Thứ không nên nhìn thì không nhìn… nếu như chưa mang đến nguy hiểm cho ta, vậy không cần tìm kiếm ngọn nguồn của khác thường… Lumian không tiếng động lẩm bẩm đôi câu, nghiêng đầu sau nhìn bọn cảnh sát ở bên cạnh mình.
Bọn họ giống như không nhận thấy có gì không đúng, như bình thường đi theo nhân viên quản lý huyệt mộ Kendall đi tới trước.
Điều này khiến cho Lumian hoài nghi trải nghiệm mới vừa rồi là ảnh hưởng của sau khi bản thân tăng lên đến người phóng hỏa, linh tính sinh ra chất biến mang đến.
Không cảm thấy mới tốt… Lumian không nhịn được cảm khái một tiếng.
Bởi vì bị từng ánh mắt nhìn chăm chú vào, ngoài mặt làn da của hắn hiện lên lớp da gà dày đặc.
Hắn cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy trên trần huyệt mộ có vẽ một vạch màu đen thô, cũng có mũi tên chỉ ra ngoài cổng tò vò.
Từng bước một đi vào trong, Lumian phát hiện ở hai bên đường bày đầy hài cốt, chúng nó có bộ ở trong hố trên vách đá, có bộ chất đống ở ven đường, có bộ lại bị quần áo cũ nát che khuất, có bộ không chỉ đã không tìm thấy vật chôn cùng, kể cả đầu lâu đều mọc lên một lớp nấm mốc xanh thẫm, trong không khí tràn ngập mùi vị thối rữa được pha loãng.
Huyệt mộ dưới lòng đất được chia ra thành nhiều ngôi mộ, mỗi một ngôi mộ đều có tên của mình, để tránh đám người đến tế bái không tìm thấy hài cốt tương ứng.
Nhóm người Lumian đi theo Kendall xuyên qua ngôi mộ nhà nguyện và ngôi mộ cột kỷ niệm, sau đó nhìn thấy phía trước có hơn chục ánh nến hơi vàng.
Chúng nó khi thì tụ tập cùng với nhau, giống như đom đóm ban đêm, khi lại giống như dòng sông do ánh sao mờ nhạt hợp thành.
Lumian tùy tiện liếc mắt nhìn xem, lại nhìn thấy một cô dâu đầu đội lụa trắng mỏng, mặc lễ phục thánh khiết, bên cạnh nàng là chú rể mặc bộ đuôi tôm màu đen, trong túi tiền trước ngực có nhét đóa hoa bằng khăn tay, vây quanh bọn họ còn có ba bốn mươi người trẻ tuổi, trong tay đều giơ ngọn nến màu trắng lên, hi hi ha ha, rất vui vẻ.
“Bọn họ đang làm gì vậy?” Lumian không che giấu nghi ngờ của bản thân.
Kendall a một tiếng nói:
“Một phần của hôn lễ.”
“Bắt đầu từ năm trước, vợ chồng mới cưới mang theo khách mời trẻ tuổi đi vào huyệt mộ dưới lòng đất, đi giữa những người chết, trở thành nghi thức hôn lễ thịnh hành ở Trier, người trẻ tuổi mà, luôn lớn mật như vậy, hơn nữa lấy khoe lòng can đảm của bản thân để dọa sững sờ người khác làm vinh, ta đã từng thấy có vị khách mời cố tình nhặt một cái xương tay lên, dùng nó chụp vào bả vai cô dâu và chú rể, sợ đến mức bọn họ suýt ngất đi.”
Người Trier các ngươi… Lumian không tự chủ được lắc đầu.
Lướt qua nhóm người này không bao lâu, bốn người đã đi đến ngôi mộ ánh sáng mục đích của chuyến này.
Ở giữa nơi đây có một cái nền màu đen, bên trên dựng tấm bia hơi nhọn được quét màu trắng, có vẽ thánh huy thái dương, trên đỉnh tấm bia hơi nhọn có ngọn đèn tạo hình cổ xưa, đã sớm tắt, còn mặt đất trên tường ở bốn phía thì bày đầy hài cốt, hũ tro cốt và chai nước mắt với số lượng rất nhiều.
Sau khi tiến vào nơi đây, Lumian mới nghĩ đến một vấn đề:
“Người thân của Flameng ở đâu?”
Hắn muốn để cho Flameng nằm ở bên cạnh con, vợ và ba mẹ của hắn.
Sau khi suy ngẫm ngắn ngủi, Lumian đột nhiên hiểu ra vì sao Flameng lại không viết vị trí hài cốt của người thân:
Hắn rất áy náy, rất tự trách, hắn muốn ở bên cạnh người thân mình, nhưng lại không dám đến gần bọn họ, chỉ định ở cùng một ngôi mộ, nhìn bọn họ từ xa.
Bi thương khó diễn tả bằng lời trào dâng trong lòng Lumian, hắn đứng yên một lát, lựa chọn tôn trọng nguyện vọng của Flameng, tùy tiện tìm một chỗ trống, đặt hũ tro cốt của đồ điên này xuống.
Chờ sau khi mấy người Robert đặt chồng hũ tro cốt của vợ chồng Ruhr lên, bốn người đồng thời làm cầu nguyện, hoặc ca ngợi Thái Dương, hoặc là hơi nước ở trên.
Trên đường đi về, bọn họ lại nhìn thấy cặp vợ chồng mới cưới và các khách mời trẻ tuổi tham gia hôn lễ kia.
Khi sắp lướt qua nhau, Lumian nhìn thấy ở đằng sau đội ngũ kia có hai người trẻ tuổi giống như tình nhân thừa dịp nhân viên quản lý huyệt mộ chưa chú ý đến mình, nóng lòng muốn thử thổi tắt ngọn nến màu trắng trong tay, nhìn xem rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì.
Phù!
Bọn họ thật sự làm như vậy.
Hai ánh nến hơi vàng theo đó tắt đi.
Cùng lúc đó, đầu óc Lumian hơi choáng váng.
Trạng thái của hắn lập tức khôi phục, nhưng mà trong tầm mắt đã không còn hai người trẻ tuổi giống như tình nhân kia nữa.
Không thấy nữa… Đồng tử của Lumian trợn to, muốn nhìn thấy rõ ràng tình huống ở nơi đó.
Vài giây sau, hắn xác nhận một sự thật:
Hai người trẻ tuổi giống như tình nhân kia thật sự không thấy đâu nữa!
Lumian lập tức đưa mắt nhìn đội ngũ kia.