Thu hồi tầm mắt, Lumian đi tới trước nhặt thủy ngân sa đọa lên.
Bởi vì cháy và ăn mòn nên trên thân đao màu đen bạc của nó để lại mấy vết sẹo, điều này khiến cho Lumian hoài nghi nó còn có thể chống đỡ đến cuối năm được hay không.
Cất kỹ thủy ngân sa đọa, Lumian bắt đầu kiểm tra hai thi thể đã thoát khỏi bao vây của máu, tan rã hơn phân nửa.
Chúng nó thể hiện ra dấu hiệu hóa nến rõ ràng, phệt ở trên mặt đất, có thể khiến cho mỗi người nhìn thấy gặp ác mộng thật lâu.
Quần áo của hai thi thể đều đã bị ăn mòn mức độ cao, phần lớn vật phẩm trên thân đều là như thế, bao gồm cả đoản đao có bôi kịch độc của Harman và rìu Castina thích sử dụng.
Chịu ảnh hưởng ít hơn lại là vài bình thuốc màu sắt đen lóe lên sáng bóng của kim loại được đặt làm riêng, mặc dù ngoài mặt chúng nó có dấu vết ăn mòn rõ ràng, nhưng còn chưa lan đến chất lỏng ở bên trong.
Lumian quan sát một chút, phát hiện bình thuốc có tổng cộng bốn loại, lấy hoa văn được khắc trên thân bình để phân chia: Một loại là cây cối, một loại giống như khuôn mặt con gấu, một loại là nước suối, một loại là con bò cạp.
Mỗi một loại Harman và Castina đều mang theo một bình, tổng cộng để lại tám bình.
Sau khi Lumian gom chúng nó lại đứng lên đi đến bên cạnh lưỡi liềm quái dị mới vừa rồi Bò Cạp Đen Roger đã sử dụng, nó tối đen, sắc bén, tà ác, vừa không tinh xảo, dễ dàng mang theo giống như lưỡi liềm sử dụng khi gặt lúa mạch, vừa không có vẻ khoa trương, không thể mang đến rung động giống như lưỡi hái, chỉ cao cỡ nửa người.
Lumian vừa dùng tay phải đeo bao tay màu đen chạm vào lưỡi liềm này, hắn đã cảm thấy nó mọc ra gai nhọn hư ảo, chui vào trong máu thịt của mình, hấp thu sinh mệnh từng chút một, lạnh như băng, vô tình.
Hắn nhanh chóng thu tay phải về, phát hiện sinh mệnh không thong thả trôi qua như vậy nữa.
Cũng không biết là vật phẩm thần kỳ hay là vũ khí phi phàm tương tự như thủy ngân sa đọa, thứ này mang đi như thế nào đây? Lumian rơi vào trầm tư.
Vào lúc này, Franck đã hoàn thành xong bố trí, bắt đầu thông linh.
Lumian mang theo tám bình thuốc kia đi đến bên cạnh thi thể Bò Cạp Đen Roger, cách bức tường linh tính nói với Franck:
“Hỏi thử xem tác dụng của mấy thứ này, còn có, mang lưỡi liềm kia đi như thế nào.”
Franck gật đầu, nhìn gương mặt của Roger cuối cùng xuất hiện ở trong gương trang điểm kia, mở miệng hỏi:
“Các bình thuốc ở trên người Harman và Castina có tác dụng gì, phân biệt như thế nào?”
Roger với sắc mặt trắng bệch vừa mờ mịt lại ngây ngô đáp lại:
“Hoa văn cây cối là thuốc vỏ cây, có thể khiến cho làn da, cơ bắp của ngươi trở nên cứng cỏi giống như cây cối.”
“Hoa văn khuôn mặt gấu là thuốc điên cuồng, có thể để cho ngươi bộc phát ra sức mạnh vượt trên bình thường.”
“Hoa văn nước suối là thuốc điều trị, có thể chữa trị phần lớn ngoại thương, khiến vết thương nặng biến thành nhẹ, khiến vết thương nhẹ khỏi hẳn.”
“Hoa văn bò cạp là độc bò cạp, chủ yếu để bôi lên trên vũ khí, có thể khiến cho người nhận lấy vết thương từ nó tâm tình thất thường, hô hấp tê liệt, cho đến chết.”
Còn rất có tác dụng… Franck thầm khen một câu.
Lưỡi kiếm ẩn của nàng chính là cần một bình độc bò cạp như vậy.
Franck tiếp tục hỏi:
“Lưỡi liềm kia của ngươi bình thường mang đi như thế nào?”
“Trong thư phòng của ta có một hộp gỗ cực lớn, nhanh chóng bỏ nó vào bên trong đó là có thể mang đi.” Roger với khuôn mặt tái nhợt, vẻ mặt lạnh như băng đưa ra câu trả lời.
Franck hỏi tới:
“Lưỡi liềm kia là vật phẩm thần kỳ hay là vũ khí phi phàm, năng lực là cái gì?”
“Nó tên là lễ hội thu hoạch, là vũ khí được khí tức ban ơn xâm nhiễm, có được phẩm chất riêng là sắc bén, chỉ cần lưu lại vết thương cho mục tiêu, nhiễm lên máu tương ứng, nó có thể liên tục hấp thu sinh mệnh của đối phương.” Bò Cạp Đen Roger ngơ ngẩn miêu tả tình hình về lưỡi liềm kia.
Franck nắm chặt thời gian chuẩn xác, quay đề tài câu chuyện lên trên chuyện quan trọng hơn:
“Ngươi đã từng gặp Nguyệt phu nhân chưa? Bình thường các ngươi liên lạc như thế nào?”
Trên khuôn mặt tái nhợt đau khổ của Roger trở nên sinh động một chút:
“Ta nhìn thấy Nguyệt phu nhân ở một nơi hoang dã, không, bây giờ là quý cô Nguyệt, nàng ngồi trên một chiếc xe ngựa độc đáo do ma quỷ kéo đi, đeo mạng che mặt, khiến cho ta có cảm giác rất thần thánh rất có vầng sáng của tình mẹ.”
“Bình thường đều là nàng đến tìm ta, để cho ta bất ngờ tiến vào vùng hoang dã kia, hạ mệnh lệnh cho ta.”
“Nàng cho ta một hạt giống màu xanh lá, đặt ở trong khoang bụng của bức tượng, nếu như gặp nguy hiểm, có thể dùng nó để liên lạc khẩn cấp.”
“Hiện giờ không cần dùng đến hạt giống kia nữa, chỉ cần tụng niệm tôn danh hoàn chỉnh của nàng là có thể nhận được đáp lại của nàng.”