Gần như là đồng thời, bàn tay trái của Franck dán sát lên lưỡi kiếm ẩn, siết chặt lấy nó, khiến ngọn lửa màu đen ở trong cơ thể của Chân Nến Thấp Castina nháy mắt nổ tung, thiêu đốt nàng lên từ trong ra ngoài.
Linh còn sót lại ở trong thi thể màu máu kia phát ra tiếng bùm bùm hư ảo, thân hình đã dị biến nhanh chóng hòa tan giống như ngọn nến, từng giọt nhỏ xuống mặt đất.
Bò Cạp Đen Roger dựa vào đặc tính của vùng đất bất tử để thay đổi vị trí lại kêu to lên một tiếng.
Bên ngoài thân Franck theo đó dấy lên một tầng ngọn lửa màu đen.
So sánh với ngọn lửa của nàng, ngọn lửa màu đen phô trương đến từ tà thuật sư này không hề che giấu tà ác của nó, giống như đang thiêu đốt sinh mệnh và tinh lực của mỗi người.
Răng rắc một tiếng, bóng dáng của Franck vỡ tan, chỉ để lại những mảnh gương nhỏ không đều nhau.
Trên một tầng băng đã đông lại ở trên sàn nhà, thân thể của nữ phù thủy này nhanh chóng hiện ra, nhảy lên.
Nàng chủ động chế tạo băng sương, đóng băng mặt đất, nhưng không phải vì hạn chế hành động của Bò Cạp Đen Roger, một là làm chậm lại ảnh hưởng của những vong hồn này, hai lại chuẩn bị đầy đủ nguyên vật liệu cho tấm gương thế thân.
Đoàng đoàng đoàng!
Không có Chân Nến Thấp Castina vây đánh, Lumian cứng đối cứng chống đỡ một phen, sau đó thuận lợi thoát khỏi Harman không đầu khoác thêm lớp áo khoác dính máu, nhảy đến trên bàn trà đã lật nghiêng, vừa rút súng lục ra nổ súng về phía Bò Cạp Đen Roger ở trên vách tường, vừa lấy bức tranh có vẽ hình vầng mặt trời kỳ dị kia.
Hắn không hề lo lắng việc mình công kích về phía mục tiêu sẽ khiến cho trao đổi vận mệnh bị gián đoạn, bởi vì hắn không phải là người cầm đao của thủy ngân sa đọa, hiện giờ cũng không cầm lấy nó.
Từng viên đạn vàng óng kia dữ dội bắn trúng lên trên tường, Bò Cạp Đen lại sớm rút vào trong một gương mặt trong suốt vặn vẹo, biến mất khỏi trước mắt Lumian và Franck.
Tay trái của Lumian run lên, khiến bức tranh mặt trời với mũi nhọn đủ màu đủ dạng hiện ra.
Phòng khách tràn đầy u ám lạnh lẽo lập tức trở nên ấm áp không ít, nhưng tầng băng sương ngưng kết ở trên mặt đất lại chưa hề xuất hiện dấu hiệu được hòa tan, chỉ có những gương mặt vặn vẹo hoặc xanh xao hoặc trắng bệch này ào ào rời khỏi tầm mắt.
Harman mất đầu, toàn thân là máu chạy về phía Lumian, hoàn toàn mặc kệ súng lục của đối phương đã nhắm vào mình, định cố tình ôm ấp mục tiêu.
Bức tranh mặt trời kia khiến cho thân thể của hắn có run rẩy nhất định, khiến máu chảy xuôi nhỏ xuống mặt đất.
Trực giác của Lumian nói cho hắn biết không thể cứng đối cứng với huyết thi như vậy, lợi dụng phần khuỷu tay được áo jacket màu nâu nhạt bảo vệ, hắn không ngừng đón đỡ hai tay Harman đánh tới.
Áo jacket kia nhanh chóng nhiễm lên màu máu, để lộ ra dấu hiệu bị ăn mòn.
Vào lúc này, bởi vì Bò Cạp Đen Roger có hai ba giây không xuất hiện, Franck cuối cùng có thể có cơ hội ra tay.
Lòng bàn tay nàng ngưng tụ ra một ngọn lửa màu đen nồng đậm, ném về phía Harman hóa xác sống.
Ngọn lửa màu đen kia giống như đạn pháo, đập vào mặt ngoài thi thể màu đỏ như máu.
Nó lập tức nổ tung, trong im hơi lặng tiếng thiêu đốt linh tính chất chứa bên trong máu và thi thể.
Harman cũng bắt đầu hòa tan giống như Castina, giống như ngọn nến bị ném vào trong đống lửa.
Đúng lúc này, Bò Cạp Đen Roger xuất hiện.
Hắn chui ra từ trong một gương mặt trắng bệch ở chỗ góc tường, ôm một bức tượng có chiều cao tương đương với hắn trong tay.
Bức tượng kia là một cô gái có ngũ quan nhu hòa, nếp xếp ly trên váy dài trông rất sống động.
Sau khi cố hết sức đặt bức tượng xuống dưới mặt đất, Roger rụt lại đằng sau, lại lần lượt chui vào bên trong từng gương mặt mơ hồ đau khổ vặn vẹo kia, kịp thời tránh được phát đạn của Lumian và ngọn lửa màu đen của Franck.
Một giây sau, hắn thò người ra từ chỗ đèn treo trên trần nhà, giọng thật nhanh mắng mỏ:
“Các ngươi chết chắc!”
“Ta muốn biến các ngươi thành phân bón thúc!”
“Đồ chó đẻ, các ngươi thậm chí có dũng khí xâm nhập vùng đất bất tử của ta!”
“Ta muốn rút toàn bộ sinh mệnh của các ngươi!”
“Ta muốn để cho các ngươi sinh hai mươi đứa bé!”
Mỗi khi Bò Cạp Đen Roger nói thêm một câu là sẽ thay đổi vị trí, hắn di chuyển không ngừng, thò ra không ngừng, tránh được cuốn tranh của Lumian trải ra và các loại vu thuật lấy ngọn lửa màu đen, băng sương làm chủ của Franck.
Còn những từ đơn vốn đền từ ngôn ngữ Intis nghe như bình thường kia lại giống như các mũi tên nhọn, trực tiếp đâm vào trong óc Lumian và Franck, không chỉ khiến cho bọn họ choáng váng đầu hoa mắt, tim đập rộn lên, hơn nữa còn khiến cho máu của bọn họ đều giống như xảy ra cộng hưởng.
Bức tượng nữ giới ở góc tường kia giống như bị kích phát, ngoài mặt bốc cháy lên một tầng ngọn lửa tươi đẹp.