Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 625 - Chương 625 - Lựa Chọn (3)

Chương 625 - Lựa chọn (3)
Chương 625 - Lựa chọn (3)

“Đù má! Ngươi thành công? Còn trốn ra được?” Franck tỏ vẻ khiếp sợ.

Nàng cảm thấy bản thân không làm được chuyện này.

Cái này gọi là gì? Cái này gọi là thích khách chân chính!

Lumian thấy phố loạn đã có không ít người lui tới, vì thế cắt ngang lời Jenna, nói:

“Đến khách sạn Golden Rooster rồi nói tiếp, sau đó lấy viên đạn ra cho ngươi, điều trị vết thương.”

“Ta còn có nửa bình thuốc chữa bệnh.” Franck vui sướng bổ sung.

Nàng dìu đỡ Jenna, men theo cái bóng ở ven đường, quay trở về khách sạn Golden Rooster.

Khi sắp đến mục đích, bọn họ nhìn thấy tên buôn bán tin tức Anthony Roseau này.

Lumian nở nụ cười, lấy giọng điệu trào phúng nói:

“Ta cho rằng ngươi sẽ bỏ trốn.”

“Ta còn có một vài chuyện chưa làm ở khu chợ.” Anthony Roseau hàm hồ trả lời.

Bốn người lại tiến lên vài bước, nhìn thấy tòa kiến trúc năm tầng màu vàng kem này.

Khách sạn Golden Rooster nghiêng về phía trước một chút, mặt ngoài vách tường có một số vết nứt, có treo dây mây và nhánh cây bắt đầu héo rũ.

Bởi vì các khách thuê còn lại vẫn chưa quay về, nó lộ ra vẻ phá nát và tĩnh mịch khó diễn tả được bằng lời.

Cách trận tai họa này một khoảng thời gian.

Một người trẻ tuổi nào đó mặc quần áo mộc mạc xách theo va li cũ kỹ, đi theo đám người xuống khỏi tàu hơi nước, đi ra sân ga, đi thẳng đến con phố loạn.

Hắn nhìn thấy tòa kiến trúc năm tầng màu vàng kem này, nhìn thấy ngoài mặt nó quét lên hơn mười vệt đỏ tươi sáng.

“Khách sạn Golden Rooster.” Hắn đọc tên của tòa kiến trúc này, sờ tiền giấy và tiền xu ở trong túi, cảm thấy chắc có thể gánh chịu nổi.

Khách sạn Golden Rooster sạch sẽ hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều, tuy rằng có không ít chỗ đều dán báo chí quá hạn và tờ giấy màu hồng nhạt giá rẻ, nhưng không thấy con rệp, cục đờm sền sệt ghê tởm và đủ loại rác có thể thấy được khắp nơi.

Sau khi tiêu tốn 15 pelkin thuê căn phòng 302, người trẻ tuổi này vừa xách theo va li đi theo cầu thang lên tầng trên, vừa mừng rỡ thầm nghĩ:

“Còn rẻ hơn trong tưởng tượng của ta, khách sạn sạch sẽ như vậy mới 15 pelkin một tháng…”

Sau khi cất va li vào trong căn phòng chật chội, hắn quyết định cầm tiền tiết kiệm đi uống một ly.

Đến thành phố vui vẻ, vậy phải có dáng vẻ của thành phố vui vẻ!

Hắn đi thẳng xuống quán bar dưới lòng đất, mới vừa đi vào đã cảm nhận thấy ồn ào và náo nhiệt.

Một thằng cha mặc áo sơ mi có thắt nơ cầm bia, vung cánh tay khá ngắn của mình, đứng ở trên bàn tròn nhỏ, tràn đầy nhiệt tình tuyên truyền giảng giải chuyện gì đó với mọi người ở xung quanh, những người khác có người uống rượu, có người ca hát, có người khiêu vũ, đều không chịu yên tĩnh.

Chỗ quầy bar có vài vị khách uống rượu đang ngồi, bày một máy móc kỳ quái.

Người trẻ tuổi kia tiến đến gần, quan sát ống mềm và lọ thủy tinh của máy móc, tò mò hỏi:

“Nó là cái gì vậy?”

Một khách uống rượu có mái tóc trong vàng mang đen, diện mạo tuấn tú nghiêng người sang, tươi cười xán lạn đáp lại:

“Nó tên là dụng cụ đồ ngốc, có thể thí nghiệm ra chỉ số thông minh của một người, hay nói cách khác là chỉ số ngu xuẩn.”

“Khi xảy ra sự kiện khủng bố ở khu chợ, phó giám đốc MI9 của vương quốc Ruen vừa vặn đi qua!”

“Quốc hội thảo luận kịch liệt về trách nhiệm giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng cần phải gánh vác trong chuyện Hugues Artois bị ám sát”

“Không làm tròn trách nhiệm nghiêm trọng!”

“Hai đại giáo hội thảo luận hạn chế quyền được miễn của nghị viên quốc hội”

“Không thể để cho người chưa làm tuyên thệ hưởng thụ quyền được miễn”

“Quốc hội? Môi trường thích hợp cho tín đồ Tà Thần!”

“Hugues Artois cung cấp bao che cho tín đồ Tà Thần để tạo ra sự kiện khủng bố ở khu chợ!”

Dưới ánh mặt trời sau trưa tươi đẹp, ánh mắt của Jenna đảo qua tiêu đề trang đầu trên từng tờ báo, chúng nó ở lập trường khác nhau, tranh luận kịch liệt.

Cuối cùng, tầm mắt của nàng rơi lên trên từng lệnh truy nã được dán bên cạnh sạp báo:

“Guillaume Bene…”

“Puares de Roquefort…”

“Lumian Lee…”

“Chéria Belo…”

Jenna nhìn chằm chằm vào lệnh truy nã của bản thân, luôn cảm thấy chuyện này quá mức ảo mộng.

Ảnh chụp hay nói cách khác là bức vẽ ở trên lệnh truy nã kia không hề có bất cứ chỗ nào tương tự với bản thân nàng, trừ bỏ đều có thể được gọi là xinh đẹp ra, chi tiết ngũ quan gần như trái ngược, đừng nói đến những thợ săn tiền thưởng, cho dù anh trai nàng Julien nhìn thấy lệnh truy nã này cũng sẽ không thể cho rằng đó là em gái hắn.

Do đó, trong khoảng thời gian này Jenna vẫn ban ngày học tập biểu diễn ở Vieux Pigeonnier, buổi tối đến sàn nhảy Brise ca hát kiếm tiền, cuộc sống không có khác biệt gì quá lớn với trong quá khứ.

Nếu như không phải mỗi ngày trên báo cũng đang thảo luận về cái chết của Hugues Artois và bởi vì thế nên khơi lên đủ loại phân tranh, nàng đều hoài nghi ám sát Hugues Artois là một giấc mơ dưới cảm xúc suy sụp của bản thân.

Bình Luận (0)
Comment