Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 492 - Chương 492 - Xui Xẻo (2)

Chương 492 - Xui xẻo (2)
Chương 492 - Xui xẻo (2)

Hắn tạm thời không có dấu hiệu bị hạn chế.

“Ngu xuẩn…” Lumian mắng thằng cha kia một câu.

Nhìn không ra là giả hay thật là chuyện bình thường, dù sao một người là người phi phàm, một người là người bình thường, nhưng đã đi cùng nhau một khoảng cách rất dài, lại không hề phát hiện ra có gì không đúng trong trò chuyện với nhau sao?

Lumian Lee ta dễ đóng giả như thế sao?

“Còn may có dấu chân.” Franck thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Phương pháp bói bằng gậy đơn giản hóa rất khó phát huy công dụng ở trong lòng đất, bởi vì có lẽ phương hướng nó chỉ là đúng, nhưng chưa hẳn có đường, cần phải vòng một vòng thật lớn, tồn tại rủi ro bị lạc đường.

Nữ phù thủy này chưa mang theo công cụ để chiếu sáng, không biết vì chắc chắn bản thân sẽ không tách ra khỏi Lumian, hay là không lo lắng bóng tối sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đối với thị lực của nàng.

Lumian xách theo đèn cacbua canxi, men theo cầu thang đi đến tầng ngầm có tên đường phố và quảng trường kia.

Tốc độ của hắn rất nhanh, có khi còn chưa phát hiện ra dấu chân đã chọn xong phương hướng, không bao lâu lại một lần nữa tìm thấy dấu chân của Charlie và Eve giả.

Franck nhìn xem cảm thấy nghi ngờ, sau vài lần, cuối cùng không nhịn được hỏi:

“Ngươi biết Eve giả định đi đâu sao?’

“Sau khi đồ biến thái kia làm hôn mê Jenna, cũng đã lựa chọn lối đi này.” Lumian bình thản đáp lại một câu.

Đây là con đường nhóm người kia quen thuộc nhất cũng cực kỳ có cảm giác an toàn, hơn nữa, chắc Eve giả định dẫn Charlie đi gặp Suzanne Matisse – Suzanne Matisse thật sự có khả năng ở tận cùng con đường này!

Franck không nói thêm lời gì nữa, mượn dùng bóng tối xung quanh để che giấu một nửa thân hình của mình, khi thì tiến lên trước điều tra, khi lại cảnh giới ở đằng sau và hai bên cạnh.

Đi được vài phút, Lumian và Franck dừng bước chân.

Hình như nơi đây đã phát sinh sụp lún nhất định, khắp nơi đều là đá vụn, dấu chân trở nên hỗn độn ở nơi đây, cuối cùng chỉ về một khoảng trống không lớn bị đống đá vụn chặn lại.

“Mục tiêu gặp phải sụp lún rất nhỏ, nên bị giam ở nơi đây?” Franck shh một tiếng: “Như vậy cũng quá xui xẻo?”

Nàng chợt nhìn sang Lumian:

“Ngươi mua bùa chú xui xẻo kia ở đâu vậy, hiệu quả cũng quá tốt?”

“Lần sau gặp lại mua cho ngươi một cái.” Lumian không xác định khoảng thời gian gần đây còn gặp được người xui xẻo giống như kẻ lang thang kia hay không.

Hắn vừa dứt lời, đã nhìn thấy trên đống đất đá chặn cửa ra vào hang động, từng khối đá vụn đổ xuống, lạch cạch rơi xuống đất.

Không bao lâu, nơi đó bị người tạo ra một lối đi, một bóng dáng cẩn thận chui ra.

Hắn có mái tóc trong vàng mang đen, có đôi mắt màu lam nhạt sáng ngời, dáng vẻ tương đối khá, lại là một Lumian khác.

Nhìn thấy hai người trong bóng sáng ở bên ngoài, đầu tiên Eve giả ngẩn ra, chợt nâng tay phải lên, chỉ vào Lumian, lớn tiếng chất vấn:

“Ngươi là ai? Vì sao muốn đóng giả ta?”

Hắn vừa chỉ trích vừa tăng nhanh tốc độ lên, thân thể chui ra từ trong lối đi được đào bới thành, nhảy lên trên mặt đất.

Đối mặt với tình huống như vậy, đổi lại là trước kia, Lumian đã sớm xông lên cận chiến với đối phương, hoặc rút súng lục ra, cho kẻ địch vài viên đạn, hoàn toàn sẽ không cho hắn có cơ hội mở miệng nói chuyện, nhưng một lần này, không biết vì sao, hắn luôn có một khát vọng muốn biểu diễn, muốn nhìn xem đối phương rốt cuộc có thể làm ra chuyện gì, sau đó nắm lấy cơ hội, dốc sức biểu hiện bản thân.

Không có đối thủ, thì không có cạnh tranh!

Franck cũng giống như thế, nóng lòng muốn thử thay thế Lumian đáp lại hàng giả kia, không tiến hành công kích trước.

Đằng sau Eve giả là Charlie mặc trang phục người phục vụ, hắn mới vừa bò một đoạn ở trong đống đá vụn, đã nhìn thấy bóng người ở trong hai tầng tia sáng của đèn cacbua canxi và đèn bão.

Hắn lập tức bị cảnh tượng hai Shire giằng co dọa sợ đến mức khựng lại tại chỗ, lập tức như rơi vào trong giấc mơ, không phân rõ ai thật ai giả, ai muốn hại mình ai lại có ý đồ giúp đỡ mình.

Điểm duy nhất hắn có thể xác định là, bản thân lại rơi vào trong nguy hiểm!

Eve giả đưa mắt quan sát Lumian, vừa tức vừa giận nói với Franck:

“Tỉnh lại đi, ngươi bị đồ giả mạo kia lừa gạt!”

“Ta mặc quần áo như vậy từ khi nào chứ?”

Sau khi Lumian nhắc nhở Charlie đã tẩy trang, càng chưa thay quần áo, vẫn là phong cách quái dị lộn xộn chắp vá gồm áo vest đơn sơ và quần dài bằng vải bạt, so sánh ra, Eve giả với hình tượng áo sơ mi màu trắng, áo gile màu đen, quần dài màu nâu, giày da không dây cột càng gần với hắn bình thường hơn.

Franck không nhịn được diễn trò:

“Vậy sao?’

“Vậy ngươi nói xem danh hiệu của ta là gì?”

Eve giả vừa tức giận lại buồn cười hỏi ngược lại:

“Quý cô Giày Đỏ, kể cả tên hiệu của mình mà ngươi cũng quên sao?”

Bình Luận (0)
Comment