Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 576 - Chương 576 - Đỏ Và Đen (2)

Chương 576 - Đỏ và đen (2)
Chương 576 - Đỏ và đen (2)

Mà những vi khuẩn gây bệnh lưu lại ở bên ngoài bao tay này, dưới ngọn lửa đỏ đậm đằng sau nối tiếp đằng trước, cũng nhanh chóng biến mất.

Trong đả kích liên tục không ngừng nghỉ nhưng không hề nguy hiểm đến tính mạng, trong hoàn cảnh nhiệt độ càng ngày càng cao, tất cả vết phồng nước nửa trong suốt đều tự động vỡ ra, những chất lỏng màu vàng nhạt biến thành màu đen tí tách bốc hơi lên, tạo thành một màn sương mù mắt thường gần như không thể nhìn thấy ở xung quanh Tybalt.

Nhưng những sương màu này không phải bị ngọn lửa thiêu hủy thì chính là bị nhiệt độ cao làm tan rã, không thể xuyên thấu qua áo choàng ngọn lửa, ăn mòn thân thể của Lumian.

Vào lúc này, Tybalt bị đánh đau mấy trận bình tĩnh lại từ trong khiêu khích, lại định há to miệng, cao giọng kêu cứu.

Thể khí nóng rực và ngọn lửa tản mát theo nắm tay Lumian đánh tới, thoáng cái chui vào trong khoang miệng của Tybalt, bị bỏng đến vẻ mặt hắn nhăn nhó, kêu thảm thiết đều không thể phát ra.

“Sướng không? Cảm giác như này có sướng không?”

“Khi ngươi tùy tiện phun đờm mọi chỗ có từng nghĩ đến kết cục như ngày hôm nay không?”

“Giết chết ngươi và giết chết một con gà cũng chẳng có gì khác nhau cả!”

Lumian nhìn chằm chằm vào hai mắt của Tybalt, nhìn trong con mắt của hắn dần dần xuất hiện các cảm xúc như tuyệt vọng, hoảng sợ và cầu xin tha thứ.

Hắn không hề dừng lại, nắm tay quấn quanh ngọn lửa màu đỏ đậm lại một trận tấn công như mưa to.

Hắn không định vòng qua hai tay của Tybalt, mỗi một quyền đều đập vào nơi đó.

Trong tiếng rầm trầm đục, Lumian đột nhiên dừng lại, thu hồi hai tay.

Tybalt đứng tựa lưng vào vách tường, ánh mắt trống rỗng, không hề động cựa.

Ngọn lửa bên ngoài thân thể Lumian đột nhiên biến mất giống như nước sông đổ cuốn, chỉ có chỗ lưu lại dấu chân của hắn còn có một chút đỏ đậm.

Hắn chưa hề liếc nhìn Tybalt một cái, xoay người nhặt cây gậy văn minh lên, cũng lấy ngón tay của K tiên sinh ra, dùng nó ấn một dấu vân tay lên trên vách tường bên cạnh Tybalt.

Làm xong những chuyện này, Lumian tháo mũ dạ nửa đầu xuống, đặt trước ngực, cúi người thi lễ với Tybalt.

Sau đó, hắn lướt qua con mồi đã dại ra giống như bức tượng, đi ra ban công, từ bên cạnh cái bóng đổ xuống, dán sát vách tường, thoải mái nhảy đến chỗ bên cạnh kiến trúc màu vàng đất.

Mãi cho đến lúc này, trên tầng mới phát hiện ra, có vài người chạy đến, nhìn ra ngoài, mà bóng dáng của Lumian đã chìm vào trong ngõ nhỏ tăm tối.

Cùng lúc đó, trong cơ thể cứng nhắc đứng thẳng của Tybalt phát ra tiếng vang nặng nề.

Ầm rầm!

Hắn chợt nổ tung từ trong ra ngoài, từng miếng thịt và nội tạng mang theo một chút ngọn lửa màu đỏ đậm bắn ra khắp nơi.

Rót lửa!

Rót lửa của kẻ phóng hỏa!

Trước khi Lumian rời đi, thật ra Tybalt đã gần kề cái chết, nội tạng của hắn, đầu óc của hắn đã bị ngọn lửa rót vào chiếm cứ, sau đó chủ yếu là tàn phá thể linh hồn của hắn.

Lumian tạm thời thay đổi chủ ý, không sử dụng biện pháp mau lẹ nhất đơn giản nhất để giết chết Tybalt, có ba nguyên nhân:

Một là từ quỷ hồn Montsouris ra tay có thể sẽ ảnh hưởng đến người nhà của Tybalt, dưới tình huống có lựa chọn, có thể không dùng đến thì cố gắng không dùng đến, tuy rằng có tỷ lệ lớn những người này đã biến thành tín đồ của Tà Thần, hai là dùng nổ ra từ bên trong tạo ra cảnh tượng máu thịt đầy đất, kết hợp với dấu tay của K tiên sinh, dẫn điều tra sau đó về phía hội Cực Quang, cũng dùng cái này để ngoài sáng trong tối ám chỉ Tybalt là tín đồ Tà Thần, ba là lợi dụng rót lửa để kéo dài khoảng thời gian nổ mạnh kia, phá hư thể linh hồn của Tybalt, ở trên trình độ lớn nhất ảnh hưởng đến thu hoạch thông linh của tín đồ Tà Thần.

Mặt khác, còn có một lý do không phải là cái cớ, đó là dùng phương thức tàn nhẫn đánh một trận tức giận mắng một trận như vậy để giết chết Tybalt khiến cho hắn càng thêm sung sướng.

Không bao lâu sau, bảy tám người bao gồm cả Hugues Artois và quý cô tóc đỏ, thư ký đeo kính gọng vàng kia chạy đến ngoài cửa phòng của Tybalt Jacques.

Bọn họ nhìn thấy máu thịt, khối vụn và nội tạng đầy đất, thấy được rất nhiều dấu vết cháy đen.

Hình ảnh đỏ và đen giao nhau này rất có tính đánh sâu vào thị giác, khiến cho người đi đến đây đều rơi vào trong trầm mặc.

“Ai làm ra?” Hugues Artois hơi hoảng sợ hỏi.

Theo ý hắn, giết chết Tybalt cò lưu lại cảnh tượng như vậy là đang cảnh cáo hắn, báo trước cho hắn về cái chết!

Bằng không, ai sẽ đi gây phiền toái cho một trợ lý thư ký chứ?

Quý cô tóc đỏ liếc nhìn Hugues Artois, giọng trung lập nói:

“Xem ra kẻ ra tay là kẻ phóng hỏa, thậm chí càng lợi hại hơn, lấy thực lực của Tybalt, vốn bị giết chết trong mười mấy giây, nhưng kẻ tập kích lại lựa chọn năng lực tiêu tốn thời gian lâu dài hơn.”

“Cho thấy mục đích của hắn chính là chế tạo ra cảnh tượng như vậy, đây là phong cách của hội Cực Quang đồ điên kia.”

Bình Luận (0)
Comment