Trước mắt Franck thuộc về trạng thái đeo, cho nên nàng và Lumian đều không nhận lấy tấn công.
Nàng lập tức đưa tay giao chiếc nhẫn trừng phạt cho Lumian.
Lumian vừa đeo chiếc nhẫn kia lên trên ngón giữa bên tay phải, đã có một cảm giác vô cùng buồn bực.
Bình ổn cảm xúc, hắn đeo bao tay màu đen lên cả hai tay, sau đó đi ra khỏi ngõ nhỏ, chạy chậm đến số 126 đại lộ khu chợ.
Đằng trước kiến trúc ba tầng có kèm vườn hoa đằng sau ở số 126 đại lộ khu chợ kia, Lumian ngụy trang thành Arçay là thành viên băng đảng Stinger kéo vang chuông cửa.
Trong tiếng ting ting reng reng, người hầu trước đó đã từng mời Lewis Lund vào nhà mở cửa gỗ ra.
Thấy Arçay đầy mặt vui mừng, hắn cũng nở nụ cười:
“Phiếu bầu của hôm nay đều đã kiểm kê xong rồi sao?”
“Đúng!” Lumian dùng cảm xúc vui sướng để che giấu giọng nói hơi khác biệt: “Trước trưa mai, chắc ngài Hugues Artois có thể trở thành nghị viên mới nhậm chức!”
Người hầu kia đã sớm tín ngưỡng Mẹ vĩ đại, cũng nhận được hứa hẹn, nói sau lần tuyển cử này, có thể nhận được ban ơn, trở thành ác ôn, hắn nghe được như vậy rất vui vẻ, dẫn Lumian đi đến thẳng phòng khách.
Ở khu vực phòng khách, Bò Cạp Đen Roger đã thay áo ngủ bằng tơ tằm màu thủy lam ngồi ở trên ghế sofa dài, nói với Chân Nến Thấp Castina đang rúc vào trong lòng hắn bị hắn xoa mông và Đầu Trọc Harman đang đi qua đi lại xung quanh:
“Nhịn một chút, nhịn đến ngày mai là được rồi.”
“Trong vòng 24 tiếng này, cho dù xảy ra chuyện gì, đều không thể rời khỏi nơi đây!”
Vậy sao? Cho dù xảy ra hỏa hoạn, nổ mạnh hay là động đất, cũng phải chờ chết ở nơi đây à? Lumian oán thầm hai câu, vượt trước người hầu, bước nhanh đến gần:
“Lão đại, tin tức tốt!”
Bò Cạp Đen Roger bị câu nói này làm cho phấn chấn lạ thường, quên mất nhìn kỹ động tác, giọng nói và cách ăn mặc của thuộc hạ, ánh mắt sáng lên hỏi:
“Ngài Hugues Artois đã trúng cử rồi sao?”
Đầu Trọc Harman và Chân Nến Thấp Castina cũng đồng thời dời mắt nhìn về phía Lumian.
Vào lúc này, Lumian đã đi đến gần bàn trà thủy tinh ở đằng trước ghế sofa dài, thu ngắn khoảng cách giữa mình và Bò Cạp Đen Roger xuống trong vòng ba mét.
Hắn vô cùng kích động nói:
“Chỉ thiếu hai ngàn phiếu bầu nữa là quá nửa!”
Bò Cạp Đen Roger hơi thất vọng, nhưng vẫn còn rất cao hứng.
Hắn gật đầu nói:
“Vô cùng tốt…”
Còn chưa dứt lời, ánh mắt của hắn đã rơi lên trên tay Lumian.
Hai tay đều đeo bao tay màu đen.
Arçay không có thói quen như vậy!
Đúng lúc này, trong mắt Lumian sáng lên hai tia chớp chói mắt.
Chúng nó giống như viên đạn, không tiếng động bắn ra ngoài, nhanh đến giống như tia sét chân chính.
Ầm một tiếng, Bò Cạp Đen Roger tựa hồ nghe thấy tiếng hư ảo của linh thể bản thân bị tổn hại, điều này làm cho hắn cảm nhận được đau khổ mãnh liệt. Hắn hét thảm một tiếng, giơ tay ôm chặt đầu.
Dưới trạng thái như vậy, hắn hoàn toàn quên mất chuyện mở vùng đất bất tử ra để bao phủ lấy phòng ngủ chính và phòng khách.
Biến cố lạ bất ngờ vả lại không rõ nguồn gốc phát ra khiến Chân Nến Thấp Castina và Đầu Trọc Harman khó có thể biết rõ ràng tình huống cụ thể, chỉ biết làm ra phản ứng theo bản năng.
Hai bọn họ một người đứng thẳng lên, đề phòng Arçay hình như có vấn đề, một người chạy như điên về phía lão đại, bảo vệ ở bên cạnh hắn.
Lumian không bỏ qua cơ hội này, trở tay rút thủy ngân sa đọa ra đồng thời đánh về phía Bò Cạp Đen Roger đã cuộn mình ở trong ghế sofa dài.
Chân Nến Thấp Castina thấy như thế, nâng khuỷu tay phải lên, không để ý đến bản thân sẽ bị thương, nhất định phải đỡ lấy một đao này giúp Bò Cạp Đen Roger.
Một tay khác của nàng cầm cái rìu đặt ở bên cạnh lên, định ném về phía Arçay.
Đột nhiên, có một bóng dáng mặc áo bào màu đen mang mũ trùm đầu hiện ra ở sau lưng nàng.
Franck!
Franck lợi dụng ẩn thân, đi theo Lumian vào thẳng nơi này, mục tiêu được nàng lựa chọn đầu tiên là Chân Nến Thấp Castina có khả năng cung cấp bảo vệ cho Bò Cạp Đen Roger.
Nàng không trực tiếp ám sát Bò Cạp Đen Roger là lo lắng một đòn trí mạng có thể uy hiếp đến sinh mệnh của đối phương sẽ khiến cho Ma Pháp trận có hiệu quả thế thân kia tự động mở ra.
Bắn thanh kiếm ẩn đã thiêu đốt lên ngọn lửa màu đen kia ra ngoài, kèm theo một đòn toàn lực của Franck, phập đâm vào sau lưng Castina, xuyên thẳng qua trái tim nàng.
Đôi mắt màu hơi nâu của Castina thoáng cái trợn to, trên khuôn mặt đọng lại biểu cảm không thể tin nổi và đau khổ tuyệt vọng đan xen.
Động tác chắn ở trước mặt Bò Cạp Đen Roger của nàng không hề dừng lại, nhưng đã mất đi sức mạnh đằng sau đó.
Cánh tay của Lumian giống như không có xương, các đốt ngón tay bắn ra, cánh tay ném ra ngoài, vừa vặn vọt qua bên trên khuỷu tay phải của Castina ngăn cản đến, khiến cho thanh đoản đao tà dị màu đen bạc kia đâm thẳng vào trong thân thể của Bò Cạp Đen Roger.