
“Sao cái gì của ngươi đều là giả vậy, thứ kia sẽ không phải cũng là khúc gỗ đấy chứ?”
Eve giả mới vừa từ trong đau đớn bình thường trở lại, cảm xúc ầm ầm nổ mạnh, ánh mắt khóa chặt vào Lumian, đôi mắt nhiễm lên một chút màu xanh đậm.
Hắn như vậy hoàn toàn không chú ý đến Franck đã vứt ra bột phấn lóe lên ánh huỳnh quang, kèm theo thì thầm biến mất ngay tại chỗ.
Một giây sau, Lumian tràn ngập ra khát vọng mãnh liệt, khát vọng ‘vui vẻ’ với người khác phái.
Nếu như Franck không ẩn thân, hắn nhất định sẽ không khống chế được bản thân, nhưng mà hiện giờ, hắn không đến mức hoàn toàn mất đi lý trí, chính là hành động trở nên rắc rối, cho dù thân thể hay là tâm linh, đều là như thế.
Lumian mang theo một chút ham muốn biểu diễn khó nhọc rút khẩu súng lục ở trong túi súng dưới nách ra, định nhằm vào Eve giả.
Hiện giờ hắn nhìn thấy khuôn mặt thuộc về mình ở trên mặt đối phương, không hiểu sao cảm thấy có sức hấp dẫn.
Đoàng!
Lumian bóp cò súng, nhưng không thể bắn trúng Eve giả.