Từng con côn trùng mềm trong suốt bao phủ ánh sao lộng lẫy chui ra từ trong lòng bàn tay của quý cô lười nhác này, móc ngoặc với khe hở vô hình lại hư ảo, khiến cho nó nhiễm lên màu sắc của ánh sao.
Kèm theo quý cô kia dùng sức kéo, giống như lớp vỏ trong suốt đang bao trùm ở mặt ngoài của thế giới này phát ra tiếng kêu đáng sợ không chịu nổi gánh nặng, khó có thể chống lại cuốn sang hai bên.
Trong tiếng vỡ tan không cách nào hình dung khiến cho người ta ê răng, khe hở kia bị mạnh mẽ xé mở ra, biến thành một khoảng trống vĩ đại lóe lên nhiều ánh sao.
Điều này khiến cho nó thoạt nhìn giống như lối vào một đường hầm nối đến nơi nào đó chưa biết.
Một giây sau, bóng dáng quý cô mặc váy dài màu vỏ quýt lóe lên, biến mất ở trên không nơi hoang dã.
Quý cô Nguyệt ngồi trong chiếc xe ngựa kiểu xe nôi thay đổi sắc mặt, điều khiển sinh vật dạng ma quỷ kéo xe, chui vào trong con đường hầm kia
Quý cô xét xử theo sát đằng sau.
…
Bên trong thế giới với rễ cây xoắn vào nhau tràn đầy trên mặt đất, mây trắng giống như bức tranh sơn dầu.
Theo thân cành của tán cây cận kề mơ hồ phân tán ra chất lỏng màu đen sền sệt, mọc lên đủ loại với hình thù kỳ quái, tuy rằng Lumian nhận được dặn dò của Termiporus, không hề ngẩng đầu lên nhìn, nhưng hắn vẫn sinh ra một loại cảm giác tinh thần hỗn loạn.
Làn da của hắn ngứa ngáy từng cơn, máu thịt ở bên dưới xuất hiện ngọ nguậy không bình thường, giống như sắp mọc lên mụn nhọt hoặc là khối u chi chít dày đặc.
Đúng vào lúc này, từng tia sáng tinh thuần chiếu vào thế giới này, chiếu sáng ánh mắt của Lumian.
Ở nơi cách hắn không xa, một khe hở thật nhỏ nào đó lập tức mở rộng ra thành một cánh cửa ánh sao hư ảo lại thần bí.
“Nhắm mắt lại, vọt vào bên trong cánh cửa kia.” Giọng nói rộng lớn hùng hậu của Termiporus vang lên ở bên tai Lumian.
Lumian không hề do dự, dùng bàn tay trái đã bị nổ đến máu thịt be bét cầm chặt lấy thủy ngân sa đọa, chạy như điên về phía cánh cửa ánh sao kia.
Hắn nhắm chặt hai mắt lại, dựa vào nắm chắc đối với vị trí không gian và khoảng cách của thợ săn, vài bước đã chạy đến phía trước mục tiêu, không quan tâm ở nơi đó có biến hóa gì, có phải đang có sinh vật nguy hiểm đang ẩn nấp hay không, tung người nhảy vào trong đó.
Sau trời xoay đất chuyển ngắn ngủi, Lumian giống như từ dưới đáy hồ nước sâu thăm thẳm chui lên trên mặt nước, toàn thân lập tức trở nên thoải mái.
Hắn mở mắt ra, nhìn thấy cây to Ám Ảnh màu xanh nâu đang cách đó không xa, nhìn thấy các kiến trúc như khách sạn Golden Rooster bị các nhánh cây dây mây quấn lấy, nhìn thấy đường phố khu vực khác nhau bị sức mạnh kỳ dị ngăn cách ở các nơi trong hoang dã, nhìn thấy vài người bán hàng rong và người đi đường đang rơi vào trong dục vọng của bản thân, nhìn thấy Franck đang nhẹ nhàng nhảy xuống từ cửa sổ nào đó trên tầng hai của khách sạn Golden Rooster.
Hắn thoát khỏi không gian xa lạ ở bên trong cây Ám Ảnh kia, nhưng vẫn còn chưa trở lại thế giới hiện thực chân chính.
Franck cũng phát hiện ra Lumian đang ở cách mình không xa, vừa vui vẻ lại vội vàng kêu lên:
“Mau, tìm đường ra!”
Tuy rằng nàng đã triệu hồi quý cô xét xử đến đây, trong lòng có tự tin, nhưng nàng vẫn không muốn ở lại nơi này lâu thêm.
Chiến đấu có dính dáng đến các Bán Thần đâu phải nàng một danh sách 7 nho nhỏ có thể tham dự được? Cho dù chỉ nhìn xem từ xa thôi, cũng có rủi ro thật lớn.
Lumian gật đầu, vừa chạy như điên tới gần Franck, vừa nhìn quanh trái phải, tìm chỗ nào đó nghi ngờ giống với lối ra.
Hắn càng nhìn càng cảm thấy nơi này giống như đến từ thế giới bên kia của Mẹ vĩ đại ban ơn, nhưng không có rất nhiều vong linh và các ma quỷ từ người có tội nhảy vào vực sâu.
Chẳng lẽ hành động của hội Phúc Lạc còn có sự tham gia của các tín đồ Mẹ vĩ đại sao? Lumian lập tức có suy đoán, nói với Franck đã gần trong gang tấc:
“Đi tới bên rìa hoang dã!”
Căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, nếu như nơi đây thật sự là thế giới bên kia, vậy chắc có thể thoát khỏi từ bên rìa hoang dã.
Franck nhẹ nhàng gật đầu, chưa hề hỏi gì, chạy theo hắn.
Đột nhiên, vùng hoang dã này đã xảy ra chấn động kịch liệt, bên trong cây to màu xanh nâu kia vang lên tiếng nổ vang nặng nề.
Bầu trời theo đó trở nên u ám, toàn bộ thế giới đều giống như cận kề sụp đổ.
Nhánh cây và dây mây bao bọc lấy các tòa kiến trúc và quảng trường đường phố nhanh chóng thu về, những người bán hàng rong, người đi đường, các khách thuê bị các dục vọng khác nhau gây ảnh hưởng đến mờ mịt khôi phục tỉnh táo.
Bọn họ dừng hành động điên cuồng cắn nuốt đồ ăn, bọn họ buông lỏng người khác phái bị mình áp chế ra, tương đối sợ hãi đứng lên, bọn họ kết thúc chém giết tàn khốc, mang theo vết thương có nhẹ có nặng mờ mịt nhìn xung quanh…