Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 605 - Chương 605 - Khe Hở (2)

Chương 605 - Khe hở (2)
Chương 605 - Khe hở (2)

Giọng nói to lớn âm vang của Termiporus lại một lần nữa quanh quẩn ở trong cơ thể và trong tai Lumian:

“Nó sắp đến, đây là vận mệnh đã định trước.”

Chỗ tán cây mơ hồ, Suzanne đã không tiếp tục công kích Lumian nữa, nàng vừa mượn dùng cây Ám Ảnh, từ xa ra lệnh cho Charlotte khống chế tế phẩm, vừa chìm ý thức vào bên trong cây to màu xanh nâu này, tìm kiếm vấn đề một kích mới vừa rồi của đoản đao màu đen bạc có thể tạo thành.

Phát hiện sớm một chút, giải quyết sớm một chút, thúc đẩy tiến độ nghi thức hiến tế sớm một chút!

Nghe xong lời Termiporus nói, Lumian không nhịn được lại hỏi:

“Quỷ hồn Montsouris thật sự có thể phá hư cây Ám Ảnh sao?”

Tuy rằng hai thứ đều là vật tà dị, nhưng cây này đã cắm rễ ở dưới lòng đất Trier hơn một ngàn năm, tiếp nhận vô số dục vọng tẩm bổ, cây to có liên quan với Tà Thần bí mật rõ ràng khiến cho người ta có cảm giác cấp bậc rất cao, càng thêm khủng bố, càng thêm tà dị.

Giọng nói hùng hậu của Termiporus vang lên:

“Không thể.”

“Nhưng mà nó có thể gây ảnh hưởng đến cây Ám Ảnh trong trình độ nhất định, tạo ra cơ hội cho ngươi chạy khỏi nơi đây.”

Termiporus vừa dứt lời, Lumian đã nhìn thấy bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bóng đen.

Nó hơi còng lưng, giống như một cụ già đã không chịu nổi gánh nặng của cuộc sống.

Quỷ hồn Montsouris!

Nó xuyên qua đủ loại hạn chế, không để ý tới rất nhiều rào chắn, đi đến vùng không gian xa lạ nơi bị cây Ám Ảnh chiếm cứ này.

Bóng đen còng lưng tiến lên trước một bước, nháy mắt đã đến bên cạnh thân cây màu nâu xanh, đập vào trong mắt Suzanne và Charlotte.

Các nàng theo bản năng cảm nhận được uy hiếp, nhưng các nàng đều không hề liên hệ bóng đen này với truyền thuyết về quỷ hồn Montsouris của Trier.

Các nàng điên cuồng khơi lên đủ loại dục vọng của quỷ hồn Montsouris, nhưng giống như đang ném tảng đá vào bên trong một vực sâu không đáy vậy, hoàn toàn không nghe thấy tiếng vọng.

Lúc này, lần đầu tiên Lumian nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ chân thật của quỷ hồn Montsouris.

Nó không phải là một lão già, thậm chí không phải là nhân loại, càng gần với bóng đen sền sệt kéo theo hình thái nhân loại, còng lưng xuống.

Quỷ hồn Montsouris đưa mắt nhìn cây Ám Ảnh hai giây, lại tiến lên trước, dán sát vào thân cây màu xanh nâu.

Nó chợt biến thành chất lỏng màu tối đen tà dị, ăn mòn lên từng tầng vỏ cây kia.

Ngoài mặt thân cây vĩ đại xuất hiện một vũng lớn màu đen ướt át, nó không ngừng lan ra xung quanh, mở rộng diện tích của bản thân.

Trong giây lát, toàn bộ phần đáy của cây Ám Ảnh đều bị bóng đen này chiếm cứ, còn các loại công kích của Suzanne Matisse và Charlotte Calvino đều không hề có hiệu quả gì.

Một giây sau, thế giới trời xanh mây trắng giống như bức tranh sơn dầu, mặt đất bò đầy rễ cây xoắn vào nhau này xuất hiện chớp lên rõ ràng, giống như bị một trận động đất kịch liệt.

Mặt ngoài thân cây, bên trên mặt đất, bên trong trời cao, những nơi khác nhau đều sinh ra vết rách hư ảo rất nhỏ, một phần bên trong chúng nó còn đang thong thả lan rộng, khiến cho Lumian có thể xuyên qua chúng nó nhìn thấy một góc của đường phố ở bên ngoài, nhìn thấy hình ảnh hỗn loạn thu nhỏ bị nhánh cây, dây mây và dục vọng ảnh hưởng đến.

“Chuẩn bị sẵn sàng.” Giọng nói to lớn vang vọng của Termiporus vang lên truyền vào trong tai Lumian.

Thấy không thể ngăn cản được quỷ hồn Montsouris, mà tình huống đang phát triển về phương hướng không tốt, Suzanne Matisse lộ ra vẻ mặt căm hận, dùng ngôn ngữ Hermès cổ tụng niệm lên một đoạn chú văn:

“Thần tử không nên sinh ra hỡi, ngươi là nhà giam cầm tù nguyền rủa, là dơ bẩn ăn mòn lịch sử.”

“Ta thành kính khẩn cầu với ngươi, khẩn cầu ngươi cung cấp trợ giúp.”

Suzanne Matisse vừa dứt lời, những thân cành dưới tán cây mơ hồ này đồng thời phân bố ra rất nhiều chất lỏng tối đen sền sệt.

Thứ đó rất giống với chất lỏng màu đen của hóa thân quỷ hồn Montsouris, nhưng lại có khác biệt thật lớn, nó càng hỗn loạn hơn, càng điên cuồng hơn, càng tà dị hơn.

Gần như đồng thời, bên trong những chất lỏng do thân cây tiết ra mọc lên đầu sọ trắng bợt lại dị dạng, mọc ánh mắt màu vàng bị các đường mạch máu thô to quấn quanh, đầu lưỡi màu đỏ tươi chảy ra dịch mủ ghê tởm, mọc lên rất nhiều hình thù kỳ quái khó có thể miêu tả được, chính là thứ nhìn thấy sẽ khiến cho người ta điên cuồng.

Trên vùng hoang dã chỗ chiến đấu giữa quý cô xét xử và quý cô Nguyệt.

Con phố loạn này vẫn phân tán ở các nơi, còn cây to màu xanh nâu kia đong đưa, mặt ngoài và xung quanh xuất hiện từng khe hở thật nhỏ giống như xuyên suốt hư không.

Đúng lúc này, trên bầu trời cao vẽ ra một cánh cửa hư ảo trùng điệp.

Quý cô mặc váy dài màu vỏ quýt, khí chất lười nhác đi ra từ trong đó, trên mặt nàng có từng con côn trùng tản ra ánh sao lộng lẫy hơi cong thành cửa bò qua bò lại chui ra chui vào, khiến cho người ta không nhìn ra dáng vẻ vốn có của nàng.

Quý cô này một bước đi đến trước cây to màu xanh nâu, giơ hai tay ra, túm lấy hai bên cạnh của một khe hở vô hình, định trực tiếp xé mở nó!

Bình Luận (0)
Comment