Lumian lập tức đẩy cánh cổng ra, nghênh ngang rời khỏi số 126 đại lộ khu chợ.
Hắn không đóng cổng lại, mặc cho cảnh tượng ở bên trong hiện ra trước mắt người đi đường đi ngang qua:
Dưới chiếu rọi của ánh sáng đèn đường khí đốt màu ngả vàng, một thi thể nằm dựa vào chỗ sảnh trước, xung quanh toàn là vết máu.
Lumian xuyên qua đại lộ khu chợ, không ngừng thay đổi phương hướng đi tới, trở về đến ngõ nhỏ trước đó thay đổi quần áo làm ra ngụy trang.
Hắn tẩy trang sơ qua, đổi lại quần áo ban đầu, không để cho người ta có cảm giác hắn chính là Arçay nữa.
Một giây sau, bóng dáng mặc áo bào màu đen có kèm mũ trùm đầu của Franck hiện ra, nhận lấy chiếc nhẫn trừng phạt từ chỗ Lumian, thả nó lại vào trong túi tiền.
Nữ phù thủy này liếc nhìn Arçay thành viên băng đảng Stinger còn trong trạng thái hôn mê, nói với Lumian đang định rời đi:
“Ngươi không xử lý hắn sao?”
“Hắn biết rõ Shire làm hắn hôn mê, còn người giết chết Bò Cạp Đen Roger lại ngụy trang thành dáng vẻ của hắn.”
Lumian chưa trả lời, trực tiếp rút súng lục ra, nửa xoay người lại, bóp cò súng về phía Arçay đang khoác áo sọc xanh lam trắng.
Đoàng đoàng hai phát súng, thành viên băng đảng Stinger nhận được tín nhiệm của Bò Cạp Đen Roger này trúng đạn ở ngực, mất đi sinh mệnh.
Thấy trạng thái của Lumian có vẻ không hề quan trọng không hề để ý đến, bản thân đề nghị cái gì thì hắn làm cái đó, Franck âm thầm lắc đầu, xử lý linh thể còn sót lại và dấu vết ở trong hẻm nhỏ.
Sau đó nàng lại một lần nữa biến mất thân hình, cùng với Lumian rời khỏi nơi này, dùng phương thức leo tường quay trở về tầng hai sàn nhảy Brise.
Chờ Lumian dùng thuốc đặc thù lấy từ chỗ Rentas tẩy sạch màu đen còn dư thừa ở trên tóc, chân chính biến trở về dáng vẻ của Shire Dubois, Franck mới cười hỏi:
“Ngươi có cần lưỡi liềm này không? Nếu như không cần, ta sẽ bán nó, tiền thu được chia đều.”
“Có lẽ ma dược kẻ khiêu khích của ngươi tiêu hóa gần hết rồi, nên chuẩn bị tiền của và nguyên vật liệu để lên cấp.”
Nghe Franck đề cập đến việc lên cấp, Lumian mới đột nhiên cảm thấy nên chuẩn bị một chút.
Không phải do hắn không muốn trở thành kẻ phóng hỏa danh sách 7, chân chính nắm giữ đầy đủ thủ đoạn thần bí học, mà vì công thức ma dược của thợ săn và kẻ khiêu khích trước đó đều đến từ ban tặng của quý cô pháp sư, nhận được quá mức dễ dàng, do đó hắn không hề gấp gáp gì, chỉ việc đợi đến khi ma dược của kẻ khiêu khích hoàn toàn tiêu hóa, sau đó viết thư liên lạc với quý cô pháp sư, nhìn xem cần phải trả cái giá gì để đổi lấy toàn bộ nguyên vật liệu cần đến để lên cấp.
Một điểm càng quan trọng là Lumian biết rõ chỗ quý cô pháp sư có một phần đặc tính phi phàm kẻ phóng hỏa.
Nhưng mà hiện giờ cẩn thận ngẫm lại, hắn cảm thấy vẫn nên chuẩn bị thêm một chút:
Quý cô pháp sư có tỷ lệ lớn không thuộc về con đường thợ săn, chưa hẳn thật sự có công thức ma dược của kẻ phóng hỏa, còn phần đặc tính phi phàm kẻ phóng hỏa kia, có lẽ nàng đã đưa cho người khác, dù sao người cầm lá bài bộ ẩn phụ kia không phải chỉ có một mình Lumian, cũng không chắc toàn bộ đều là con đường khác.
Đương nhiên, lấy cấp bậc và năng lực của quý cô kia biểu hiện ra ngoài, nàng thật sự muốn kiếm được công thức ma dược của kẻ phóng hỏa và nguyên liệu chính tương ứng không phải là một chuyện khó khăn gì. Nhưng nàng chưa chắc bằng lòng, hoặc là sẽ kéo dài thật lâu.
Trong dòng suy nghĩ hiện lên, Lumian liếc nhìn hộp gỗ đang được đặt ngang ở trên gối Franck, do dự một chút nói:
“Bán đi.”
Tuy rằng lưỡi liềm tà ác kia sắc bén lạ thường, có thể thông qua máu tươi hấp thu sinh mệnh của kẻ địch, rất phù hợp với phong cách chiến đấu cận chiến hắn am hiểu, nhưng món đồ này rất không tiện lợi để mang theo, cũng không thể che giấu, có hạn chế rất lớn đối với trường hợp sử dụng, phần lớn thời gian chỉ có thể để lại ở sàn nhảy Brise hoặc là khách sạn Golden Rooster, để khi có người tấn công bản thân thì phát huy công dụng, hoặc là trong chủ động tập kích, lấy ra trước, dùng bóng đêm để che giấu.
Nếu như định luôn luôn mang theo nó, biện pháp trước mắt Lumian có thể nghĩ đến là lấy một cái hộp đựng đàn cello đeo trên lưng.
Đối với một trùm băng đảng xã hội đen, hành động như vậy vô cùng khả nghi.
Thật ra, nếu như không phải Franck nhắc đến chuyện chuẩn bị cho lên cấp, Lumian bắt đầu cảm thấy hơn bốn ngàn pelkin trên người còn kém khá xa, cần gom góp càng nhiều tài chính, hắn thực sự không để ý đến chuyện lưu lại lưỡi liềm tà dị tên là lễ hội thu hoạch kia, dù sao nó vẫn có thể phát huy tác dụng trong một vài trường hợp, nếu như vẫn không được, Lumian còn có thể lợi dụng kính nhìn trộm ngụy trang thành tay chơi nhạc, trên lưng mang đàn cello, ám sát mục tiêu tương ứng.