Phần lớn quy củ của sàn nhảy đều để dành cho người phục vụ, gái nhảy, bartender, đầu bếp, tay đấm, nhân viên vệ sinh, thậm chí chuẩn bị dành cho quản lý, nhưng thủ lĩnh không cần thiết phải tuân thủ!
Lumian khẽ gật đầu, ngoài mặt bình tĩnh nói:
“Các ngươi bận rộn chuyện khác đi.”
Nói xong, hắn đi đến phòng thay quần áo ở gần khu vực phòng bếp.
Hắn hoài nghi sự mất tích của Charlie có liên quan với Suzanne Matisse!
Trong phòng thay quần áo không lớn không có một bóng người, Lumian liếc nhìn một vòng, tìm được ngăn tủ có dán tên Charlie.
“Phản ứng rất nhanh đấy, biết tìm môi giới bói toán cho ta.” Franck khoác áo choàng đội mũ trùm đầu màu đen hiện ra ở bên cạnh Lumian, khen ngợi một câu.
“Ta lại không ngốc.” Lumian đáp lại đơn giản, lấy một đoạn dây kẽm mang theo bên người ra, chọc vài cái, mở ngăn tủ để quần áo của bản thân Charlie.
Franck suy nghĩ hai giây, giơ tay lấy áo sơ mi bằng vải lanh của Charlie.
Nàng lập tức lợi dụng một cây chổi đặt ở ngoài cửa phòng thay quần áo, để làm bói toán.
“Vị trí hiện giờ của Charlie…”
“Vị trí hiện giờ của Charlie…”
“…”
Tay trái Franck cầm quần áo của Charlie, tay phải xách theo cán chổi, trong miệng lẩm bẩm.
Rất nhanh, nàng thả tay phải ra, nhưng cái chổi kia lại không hề động đậy, đứng thật ổn định, giống như được người khác nâng lên.
Qua vài giây, nó mới cạch một tiếng đổ xuống.
“Bị quấy nhiễu hả?” Lumian thử thăm dò hỏi.
Franck chậm rãi lắc đầu:
“Không giống…”
Nàng nhanh chóng đi đến trước tấm gương soi toàn thân ở trong phòng thay quần áo kia, giơ tay xoa nhẹ vài cái ở mặt ngoài.
Nàng cầm quần áo của Charlie bắt đầu một vòng bói toán mới.
Vài giây sau, tấm gương trở nên sâu thẳm, giống như đang chiếu rọi ra bóng tối.
Một giây sau, hai bóng dáng hiện ra, đi trong tia sáng hơi vàng lại mơ hồ.
Một bóng dáng trong đó mơ hồ là Charlie đang mặc trang phục của người phục vụ, bóng lưng của một người kia thì rất giống Lumian.
Trừ đó ra, không nhìn thấy cái gì nữa cả.
Franck nhìn xem kỹ vài giây, dùng giọng điệu chắc chắn để giải đọc:
“Bọn họ ở trong lòng đất!”
“Do đó mới vừa rồi bói toán không thể chỉ ra kết quả được, cái chổi cũng không thể tự mình nhảy lên, đầu chỉ thẳng xuống dưới được đúng không?”
Lumian gật đầu, xoay người đi ra khỏi phòng thay quần áo, lên tầng trên cầm đèn cacbua canxi và mấy thứ có lẽ lát nữa sẽ phát huy công dụng, đi thẳng đến bên ngoài sàn nhảy.
Hắn đã có suy đoán đại khái!
Franck lấy như thế, lại một lần nữa lấy ra bột phấn lóe lên ánh huỳnh quang, phối hợp với chú văn, để cho thân hình của mình biến mất.
Trên đại lộ khu chợ được ánh trăng màu đỏ ửng và đèn đường khí đốt cùng chiếu sáng lên, Lumian vừa nhanh chóng di chuyển vừa tìm kiếm các dấu vết có thể tồn tại để lại.
Mục đích của hắn chính là cửa vào dưới lòng đất ở khúc giữa đại lộ khu chợ.
Trong những vùng ánh sáng được vây quanh bởi bóng tối, Lumian đột nhiên dừng bước chân lại.
Hắn thấy vòng rào kênh rạch thoát nước của nơi này có dấu vết hơi lệch vị trí, ven đường gần kề với nó có nhiều dấu chân tương đối hỗn loạn, chỗ cột đèn đường khí đốt chiều cao gần bằng đầu người có dấu hiệu bị va chạm.
“Giống như một bước dẫm trượt, đang trong lảo đảo ổn định thân hình lại thì đạp trúng kênh rạch thoát nước, cuối cùng va vào cột đèn đường… Đáng ra nên có vài vết máu, nhưng được xử lý…” Franck lại một lần nữa hiện thân hình ra, căn cứ vào tình huống ở hiện trường tiến hành khôi phục bước đầu đối với cả câu chuyện.
Nàng hơi nghi ngờ lẩm bẩm:
“Khá giống với chuyện xui xẻo ta đã nhìn thấy vào buổi chiều…”
Nói đến đây, Franck bỗng nhiên hiểu ra:
“Eve giả bị xui xẻo quấn thân kia? Người dẫn Charlie đi chính là hắn?”
Lumian đã sớm có hoài nghi, hiện giờ càng xác định:
“Hắn có thể ngụy trang thành ông Eve, tự nhiên cũng có thể ngụy trang thành ta.”
“Năng lực này tương đối lợi hại…”
Lúc này, tất cả các chi tiết đã được xâu chuỗi lại ở trong đầu hắn:
Suzanne Matisse gần khôi phục lại, nhưng lo lắng người phi phàm chính phủ còn đang theo dõi Charlie, vì thế kêu ông Eve giả ngụy trang thành Shire, dùng phương thức thoạt nhìn không có gì kỳ lạ cả mang Charlie đi, dẫn hắn xuống dưới lòng đất, mà xuống Trier dưới lòng đất, người phi phàm chính phủ rất khó tìm được bọn họ.
Lại chờ thêm một chút nữa, có lẽ kể cả bói toán đều sẽ bị quấy nhiễu!
“Không lợi hại cũng không có cách nào vào lần điều tra đầu tiên đã giấu giếm được người phi phàm chính phủ.” Franck đáp lại một câu, không ẩn thân nữa, đi theo Lumian chạy về phía cửa vào Trier dưới lòng đất ở khúc giữa đại lộ khu chợ.
Đi xuống dưới bậc cầu thang trong tia sáng hơi vàng mang xanh của đèn cacbua canxi chiếu sáng, Lumian tìm được hai cặp dấu chân.
Một cặp trong đó, hắn thật quen thuộc, đó là dấu chân thuộc về Charlie.
Nhìn xem từ tình huống dấu chân, Charlie rất sợ hãi với việc giữa đêm khuya lại đi xuống dưới lòng đất, đi đứng sợ hãi rụt rè, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Shire.